- Ách, đội trưởng. . .
Thanh niên mặt sẹo đang chuẩn bị mở miệng thì đội trưởng dựng thẳng ngón trỏ đặt lên môi.
- Xuỵt.
Yên tĩnh. Hắn nhìn thấy thanh niên kia đang lục lọi trong thân cây bị bẻ gãy, sau đó lấy ra thứ gì đó rồi bỏ vào trong túi quần.
Vị đội trưởng này híp mắt lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cao Bằng.
- Đặng Sâm, lát nữa cậu để Ngự Thú trực tiếp khống chế người kia lại, con quái vật khổng lồ kia giao cho tôi.
Đội trưởng phân phó.
Đặng Sâm chính là người thanh niên đen gầy, nghe thấy lão đại phân phó, hắn gật gật đầu, sau đó mang theo Ngự Thú của mình lặng lẽ di chuyển hướng về một bên.
Hai người Đặng Sâm và Diêu Hoan trước kia có tham gia đánh hắc quyền, cũng gọi là quyền thủ dưới lòng đất, đội trưởng chính là người đại diện của bọn họ.
Sau tai biến, hắc quyền xem như bị phế bỏ.
Loài người trải qua lúc đầu bối rối, tại sau khi thế cục dần dần ổn định, mọi người phát hiện xem quái vật Giác Đấu chém giết so với coi quyền thủ thi đấu đặc sắc và kích thích hơn nhiều.
Cho nên hai người bọn họ thất nghiệp….
Về sau bọn họ và người đại diện tốn hao tất cả tích góp mua một đầu Ngự Thú, sau đó gia nhập đại quân "Kiếm tiền", trải qua lúc đầu hỗn loạn, bây giờ sinh hoạt cũng xem như ổn định lại.
Trên cơ bản cách mỗi một tuần thì bọn họ đều tới rừng rậm Hắc Tẫn một lần, sau đó kiếm tiền, bồi dưỡng Ngự Thú, dư thừa tiền thì dùng để hưởng thụ, thời gian này trôi qua cũng coi như thoải mái.
Bọn họ xưa nay không dám đi vào sâu trong rừng rậm Hắc Tẫn, bên trong quá nguy hiểm, tràn ngập khủng bố. Bọn hắn đều dạo chơi tại rìa ngoài của rừng rậm, ngắt lấy một vài thực vật có ích, bắt một vài quái vật cấp thấp. Ngẫu nhiên nhặt được một chút lợi lộc, nhặt mấy bộ thi thể, sinh hoạt bình thường đều như thế.
Bọn họ đã rất thỏa mãn với cuộc sống như thế này, về phần tranh đệ nhất thế giới, đối với bọn hắn mà nói là quá xa xôi.
…..
Tên tiểu tử này có vấn đề.
Hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng một Ngự Sử sẽ vô duyên vô cớ trong rừng rậm náo ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ vì đo đạc cây cối to bao nhiêu. Đội trưởng suy tư, nếu như muốn nói ở đây có đồ vật gì đáng tiền, cái gì nhiều nhất, đó chính là cây.
Thế chẳng phải là phát đạt à?
Đội trưởng nghĩ tới đây thì trái tim bừng lên lửa nóng, có lẽ về sau bọn họ cũng không cần mỗi ngày phải bôn ba.
A Ngốc bất thình lình dừng động tác lại, cảnh giác nhìn về phía đông, sau đó dậm chân một cái, trong miệng phát ra âm thanh gào thét, song quyền va chạm vào nhau phát ra từng tiếng vang dồn dập.
Cao Bằng bị kinh động, nhìn theo tầm mắt của A Ngốc.
Bởi vì còn chưa có ký kết Huyết Khế cho nên hắn không có cách thông qua linh hồn cảm giác giao lưu với A Ngốc. Nhưng coi là như thế, biểu hiện lạ thường A Ngốc cũng đủ để nói cho hắn biết xung quanh có điều khác thường.
Bị phát hiện.
Sắc mặt đội trưởng trở nên khó coi, lúc đầu hắn chuẩn bị đánh lén, nhưng hắn lại không có ngờ tới lực cảm giác của A Ngốc lại nhạy cảm đến thế.
Trên thực tế A Ngốc là thông qua Huyết Ti Tâm mới phát giác được sự tồn tại của bọn họ, bởi vì Huyết Ti Tâm có thể cộng hưởng với trái tim, sau khi bọn hắn tới gần thì tiếng tim đập liền giống như đom đóm trong đêm tối, vô cùng bắt mắt.
Cao Bằng thông qua linh hồn khế ước giao lưu với Đại Tử, lệnh cho Đại Tử không nên động, tận lực giấu ở bên dưới lá khô chờ hắn chỉ huy.
A Xuẩn thì nhẹ nhàng bay ra ngoài, sau đó chít chít một tiếng rồi phủ lên đầu Cao Bằng, tựa như một cái mũ trên đỉnh đầu.
Ánh mắt Đặng Sâm ngưng tụ, đây không phải là loại Ngự Thú Phụ Trợ kiểu mới nào đó đấy chứ?
Giống như một loại hợp thể quỷ dị nào đó.
Hắn nhớ tới trước kia xem qua một bộ phim, trong phim vai chính luôn ưa thích đội nón an toàn lên, sau đó sẽ trở nên vô cùng đáng sợ.
- Xin chào, anh bạn.
Tiếng cười truyền đến, đội trưởng cười cười đi ra từ trong rừng rậm, sau lưng hắn còn đi theo thanh niên mặt sẹo và hai đầu Ngự Thú.
Bên trái là một loại Ngự Thú giống như ong mật, dài gần hai mét, trên đầu có xúc giác, đôi cánh đang liên tục vung vẩy, lóe ra ánh sáng màu bạc, dễ thấy nhất chính là chiếc kim châm ở đuôi, chiếm cứ gần một phần ba chiều dài thân. Bên phải là một con bướm khổng lồ có màu đen, tính cả cánh thì dài khoảng chừng bốn mét, ở hai bên trái phải của cánh phân biệt có một cái đầu lâu đối xứng, dễ thấy nhất là xúc giác của nó, phảng phất như đang treo hai cái lồng đèn màu đen.
So sánh với động vật có vú và động vật bò sát, côn trùng có số lượng nhiều nhất, ở trong quần thể Ngự Thú này, Ngự Thú loại côn trùng chiếm cứ một phần rất lớn.
Cao Bằng đứng dậy, nhận ra chủng loại của hai con Ngự Thú này, Thứ Giáp Trùy Phong và Khô Lâu Điệp.
Khô Lâu Điệp là Hệ Hắc Ám, cũng là một trong những quái vật Hệ Hắc Ám cấp thấp thường thấy nhất.
Đương nhiên, quái vật trên bản chất là không có hạ cấp hay cao cấp, chỉ cần thiên phú đủ mạnh, bất kỳ quái vật nào đều sẽ có vô hạn khả năng.
Những người này xuất hiện ở đây, có thể là do đã phát hiện cái gì. Dù sao hành vi vừa rồi của mình nhìn qua quả thật có chút kỳ lạ.
- Gặp nhau là duyên phận, có cái gì cần hỗ trợ không?
Đội trưởng vừa nói vừa giơ hai tay cao lên, biểu thị mình không có ác ý, sau đó không ngừng tới gần.
- Bành!
m thanh bất thình lình vang lên, dọa cho tim của mọi người đều nhảy lên một cái.
A Ngốc nện một quyền lên thân cây, linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt kịch liệt thiêu đốt, phẫn nộ gào thét đối với một phương hướng khác. Trong cái lồng ngực chỉ còn có khung xương của nó không cách nào phát ra âm thanh vang dội hơn nữa.
Trầm thấp gầm thét phảng phất như trống trận, tràn đầy vẻ uy nghiêm.
Cả người Cao Bằng kéo căng, còn có người!!
Ở loại tình huống này, còn có người khác trốn ở một bên chưa từng đi ra? Cao Bằng không cho rằng đây là chuyện gì tốt, nếu như trong lòng có thiện tâm, sẽ có người trốn ở trong rừng cây thăm dò chính mình sao?
Bất luận kẻ nào tại lúc phát hiện mình bị người khác nấp trong bóng tối thăm dò đều sẽ sinh ra phản cảm.
- Tôi nghĩ mình không cần hỗ trợ.
Cao Bằng không mặn không nhạt trả lời. Tuy những người này ở trong tối, hắn ở ngoài sáng, nhưng hắn cũng có bài tẩy của mình. Đó chính là bí thuật Đấu Chuyển Tinh Di mà hắn đã ký kết với Ngự Thú Đại Tử.
Hắn không biết những người này có loại năng lực này hay không, tuy nhiên chắc hẳn là không có, nếu không tùy tiện một ai đều có được loại bí thuật này, ông Lưu lúc ấy chắc cũng sẽ không cẩn thận như thế.
Với lại hắn trước nay cũng bóng gió hỏi thăm qua. Rất nhiều người chưa từng có nghe qua loại bí thuật này. Chỉ cần lợi dụng thật tốt cái năng lực này của mình, nói không chừng liền có thể nghịch chuyển lật bàn.
- Đó là huynh đệ của tôi, yên tâm, chúng tôi không có ác ý.
Nụ cười trên mặt Đội trưởng nhìn như nhiệt tình, kỳ thực trong lòng thầm mắng A Ngốc, cái đồ quỷ gì, làm sao lại có cảm giác nhanh nhạy như vậy.
Đặng Sâm đi ra từ trong rừng cây, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ, đi theo cạnh hắn là một con gián màu xám bạc. Giác hút của nó rất lớn, thân thể cực kỳ trôi chảy, màu xám bạc đường cong nhìn qua cực kỳ dễ chịu.
Loại gián này từ trước tới nay hắn chưa từng gặp qua, ánh mắt Cao Bằng ngưng tụ.
【 Tên quái vật 】: Bí Ngân Chương Lang
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 18 (đẳng cấp tinh anh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Tinh nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Kim
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Lôi
Bí Ngân Chương Lang, Cao Bằng chưa bao giờ thấy qua loại quái vật này ở trong sách vở, hẳn là một loại chủng biến dị hi hữu. Cái này cũng bình thường, rất nhiều quái vật đều thuộc về chưa biết, nhân loại hiện tại vẫn đang trong quá trình thăm dò như cũ.
- Nếu như anh bạn nhỏ không thích chúng tôi quấy rầy, vậy thì đành thôi.
Đội trưởng cười ha ha một tiếng, quả quyết rời đi.
------------------
Dịch: Huy
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com