Thần Tài Thực Tập Đạt Kpi Đòi Nợ Bằng Việc Livestream

Chương 40

Lục Hoài lấy máy quét mã thanh toán ra, nở một nụ cười tươi rói: "Xin vui lòng đưa mã thanh toán."

Nụ cười trên mặt Tô Hòa biến mất, cô túm lấy cổ áo anh ta, suýt nữa kéo anh ta ra khỏi quầy bar!

"Ây ây ây, quân tử chỉ nói lý, không động tay động chân!" Lục Hoài chăm chú bàn tay đang nắm chặt cổ áo mình, sợ cô không vui sẽ tặng anh ta một cú đấm.

Tô Hòa chẳng thèm để ý đến anh ta, cô đã sẵn lòng chi tiền, ai thèm quan tâm đ ến chuyện quân tử hay tiểu nhân chứ.

Đúng lúc căng thẳng đó, cánh cửa tiệm bị đẩy ra, một học sinh nữ trẻ tuổi bước vào.

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồng phục học sinh, đeo cặp sách, đôi mắt ngây thơ vô tội khẽ sững lại khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt!

"Chào anh, tiệm vẫn còn mở cửa chứ ạ?"

Tô Hòa lập tức buông tay, Lục Hoài nhanh chóng vuốt phẳng những nếp nhăn trên áo do bị kéo.

"Chào em, tiệm vẫn mở. Nhưng đây là tiệm bán rượu và thuốc lá, em muốn mua gì?"

Ý anh ta là trong tiệm chẳng có gì bán được cho học sinh cả!

"À, em muốn mua một chai rượu để tặng bố. Hôm nay là sinh nhật bố em." Cô gái vui vẻ nói, sau đó lấy ra 300 nhân dân tệ: "Nhưng em chỉ có 300 đồng, anh có thể giới thiệu cho em một chai rượu trắng giá vừa tầm không!"

Vừa nghe nói là tặng bố, Lục Hoài cười rạng rỡ hơn nữa, chạy ngay tới tủ rượu bên cạnh lấy ra một chai rượu trắng: "Vậy anh giới thiệu em chai rượu trắng này, giá 298 đồng, em thấy thế nào!"

Cô gái nhỏ không rành về rượu, nhưng thấy chai rượu đẹp mắt nên gật đầu ngay: "Được, vậy lấy chai này đi."

Lục Hoài vui vẻ gói rượu cẩn thận, sau đó còn thối lại hai đồng xu lẻ cho cô gái.

"Hoan nghênh lần sau lại ghé."

Cô gái gật đầu chuẩn bị rời đi, nhưng khi nhìn sang Tô Hòa bên cạnh chợt khựng lại!

"Chị là... Streamer đòi nợ!"

Cô gái đã nhận ra Tô Hòa ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng chưa quyết định có nên nói chuyện với cô hay không. Giờ sắp phải đi rồi, nghĩ có lẽ lần tới vẫn chỉ thấy cô trên video, nên cô gái quyết định chào hỏi một phen.

Tô Hòa không ngờ cô gái lại nhận ra mình, cô mỉm cười gật đầu: "Là chị, chào em."

Cô gái trẻ bỗng trở nên phấn khích, vui vẻ gật đầu lia lịa: "Chào chị, chào chị, em rất thích xem các livestream đòi nợ của chị, livestream nào em cũng xem hết."

Bộ dạng kia, cực kỳ giống như một fan nhỏ nhìn thấy thần tượng của mình!

Ánh mắt Tô Hòa bỗng trở nên dịu dàng: "Cảm ơn em vì đã thích chị. Nhưng chị thấy em vẫn còn là học sinh, nên xem ít livestream thôi, chú tâm vào việc học nhiều hơn nhé."

Tô Hòa chợt nhớ ra có rất nhiều người xem livestream của cô, chắc hẳn lứa tuổi nào cũng có, kể cả học sinh. Cô nghĩ sau này trong các buổi livestream, cần phải nhắc nhở rằng các bạn học sinh nên đặt việc học lên hàng đầu, đừng mải mê xem livestream quá.

"Dạ dạ." Cô bé gật đầu như giã tỏi, dáng vẻ rất nghe lời, sau đó nói thêm: "Em đã đỗ vào trường đại học mà em mơ ước rồi, em không hề lơ là việc học đâu."

Tô Hòa ngạc nhiên gật đầu, không ngờ cô bé trông nhỏ tuổi vậy mà đã là sinh viên đại học!

Cô mở lời: "Vậy chúc mừng em. Chúc em học tập thành công và sẽ có một tương lai rộng mở!"

Cô bé vui vẻ nhận lời chúc rồi rời đi.

Tiễn cô bé xong, Tô Hòa lại túm lấy Lục Hoài từ quầy bar: "Cậu có giải quyết chuyện của con quỷ nhỏ này hay không đây?"

Lục Hoài bị Tô Hòa làm cho mơ hồ, giơ tay đầu hàng: "Chị ơi! Không phải tôi không giải quyết, mà là bên chúng tôi có quy định, những hồn quỷ lang thang không có chứng minh nhân dân thì không thể đầu thai được!"

Tô Hòa không thèm nghe mấy lời giải thích vô ích đó, túm lấy anh ta mà nói: Dù sao tôi cũng không quan tâm, nó thuộc khu vực anh quản, anh phải lo cho nó, không lo cũng phải lo!"

"Không phải!" Lục Hoài bất đắc dĩ, kiên nhẫn giải thích với cô: "Đúng là nó thuộc khu vực của tôi, nhưng quy định là như vậy, tôi cũng không có cách nào khác. Hơn nữa vốn đã sắp xếp chỗ cho đám quỷ con này rồi, là chính chúng nó tự bỏ trốn ra ngoài, sao lại đổ lỗi cho tôi?"

Tô Hòa đột nhiên nhớ ra, hình như con quỷ nhỏ đã từng nói có một nơi chuyên dành cho các vong hồn trẻ con như chúng nó.

Cô quay đầu nhìn con quỷ nhỏ, chưa kịp mở miệng thì nó đã nói: "Ở đó phải đợi đến 18 tuổi, còn phải thi đậu chứng minh nhân dân người trưởng thành mới được đầu thai, em không muốn đợi, em sợ lắm!"

Tô Hòa: "... Em sợ cái gì? Có con quỷ nào bắt nạt em sao?"

Con quỷ nhỏ gật đầu, chưa kịp nói thêm thì Tô Hòa đã cướp lời, quay sang nhìn Lục Hoài mà nói: "Nhìn xem, có con quỷ khác bắt nạt nó, thế này chẳng phải là anh làm không tròn trách nhiệm sao?"

Tính kiên nhẫn của Lục Hoài gần như cạn kiệt, anh ta trợn mắt, cao giọng chất vấn: "Cái này cũng đổ lỗi cho tôi à? Tôi chỉ dẫn đường, không phải vệ sĩ của nó, cũng chẳng phải bố nó."

Tô Hòa biết anh ta nói đúng, nhưng không thể tỏ ra yếu thế nên cũng trừng mắt lại, lớn tiếng đáp: "Thế tôi phải chịu trách nhiệm sao? Tôi đâu có làm gì để phải dọn dẹp rắc rối cho Quỷ giới các người?"

Lục Hoài cũng không biết phải đối phó với cô ra sao nữa, cuối cùng đành ngồi phịch xuống ghế, nhưng vẫn nhìn cô với ánh mắt không phục: "Thế cô muốn tôi làm gì?"

Tô Hòa thật đúng là không biết phải làm gì tiếp theo mới tốt. Sau một hồi lâu, cô nói: "Hay là, cậu tìm mẹ nó trước? Mẹ nó vừa mới chết, chính là Lâm Vi làm chấn động cả mạng xã hội đó."

"Tôi là con nòng nọc à, đi tìm mẹ làm gì? Đã chết rồi thì mẹ gì nữa!" Lục Hoài hoàn toàn không chịu nhượng bộ, hất tay cô ra khỏi cổ áo mình rồi nói: "Đừng tưởng cô là bán tiên thì tôi sẽ sợ cô. Tôi nói cho cô biết, con quỷ nhỏ này hoặc là quay về chỗ cũ, hoặc cô mang nó đi, muốn làm gì thì làm."

Tô Hòa nhướng mày, nhấc mí mắt nhìn anh ta: "Anh nghĩ tại sao tôi lại biết anh có cách rồi đến tìm anh?"

Lục Hoài giật giật mí mắt: "Ý cô là gì?"

Tô Hòa vỗ tay: "Tôi ấy à, chỉ là một người nhỏ bé đâu biết gì về thế giới của các người. Việc tìm đến anh tất nhiên là do tôi hỏi người phía trên rồi. Ông ấy bảo có thể đến tìm anh, nên tôi mới đến đây!"

Thái độ của cô rõ ràng, chỉ kém nói thẳng rằng phía trên tôi có người đấy!

Lục Hoài đương nhiên biết cô đang nói về ai, lại nghĩ đến nhiệm vụ của cô ở nhân gian.

Quả thực anh ta cũng không dám đắc tội!

"Được rồi, được rồi, để con quỷ nhỏ này ở lại chỗ tôi là được chứ gì, bà cô!" Lục Hoài miễn cưỡng thở dài ngồi phịch xuống ghế, nhìn một lớn một nhỏ rồi than thở.

Tô Hòa không ngờ anh ta lại dễ dàng nhượng bộ như vậy!

Sớm biết danh tiếng của Thần Tài có tác dụng lớn như thế, cô đã chẳng tốn nhiều lời làm gì!

"Quỷ nhỏ, em ở lại đây với anh trai này nhé. Đúng lúc anh ấy cũng là quỷ sai ở khu vực này, biết đâu mẹ em sẽ đến tìm anh ấy thì sao!"

Tô Hòa nhìn về phía con quỷ nhỏ bên cạnh, An An vốn không muốn ở lại, nhưng nghe nói mẹ có thể tìm đến đây nên nó mới gật đầu đồng ý.

"Vậy được rồi!"

Thái độ miễn cưỡng của nó khiến Lục Hoài không nhịn được lườm một cái!

Tô Hòa nở nụ cười, nếu An An không phải một linh hồn chỉ có thể nhìn thấy chứ không chạm vào được, cô đã muốn xoa đầu nó để khen thưởng rồi.

Sau khi giải quyết xong chuyện của quỷ nhỏ, Tô Hòa trả tiền rượu, xách theo chai rượu đỏ nhỏ rời đi.

Bình Luận (0)
Comment