Thần Tài Thực Tập Đạt Kpi Đòi Nợ Bằng Việc Livestream

Chương 6

Sau khi chuyển hai chuyến xe, cuối cùng Tô Hòa cũng đã về đến căn nhà nhỏ của mình.

Mặc dù hôm nay không lấy được tiền, nhưng cô đã cứu được một bà lão sắp bị lừa, còn nhận được nhiều rau quả và trái cây như vậy.

Tô Hòa vẫn cảm thấy khá vui vẻ.

Tô Hòa rửa sạch dưa leo rồi cắn một miếng, giòn tan, còn có hương vị của tuổi thơ.

Vừa ăn dưa leo, Tô Hòa vừa lấy máy tính bảng ra chuẩn bị tải KPI của ngày hôm nay lên.

Nhưng... một sự cố bất ngờ đã xảy ra ngoài dự kiến!

"Chuyện gì vậy? Tại sao không tải lên được?"

Tô Hòa bấm liên tục mấy lần nhưng đều hiển thị tải lên không thành công.

Đột nhiên, cô nghĩ đến một khả năng.

Sau đó cô vội vàng chuyển trang để kiểm tra xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

"Ôi ôi ôi... Sao lại là lừa đảo chứ! Tôi nghe rõ ràng là giọng của cô gái đó, sao lại là lừa đảo được chứ?"

Trên màn hình, bà Phong ngồi trên ghế mây, trong tay cầm chiếc khăn tay nhỏ, khóc nức nở không ngừng.

"Sao lại bị lừa nữa rồi, cháu mới chỉ rời đi một lúc, bà lại bị lừa mất bao nhiêu tiền rồi!"

Tô Hòa cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vừa than vãn vừa tiếp tục điều khiển máy tính bảng để kiểm tra xem bà ấy bị lừa mất bao nhiêu tiền.

"20874!"

Tô Hòa nhìn vào con số trên màn hình, vừa định thở phào vì số tiền không nhiều lắm, nhưng nhìn thấy con số lẻ lẻ, cô lại cảm thấy vô cùng đau lòng.

Có lẽ bà lão đã dành dụm số tiền này rất lâu rồi!

Mặc dù cháu trai của bà ấy có vẻ không nghèo.

Nhưng...

"Cháu trai của bà làm gì không biết nữa? Đã nhắc là bà gặp phải lừa đảo rồi vậy mà vẫn để bị lừa, thật vô dụng!"

Tô Hòa giận dữ đổ lỗi lên cháu trai của bà lão, sau đó tắt máy tính bảng đi ném nó lên ghế sofa, quay vào phòng mặc bộ đồ chiến đấu của mình vào.

Ngay sau đó, Tô Hòa ăn mặc chỉnh tề bắt đầu livestream.

Dù cách cả màn hình và mặt nạ nhưng cư dân mạng vẫn có thể nhận ra hôm nay tâm trạng của chủ kênh không tốt chút nào!

[Chủ kênh làm sao vậy, gặp chuyện gì không vui à, nói cho chúng tôi biết để chúng tôi vui vẻ chút nào.]

Dòng bình luận đầu tiên là chế nhạo cô.

Tô Hòa nhấc mông điều chỉnh tư thế, ánh mắt sắc bén nhìn về phía phòng livestream.

"Hôm nay chúng ta tiếp tục đòi nợ, đối tượng đòi nợ là băng nhóm lừa đảo qua điện thoại."

[Lừa đảo qua điện thoại thật sự rất đáng ghét, nhưng tôi rất tò mò là ai đã bị lừa vậy? Chẳng lẽ là chủ kênh sao!]

[Không thể nào! Ai dám lừa chủ kênh chứ, vậy chẳng phải là tự tìm cái chết rồi sao!]

[Đúng rồi, dù chủ kênh giơ tay hay nhấc chân lên thì người bình thường cũng đều không chịu nổi đâu.]

Thấy bình luận bắt đầu sôi nổi trên màn hình chat, Tô Hòa lập tực cầm điện thoại lên.

"Bây giờ chúng ta lập tức xuất phát, tranh thủ bắt tất cả bọn họ trước bữa tối."

[Bọn họ? Không phải là băng nhóm lừa đảo đó chứ! Streamer, tốt hơn hết là cô nên báo cảnh sát đi. Băng đảng lừa đảo người đông thế mạnh, một cô gái như streamer đi một mình không an toàn đâu.]

[Đúng đó, đúng đó, dù chủ kênh có giỏi thế nào đi nữa thì hai quyền cũng không thể đánh lại bốn tay. Cô vẫn nên báo cảnh sát xử lý đi.]

Trong phòng livestream toàn là những bình luận khuyên cô báo cảnh sát, nhưng Tô Hòa đã ra ngoài rồi.

Cô tra được thông tin về băng nhóm lừa đảo bà Phong đang ở khu An Dương, chỉ cách nơi cô ở khoảng nửa giờ đi xe.

Hơn nữa, chúng còn ở trong một tòa nhà dân cư.

Vì lý do đó nên cô không thể dễ dàng báo cảnh sát ngay.

Trong tòa nhà dân cư có rất nhiều người, không chỉ gây bứt dây động rừng mà còn có thể làm người vô tội bị thương.

Vậy nên Tô Hòa quyết định dùng trí thông minh để giải quyết vấn đề.

Khi đến tầng dưới của toà nhà dân cư, Tô Hòa không vội đi lên mà đứng đợi ở cửa vào.

Trò chuyện với netizen trong phòng livestream.

[Không phải chủ kênh là đi đòi nợ à? Sao lại đứng trước cửa nhà người ta hóng gió vậy?]

Tô Hòa: "Không phải vội, tôi đang chờ thêm mười phút nữa."

[Chờ cái gì vậy? Chờ cảnh sát đến sao? Quá tốt rồi, cuối cùng chủ kênh cũng báo cảnh sát, tôi vẫn luôn lo lắng chủ kênh đi một mình sẽ rất nguy hiểm.]

Nhìn thấy bình luận này Tô Hòa chỉ khẽ cười chứ không giải thích thêm. Cho đến khi nhìn thấy một cậu trai mặc áo vàng đi xe đạp điện chạy đến, cô mới hành động, đi về phía cậu trai mặc đồ vàng đó.

"Đây là phải giao cho căn hộ 307 đúng không? Số đuôi là 7745."

Cậu trai giao hàng nhìn số điện thoại đặt hàng trên tay, gật đầu: "Đúng rồi ạ."

Tô Hòa đưa tay ra: "Đưa cho chị đi, chị cũng đang lên trên đó."

Cậu trai giao hàng không nghi ngờ gì, lập tức đưa đồ cho cô.

Tô Hòa mang theo thức ăn, thong thả đi về phía tòa nhà dân cư.

Đến cửa phòng 307, Tô Hòa không có gõ cửa mà đặt đồ được giao xuống đất, mở bao bì đóng gói đồ ăn ra.

[Streamer đang định làm gì vậy?]

Tô Hòa liếc nhìn vào camera mà không nói gì, chỉ bỏ thêm hai viên kẹo vào mỗi hộp thức ăn.

[Kẹo hả? Sao chủ kênh lại còn đưa kẹo cho băng nhóm lừa đảo vậy trời?]

[Đó không phải là kẹo đâu mà là melatonin, nó có thể khiến người ta nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong vòng nửa giờ.]

[Còn có cả rượu trắng nữa, melatonin thêm rượu trắng, chủ kênh quả là cao tay thật đấy!]

[Streamer định dùng melatonin để hạ gục băng nhóm lừa đảo, nhưng nếu bọn họ biết đó là gì rồi không ăn thì phải làm sao?]

"Không ăn ư!" Lần này Tô Hòa lên tiếng: "Có mấy ai lừa đảo mà biết đến melatonin chứ."

Hơn nữa, cho dù bọn họ không ăn thì cô cũng có cách hạ gục bọn họ.

Sau khi làm xong, Tô Hòa đặt lại đồ ăn giao hàng như cũ, gõ cửa sau đó nhanh chóng rời đi trốn vào một chỗ khuất.

Chẳng bao lâu sau, người bên trong nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa bước ra.

Đầu tiên là ngó đầu dáo dác nhìn xung quanh một lượt, sau đó mới mang đồ ăn vào.

"Các anh em, ăn cơm thôi."

Người đàn ông mang đồ ăn vào trong phòng rồi hét to một tiếng.

Thoáng chốc, mười mấy người đàn ông và phụ nữ đều đứng dậy khỏi bàn máy tính, vươn vai kéo nhau đi ăn cơm.

"Hôm nay ăn gì vậy? Không phải lại là khoai tây và cải thảo đó chứ!"

Cuối cùng cũng có người bắt đầu phàn nàn vì bữa ăn quá nhạt nhẽo.

"Biết gần đây mọi người làm việc vất vả, nên hôm nay sếp đặc biệt gọi món thịt muối xào tỏi tây, còn có cả rượu nữa, mọi người ăn uống thoải mái đi, chiều cố gắng bắt được con cá lớn."

"Được."

"Cảm ơn sếp nhiều."

Khi nghe có cả thịt và rượu, mọi người đều trở nên phấn khích.

Nhưng chẳng bao lâu sau, họ phát hiện ra ngoài rượu và thịt ra còn có cả kẹo nữa?

"Sao lại có kẹo ở đây, cái này cũng là do sếp sắp xếp sao?"

Một cô gái nhìn thấy melatonin ở góc hộp đựng đồ ăn, rất tự nhiên nghĩ rằng đó là kẹo.

"Kẹo gì chứ, cái này dùng để giải rượu, chắc chắn sếp lo chúng ta uống nhiều sẽ ảnh hưởng đến công việc buổi chiều nên mới chuẩn bị, nhớ ăn hết đấy nhé!"

Người mang đồ ăn vào nhìn kỹ viên kẹo trong tay, nói với vẻ vô cùng chắc chắn.

Mấu chốt là nhóm người nghe vậy đều cảm thấy rất có lý, nhao nhao hứa nhất định sẽ ăn hết.

Tô Hòa đợi ngoài cửa hơn nửa tiếng, lâu đến mức netizen trong phòng livestream đã sắp ngủ gật gần hết.

"Đến giờ rồi, chúng ta vào thôi."

Tô Hòa từ trong góc bước ra, đi thẳng về phía cửa phòng 307.

[Chủ kênh chỉ cần nói một câu, tôi lập tức hết buồn ngủ ngay.]

[Đi thôi streamer, đem tất cả tội phạm đó ra trước công lý, trở thành ánh sáng của thành phố An Dương.]

Dưới làn sóng bình luận sôi nổi, Tô Hòa đẩy cửa vào phòng 307.

Không có gì ngoài ý muốn bất ngờ xảy ra.

Hàng chục cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cô.

Bình Luận (0)
Comment