Thần Tử Hoang Cổ

Chương 284

Chương 284 

 

 Có gió phất quá, thổi tan huyên náo. 

 Cảnh tượng trong đó cũng lộ ra. 

 Quân Tiêu Dao đưa tay trái ôm Khương Lạc Ly, tay phải thò ra, trực tiếp đánh xuyên qua ngực Tần Hạo! 

 Cả người Tần Hạo giống như đọng lại trên hư không, trên mặt lộ ra biểu cảm không thể tin tưởng. 

 Máu tươi sền sệt không ngừng chảy xuống từ khóe miệng hắn ta. 

 “Sao... Sao có thể?” Tần Hạo gian nan mở miệng, sắc mặt tái nhợt như tờ. 

 Hắn ta hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả này. 

 Hắn ta bạo phát toàn bộ thực lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn, tung ra chiêu thức chung cực. 

 Quân Tiêu Dao lại dùng một bàn tay đã chặn lại được! 

 Làm người ta căm giận nhất chính là, tay trái của Quân Tiêu Dao còn đang ôm muội tử! 

 Đây là hoài trung bão muội sát thật sự! 

 “Không cần dùng thân thể con kiến của ngươi khiêu chiến uy nghiêm của bản Thần Tử...” Tuấn nhan của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, giống như thần linh. 

 “Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly được ôm vào ngực, khuôn mặt sáng lạn như ánh bình minh trên tuyết, trong mắt tỏa ra sao nhỏ và tia sáng kỳ dị. 

 Giờ phút này, Quân Tiêu Dao thật sự quá soái khí, quá mê người! 

 Bị hắn ôm vào trong lòng, cảm giác an toàn cũng tăng lên cực độ! 

 “Muội phu này của ta thật tao khí...” Cách đó không xa, Khương Hư Linh cũng líu lưỡi, trong lòng âm thầm hâm mộ không thôi. 

 Tay trái ôm muội, tay phải giết địch. 

 Giơ tay nhấc chân đã trấn áp tất cả! 

 Đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được. 

 Trong mắt Nghệ Vũ cũng lộ ra sùng bái, còn về Yến Thanh Ảnh, nàng ta nhìn nhìn Khương Lạc Ly trong lòng Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh mang theo một tia hâm mộ cùng cực. 

 “Nếu Khương Hư Linh đào cốt của ngươi một lần, vậy bản Thần Tử cũng vui lòng nhận lấy khối xương sau niết bàn của ngươi.” 

 Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh như băng. 

 Tay phải của hắn trực tiếp kéo ra một khối linh cốt trắng tinh sau niết bàn từ trong ngực của Tần Hạo ngực. 

 “A a a a!” 

 Tần Hạo phát ra tiếng gào rống, cảm giác đau nhức xé rách này làm hắn ta như muốn điên cuồng. 

 Khương Lạc Ly lại vùi đầu vào ngực Quân Tiêu Dao, không muốn nhìn thấy tình cảnh huyết tinh này. 

 “Không tồi.” Nhìn thấy khối cốt này, Quân Tiêu Dao cười cười. 

 Tiên Thiên Linh Cốt sau niết bàn này cũng có thể trở thành chất dinh dưỡng cho Chí Tôn Cốt của hắn. 

 “Khụ khụ...” Tần Hạo ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, lộ ra nụ cười thảm. 

 Hắn ta lại bị đào cốt! 

 Hắn ta thua. 

 Hoàn toàn thua! 

 Hắn ta cho rằng mình có thể dùng chiêu đồng quy vu tận, kết quả đối với Quân Tiêu Dao thì chỉ cần một quyền là giải quyết. 

 Chênh lệch giữa hai người quá lớn. 

 “Rốt cục ta đã là làm sai cái gì, mới làm vương triều huỷ diệt, cửa nát nhà tan, cả Cửu U cũng đã chết!” Tần Hạo bi phẫn muốn chết. 

 Hắn ta chưa làm sai cái gì cả, nhưng Khương Hư Linh vừa đến thì đã trực tiếp huỷ hoại tất cả của hắn ta. 

 Hiện tại, không chỉ Cửu U chết, cả niết bàn cốt của hắn ta cũng bị Quân Tiêu Dao đoạt đi. 

 Tần Hạo, quá con mẹ nó thê thảm! 

 Trên mặt Quân Tiêu Dao cũng không lộ ra vẻ thương hại gì. 

 Nghiêm khắc mà nói, chuyện này thật sự là Khương Hư Linh làm sai. 

 Gã chính là vai ác tội ác tày trời đối với Tần Hạo. 

 Nhưng vậy thì đã sao? 

 Khương Hư Linh là người của Khương gia. 

 Mà trong cơ thể Quân Tiêu Dao chảy xuôi một nửa huyết mạch của Khương gia. 

 Hắn không giúp Khương Hư Linh thì chẳng lẽ phải đại nghĩa diệt thân, giúp Tần Hạo sao? 

 Hiển nhiên là không có khả năng. 

 Quân Tiêu Dao căn bản không phải thánh mẫu, hắn cũng không dùng quan niệm thiện ác đơn giản để trói buộc chính mình. 

 Nếu là người thuộc phe mình, cho dù phạm phải tội nghiệt ngập trời thì Quân Tiêu Dao cũng che chở. 

 Cái gì mà giúp lý không giúp thân, đều là vô nghĩa! 

 Quân Tiêu Dao muốn bênh vực người mình đến cùng! 

 “Trước khi ngươi chết, ta tặng cho ngươi một câu đi, tiểu hài tử mới quan tâm đúng sai, người lớn chỉ xem lợi và hại.” 

 Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu, chụp qua một chưởng. 

 Tần Hạo cười thảm một tiếng, không có chút sức lực phản kháng, trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dùng một chưởng chụp thành vụn máu. 

 Quân Tiêu Dao đưa tay nắm một cái, căn nguyên thế giới của Vạn Tượng đại lục lập tức bị hắn thu vào trong túi. 

 Đến lúc này, Quân Tiêu Dao đã có được bốn căn nguyên thế giới. 

 “Nếu ta có thể gom đủ căn nguyên của thập giới, coi đây là nội tình, bước lên tế đàn anh linh, nói không chừng thật sự có thể sáng lập ra một con đường xưa nay chưa từng có.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm, xác định mục tiêu của chính mình. 

 Muốn sáng lập ra con đường tiền nhân chưa từng tạo ra, không chỉ cần đại dũng khí, đại nghị lực, đại thiên phú, mà còn phải có đại cơ duyên. 

 Mà mười căn nguyên thế giới chính là cơ duyên lớn nhất. 

 Phải biết rằng, trước đó cho dù là Quân Chiến Thiên cũng chỉ muốn Quân Tiêu Dao có được một căn nguyên thế giới mà thôi. 

 Theo quan điểm của Quân Chiến Thiên, một căn nguyên thế giới đã đủ để trở thành tiên chủng vô thượng, xây dựng nên đạo cơ bất hủ cho Quân Tiêu Dao. 

 Mà hiện tại, chỉ sợ cả Quân Chiến Thiên cũng không nghĩ tới, tôn tử nhà mình lại có dã tâm muốn gom đủ căn nguyên của thập giới. 

 Tự cổ chí kim chưa từng xảy ra chuyện như vậy. 

 Cũng không có ai sẽ sinh ra dã tâm như vậy. 

 Nhưng lần này có thập giới đại loạn, căn nguyên thập giới sôi nổi hiện thân, đây là cơ hội tốt nhất. 

 Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng bỏ lỡ cơ hội này. 

 Nhìn thấy Tần Hạo và Cửu U ngã xuống, Thánh Nhân của Cửu U Minh Tước tộc cũng phát ra tiếng rống giận. 

 “Ồn cái gì mà ồn?” Quân Tiêu Dao khẽ cau mày. 

 Ngay sau đó hắn lấy Sa Đọa Thánh Thể ra. 

 Đấm ra một quyền, đập nát cả hư không vạn dặm. 

 Tên Thánh Nhân kia của Cửu U Minh Tước tộc không có sức phản kháng, bị Sa Đọa Thánh Thể một quyền đánh không còn lại chút vụn máu. 

 Đừng nói là Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, ngay cả hai vị hộ đạo nhân của Khương gia nhìn thấy cảnh tượng này cũng trợn mắt há hốc mồm. 

 Bọn họ đều cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm đến cực điểm tỏa ra từ Sa Đọa Thánh Thể. 

 Ngay sau đó, Sa Đọa Thánh Thể chấn động quyền phong, đấm về hướng hai tên Thánh Nhân của Cổ Yêu tộc và Cổ Ma tộc. 


 “Thời gian càng ngày càng ngắn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng. 

 Thời gian hắn có khả năng liên kết với Sa Đọa Thánh Thể càng ngày càng ít. 

 Hẳn làm như vậy thêm một hai lần thì không thể sử dụng được nữa rồi. 

 Hết chương 284.

Bình Luận (0)
Comment