Thần Tử Hoang Cổ

Chương 298

Chương 298 

 

 Khương Lạc Ly cũng vui vẻ thoải mái, có Quân Tiêu Dao ở đây thì cảm giác an toàn quá cao, căn bản không cần lo lắng cái gì. 

 Nàng bỗng nghĩ tới cái gì đó, ngưỡng khuôn mặt nhỏ trong trẻo lên nói với Quân Tiêu Dao: “Tiêu Dao ca ca, Lạc Ly bỗng nghĩ tới, hình thể của yêu thú nơi này đều lớn hơn ngoại giới.” 

 “Nếu Lạc Ly vẫn luôn ở lại kẽ nứt thập địa thì có phải cũng sẽ cao lớn lên hay không?” 

 Nghe thấy não động kỵ quái của Khương Lạc Ly, Quân Tiêu Dao nhất thời không biết nói gì. 

 Thật lâu sau, hắn mới trả lời: “Ngươi thật là một đứa bé lanh lợi.” 

 “Ai hắc...” Khương Lạc Ly khẽ thè lưỡi, nghịch ngợm cười. 

 Mà lúc này, ở dãy núi non phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh di tích cổ. 

 Có đoạn bích tàn viên, có cung điện sụp đổ, nhìn có vẻ hết sức cổ xưa, không giống như sản vật của thời đại cận cổ. 

 “Di tích thượng cổ sao?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia hứng thú. 

 Kẽ nứt thập địa chính là một cổ địa cơ duyên, rất ít ai có thể tiến vào. 

 Nhưng người có thể bước vào rồi còn thành lập cung điện như vậy thì nhất định có chút bản lĩnh. 

 Trong mảnh di tích cổ này, Quân Tiêu Dao cảm giác được một nơi trong đó tràn ngập linh khí nồng đậm, làm người ta cảm thấy như muốn tẩy lễ phi thăng. 

 “Đi theo ta.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe, dẫn theo Khương Lạc Ly tiến vào tòa di tích cổ này. 

 Oanh! 

 Quân Tiêu Dao dùng một tay đánh một cánh cổng đồng thau văng ra, đi thẳng một mạch vào bên trong. 

 Quân Tiêu Dao luôn chỉ cần dùng một chưởng đánh tan tất cả các loại cơ quan trận pháp trên đường đi. 

 Còn có một ít con rối đồng thau bảo hộ di tích cổ cũng bị Quân Tiêu Dao đấm bay. 

 Cuối cùng, bọn họ đi tới một đại điện. 

 Trong đại điện có một linh trì nằm trong đó. 

 Nước trong linh trì cực kỳ kỳ dị, nó hiện ra bảy màu, xa hoa lộng lẫy. 

 Trải qua vô số năm tháng, nước ao bảy màu đó không những không bốc hơi biến mất, ngược lại còn lắng đọng càng nồng đậm. 

 “Đây chẳng lẽ là, tẩy lễ chi thủy?” Khương Lạc Ly hô nhỏ lên. 

 Tốt xấu gì nàng cũng xuất thân từ Hoang Cổ thế gia, tầm mắt rất cao, rất nhiều bảo vật nhìn một cái đã biết được lai lịch. 

 “Không sai.” Quân Tiêu Dao cũng hơi mỉm cười. 

 Cho dù là ở Tiên Vực, tẩy lễ chi thủy cũng là tồn tại hết sức hi hữu. 

 Loại tẩy lễ chi thủy này chẳng những có mức độ linh khí nồng đậm, có thể sánh ngang với tiên nguyên hạ phẩm. 

 Càng khó được chính là, tẩy lễ chi thủy còn có hiệu quả tẩy lễ thân thể. 

 Loại tẩy lễ chi thủy này quả thực có thể so sánh với kim thân dịch của Tiểu Tây Thiên. 

 Ở Tiên Vực, giá cả một giọt tẩy lễ chi thủy có thể so với một khối thần nguyên tuyệt phẩm. 


 Mà nơi này có một hồ tẩy lễ chi thủy đầy ấp. 

 “Đây hẳn là bút tích của vị nhân kiệt thượng cổ kiến tạo nên cung điện này.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm. 

 Tẩy lễ chi thủy này thật sự rất thích hợp để Tượng Thần Trấn Ngục Kính của hắn lột xác. 

 Mượn dùng tẩy lễ chi trì này, Quân Tiêu Dao có tự tin khiến Tượng Thần Trấn Ngục Kính càng tiến thêm một bước. 

 Đến lúc đó, hắn càng nắm chắc sẽ lột xác ở tế đàn anh linh. 

 Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiến vào tẩy lễ chi trì. 

 Khương Lạc Ly bên cạnh lại có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ đỏ lên. 

 “Nha đầu ngươi, chẳng lẽ...” Quân Tiêu Dao thiếu chút nữa đã quên bên cạnh còn có một con trùng nhỏ theo đuôi. 

 Nàng cũng muốn cùng tiến vào tẩy lễ chi trì? 

 Nhưng chỉ có một tẩy lễ chi trì thôi. 

 “Tiêu Dao ca ca, cùng nhau không?” Khương Lạc Ly vặn vẹo ngón tay, nâng gương mặt xinh đẹp trong trẻo lên. 

 Lông mi mảnh dài đang khẽ vẩy. 

 Trong đôi mắt long lánh lóe sáng lộ ra chút thanh thuần vô tội, mơ hồ... 

 Còn có một tia dụ hoặc như có như không. 

 Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng. 

 Cô nàng này muốn hắn phạm tội sao? 

 Không thể không nói, nếu Khương Lạc Ly thật sự ra chiêu dụ hoặc thì tuyệt đối là một tiểu yêu tinh mê người. 

 Cũng may Quân Tiêu Dao có đầy đủ định lực. 

 Đổi lại là nam nhân khác thì phỏng chừng sẽ hóa thân thành sói. 

 Cuối cùng, Quân Tiêu Dao vẫn cùng Khương Lạc Ly tiến vào tẩy lễ chi trì. 

 Đương nhiên, không cởi quần áo. 

 Hai người ngồi xếp bằng trong ao, bắt đầu hấp thu tẩy lễ chi thủy, tiếp thu tẩy lễ. 

 Quân Tiêu Dao thúc giục Thôn Thần Ma Công, ngoài thân hiện lên một rồi lại một lốc xoáy đen nhánh. 

 Tẩy lễ chi thủy không ngừng bị luyện hóa, hấp thu. 

 Trong cơ thể Quân Tiêu Dao cũng truyền đến một rồi lại một tiếng vang như đậu nổ, đó là từng viên cự tượng vi lạp chuyển hóa thành long tượng vi lạp. 

 Cả người Khương Lạc Ly bên cạnh cũng tỏa ra ngọc quang, cứ như một nữ tiên nho nhỏ. 

 Hiển nhiên tốc độ nàng hấp thu tẩy lễ chi thủy không nhanh như Quân Tiêu Dao. 

 Nhưng thân thể của nàng cũng không cần quá nhiều tẩy lễ chi thủy gột rửa. 

 Khương Lạc Ly cũng không phải đi theo chiêu số tu luyện nhục thân. 

 Nàng có Nguyên Linh Đạo Thể, thân thể mềm mại kia lúc nào cũng đang tiếp thu và rèn luyện linh khí thiên địa. 

 Tu luyện như vậy giằng co chừng ba ngày ba đêm. 

 Tượng Thần Trấn Ngục Kính của Quân Tiêu Dao cũng có tiến bộ nhảy vọt. 

 Mà giờ phút này, ở bên ngoài di tích Sơn Mạch Cổ, có một vài bóng người đang lập loè. 

 Bọn họ đều là những thiên kiêu nhờ các loại cơ duyên ngoài ý muốn nên tiến vào kẽ nứt thập địa. 

 Các thiên kiêu kia đều có khí vận không tầm thường, tuy rằng còn chưa đạt tới trình độ của Nghịch Thiên Thập Tử, nhưng cũng không yếu. 

 “Ha ha, phía trước có một di tích cổ!” 

 “Linh khí thật nồng đậm, hẳn trong cổ điện kia có chí bảo!” 

 Một ít thiên kiêu nhắm vào một cổ điện, trong mắt mang theo hưng phấn, lắc mình lao vào. 

 Mà trong núi rừng phía sau bọn họ, một bóng người hiện hóa ra, nhìn nhìn những thiên kiêu đó, ánh mắt hơi lập loè. 

 “Hắn nói Quân Tiêu Dao nhất định sẽ tiến vào kẽ nứt thập địa, nhưng rốt cuộc Quân Tiêu Dao đang ở đâu?” 

 Bóng người này không phải ai khác mà là Phương Hàn đã tiến vào kẽ nứt thập địa. 


 Sức mạnh nhục thân lại bùng nổ thêm ba tỷ sáu trăm triệu cân, gần như gấp đôi lúc trước. 

 Hiện tại nếu Quân Tiêu Dao thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính thì thần lực nhục thân sẽ đạt tới con số bảy tỷ ba trăm triệu cân khủng bố! 

 Điều này đã không thể dùng khủng bố để hình dung nữa, mà là tuyệt luân có một không hai! 

 Hết chương 298.

Bình Luận (0)
Comment