Thần Tử Hoang Cổ

Chương 311

“Cái gì, Quân Tiêu Dao, là hắn?” Lý Đạo Huyền khẽ nhíu mày. 

 Quân Tiêu Dao lợi hại đến mức nào thì hắn ta đã sớm biết thông qua lời nói của Cơ Thanh Y. 

 Nhưng hắn ta vẫn luôn không cho là đúng, hơn nữa trong lòng có chút ghen ghét. 

 Bởi vì chỉ khi nhắc tới Quân Tiêu Dao, thần thái khí chất của Cơ Thanh Y mới biến hóa, giống như biến từ tiên tử cao cao tại thượng thành một con người. 

 Nhưng khi đối mặt với hắn ta, Cơ Thanh Y vẫn đứng trên cao nhìn xuống như cũ, hắn ta chỉ có thể đứng xa xa mà nhìn. 

 “Chuyện này có chút phiền phức.” Cơ Thanh Y nhíu mày. 

 Nàng thật thông minh, cũng hoàn toàn không muốn trêu chọc Quân Tiêu Dao. 

 Nhưng trong lúc vô ý Lý Đạo Huyền đã kết oán với Quân Tiêu Dao. 

 “Tạm thời gửi Hắc Ám tiên chủng này ở chỗ ngươi, ta sẽ đích thân lấy về.” Yến Thanh Ảnh nhìn thật sâu vào mắt Lý Đạo Huyền một cái. 

 Đọa Thiên Chi Dực sau lưng nàng ta chấn động, thân thể mềm mại lập tức lao vút lên trời cao. 

 Lý Đạo Huyền không đuổi theo, bởi vì trên người nàng ta cũng không có sức mạnh căn nguyên thế giới. 

 “Ai, chung quy vẫn không thể tránh khỏi.” Cơ Thanh Y khẽ lắc đầu. 

 Có lẽ đây là ý trời. 

 “Thanh Y tiên tử, cần kiêng kỵ Quân Tiêu Dao kia như vậy sao, thực lực của ta còn không đủ để đối phó hắn sao?” Lý Đạo Huyền nhíu mày. 

 Đối với một nam nhân mà nói, vũ nhục lớn nhất chính là nói hắn không bằng một nam nhân khác. 

 Cơ Thanh Y nhìn nhìn Lý Đạo Huyền, không nói gì. 

 Nhưng trong lòng lại suy nghĩ, cả người theo đuổi của hắn mà ngươi cũng khó có thể dễ dàng trấn áp, còn nói gì đến chuyện đối phó bản nhân hắn chứ? 

 So sánh với Quân Tiêu Dao, Lý Đạo Huyền vẫn còn quá non nớt. 

 “Chỉ có thể đi một bước rồi tính một bước, chúng ta mau chóng tiến vào chỗ sâu nhất trong kẽ nứt thập địa, tìm kiếm xong cơ duyên thì lập tức rời đi, nếu không chưa chắc ngươi có thể bình yên đi ra khỏi kẽ nứt thập địa.” Cơ Thanh Y liếc nhìn Lý Đạo Huyền một cái rồi nói. 

 Câu này đã xem như cảnh cáo. 

 Trong mắt Lý Đạo Huyền hiện lên một tia âm u. 

 Hắn ta được thiên địa phù hộ, một đường thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ gặp phải suy sụp. 

 Mà trong mắt hắn ta, lời khuyên bảo của Cơ Thanh Y này không khác gì nhục nhã cả. 

 Trong trong mắt Cơ Thanh Y, rốt cục hắn ta chẳng ra gì đến cỡ nào? 

 Đánh còn chưa đánh mà đã cho rằng hắn ta không bằng Quân Tiêu Dao gì đó. 

 Trong lòng Lý Đạo Huyền vô cùng nghẹn khuất, thậm chí hắn ta muốn tự mình đánh một trận với Quân Tiêu Dao để chứng minh năng lực với Cơ Thanh Y. 

 Trong kẽ nứt thập địa, Quân Tiêu Dao và Khương Lạc Ly đang lao đến chỗ sâu nhất. 

 Quân Tiêu Dao có thể không để ý đến những cơ duyên khác trong kẽ nứt thập địa. 

 Nhưng tế đàn anh linh là cơ duyên hắn coi trọng nhất, liên quan đến chuyện hắn lột xác. 

 Mà càng thâm nhập thì tín vật túi thơm trong tay Quân Tiêu Dao tản ra sức mạnh cộng minh càng mãnh liệt. 

 Có thể chứng minh hắn đã cách tế đàn anh linh không quá xa. 

 Đúng lúc này, nơi xa có một bóng hình xinh đẹp bay vút đến, đó là Yến Thanh Ảnh. 

 “Công tử.” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao, Yến Thanh Ảnh hô lên một tiếng. 

 “Làm sao vậy?” Nhìn thấy tóc mai của Yến Thanh Ảnh hơi loạn, có khí tức chiến đấu, Quân Tiêu Dao dò hỏi. 

 Yến Thanh Ảnh lập tức thuật lại những chuyện xảy ra trước đó cho hắn nnghe. 

 “Thì ra là thế, Cơ Thanh Y cũng hạ giới, còn kết minh với một Nghịch Thiên chi Tử, mà hiển nhiên Nghịch Thiên chi Tử kia cũng không đơn giản, có được căn nguyên của ba thế giới.” Quân Tiêu Dao nói. 

 Yến Thanh Ảnh nói Nghịch Thiên chi Tử kia từng đánh chết hai Nghịch Thiên chi Tử khác. 

 Cũng có nghĩa là một mình hắn ta đã có được ba căn nguyên thế giới. 

 Nghịch Thiên chi Tử bình thường cũng không có khả năng mạnh đến mức này. 

 “Công tử, xin lỗi, có phải đã gây phiền phức cho ngài không.” Yến Thanh Ảnh yếu ớt nói. 


 Đối mặt với đám người Lý Đạo Huyền, nàng ta giống như một nữ vương hắc ám lãnh khốc, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao, lại mang dáng vẻ như muội tử mềm mại. 

 “A, không có gì, không những ngươi chưa mang đến phiền phức cho ta, ngược lại còn dẫn một con dê béo đến.” Quân Tiêu Dao cười cười. 

 Một mình Nghịch Thiên chi Tử tên là Lý Huyền Đạo kia có được ba căn nguyên, cũng đỡ tốn công Quân Tiêu Dao đi thu mười căn nguyên thế giới. 

 Trên người hắn có năm căn nguyên thế giới, Lý Đạo Huyền thì có ba. 

 Quân Tiêu Dao tin chắc hai căn nguyên thế giới còn lại nhất định cũng ở trên người thiên kiêu nào đó trong kẽ nứt thập địa này. 

 Bởi vì thiên kiêu có được căn nguyên thế giới nhất định có thể tiến vào kẽ nứt thập địa. 

 “Yên tâm, nhất định sẽ lấy về được Hắc Ám tiên chủng của ngươi.” Quân Tiêu Dao an ủi. 

 “Đa tạ công tử.” Yến Thanh Ảnh khom người nhất bái, đáy mắt ẩn sâu cảm xúc ái mộ, khó có thể hoàn toàn che giấu. 

 Điều này làm Khương Lạc Ly bên cạnh chu miệng, nhưng nàng cũng chưa nói gì. 

 Điều này không phải chứng minh mị lực của Tiêu Dao ca ca nhà nàng quá lớn sao, không có nữ nhân nào có thể chống cự. 

 Đương nhiên, điều này cũng làm Khương Lạc Ly có ý thức nguy cơ, trong lòng bắt đầu tính toán, nên làm sao để chiếm giữ Quân Tiêu Dao trước. 

 Có phải nên gạo nấu thành cơm hay không? 

 Quân Tiêu Dao căn bản không chú ý tới sự giảo hoạt trong đôi mắt to của Khương Lạc Ly. 

 Ngay vào lúc hắn chuẩn bị xuất phát, trên trời cao, một bóng người lao vút đến, đó là Nghệ Vũ. 

 Giờ phút này tuy khí tức trên người Nghệ Vũ vẫn là Hợp Đạo Cảnh. 

 Nhưng lại có cảm giác không giống như trước đó. 

 “Công tử.” Nghệ Vũ chắp tay với Quân Tiêu Dao, trên mặt mang theo một tia hưng phấn. 

 “Xem ra ngươi thu hoạch được cơ duyên không nhỏ.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói. 

 “Không sai.” Nghệ Vũ vươn tay, ngọn lửa cháy lên, một hỏa chủng đỏ rực đang thiêu đốt bừng bừng. 

 “Hả, đây là... Huyền Dương Thần Hỏa?” Quân Tiêu Dao có một tia kinh ngạc. 

 Nghệ Vũ không cần tìm kiếm tiên chủng hợp đạo, bởi vì hắn đã dung hợp với một thái dương chân chủng, trở thành cao thủ Hợp Đạo. 

 Nghệ Vũ không lập tức dung hợp Huyền Dương Thần Hỏa là lựa chọn chính xác. 

 “Vâng, đa tạ công tử chỉ điểm.” 

 Kiến nghị của Quân Tiêu Dao là thật sự muốn trợ giúp Nghệ Vũ tăng thực lực lên, làm hắn trở nên càng mạnh. 

 Hết chương 311.

Bình Luận (0)
Comment