Thần Tử Hoang Cổ

Chương 326

Chương 326 

 

 “Tại sao lại... Tại sao lại khủng bố như vậy?” Vong Xuyên thất thần lẩm bẩm, trong nhất thời cũng không phục hồi tinh thần. 

 Hình như gã nhìn thấy cái gì đó rất khủng bố, nếu tiếp tục đi tới trên con đường kia thì sẽ gặp được kiếp nạn khủng bố. 

 Đó là điều gã không thể chịu được. 

 Thậm chí Vong Xuyên chỉ cảm nhận một chút mà đã có cảm thấy sợ muốn nát gan nát mật. 

 Cái này không phải vì ý chí của Vong Xuyên không kiên định. 

 Thân là quái thai cổ đại bị phong ấn vạn cổ, sao ý chí của gã có thể kém cõi chứ? 

 Nhưng thứ khủng bố hắc ám này như nổi sợ khi một người đối mặt với hắc ám vô tận, đủ để khiến người ta phát cuồng. 

 “Nếu ta không kịp thời dừng lại, thậm chí có khả năng sẽ trực tiếp ngã xuống, thân tử đạo tiêu.” Vong Xuyên thở phì phò, trong lòng khó có thể bình tĩnh. 

 Cuối cùng gã cũng hiểu vì sao trên tế đàn toàn là bạch cốt chồng chất. 

 Đây quả thực là một con đường chết. 

 Nhìn trên mặt Vong Xuyên vẫn còn mang theo sợ hãi, bọn người Tiểu Ma Tiên, Khương Lạc Ly líu lưỡi. 

 Đây rốt cục là con đường thế nào mà khiến cho cả quái thai cổ đại cũng chiết kích mà về. 

 Không nghi ngờ gì nữa, Vong Xuyên thất bại. 

 Nhưng gã cũng không quá mất mát, bởi vì Vong Xuyên biết đây gần như là một con đường không có khả năng đi được. 

 Vong Xuyên ngước đầu lên, nhìn về phía Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng trên tế đàn anh linh. 

 “Không có khả năng, con đường này là đường chết, dù là kẻ nào cũng không đi thông được, bao gồm cả ngươi.” Vong Xuyên lẩm bẩm nói. 

 Gã thân là Luân Hồi Thánh Thể, không cần phải mạo hiểm nguy cơ ngã xuống mà cưỡng ép đi tiếp, đó không phải dũng cảm, mà là ngu xuẩn. 

 Cho nên Vong Xuyên quyết đoán màtừ bỏ. 

 Nhìn từ góc độ khác thì đây cũng coi như một loại ý chí kiên định. 

 “Tiêu Dao ca ca...” 

 Nhìn thấy cả Vong Xuyên cũng thất bại, đáy lòng Khương Lạc Ly hiện lên một tia lo lắng. 

 Đối mặt với con đường từ xưa đến nay không ai đi thông được, Khương Lạc Ly lo lắng cũng thực bình thường. 

 Mà bản nhân Quân Tiêu Dao lại thản nhiên nhất. 

 Hắn đang mượn dùng mười căn nguyên thế giới để lĩnh ngộ tinh túy của thiên địa, bản chất của vũ trụ. 

 Đây là một loại ngộ đạo cao cấp, vốn không nên là cấp bậc như Quân Tiêu Dao có thể tiếp xúc. 

 Cho dù là Thánh Nhân, muốn tìm hiểu loại đạo vận vũ trụ căn nguyên này cũng hết sức khó khăn. 

 Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác, không ai có thể so sánh với dã tâm của hắn, hắn muốn xây dựng nên đạo cơ vô địch ở giai cơ sở đoạn nhất. 

 “Lấy thân làm chủng... đạo thuộc về chính mình... Siêu thoát thiên địa...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, giống như đang nói mớ. 

 Bỗng nhiên, Linh Hải trong đan điền của hắn bắt đầu sáng lên, đây vốn là nơi tiên chủng được luyện hóa tồn tại. 

 Hợp Đạo Cảnh cần đến Đạo Chủng ngộ đạo thích hợp với mình. 

 Đạo Chủng càng cao cấp thì lại càng mang đến cho tu sĩ gia trì mạnh mẽ hơn. 

 Mà Quân Tiêu Dao muốn lấy thân làm chủng, lấy đạo của mình làm cơ sở. 

 Đây vốn là hành động nghịch thiên, thiên địa bất dung. 

 “Trở về căn nguyên, tìm kiếm huyền bí ban sơ, sáng lập con đường thuộc về mình!” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, hắn bỗng mở to hai mắt, cứ như liếc một cái đã nhìn thấu cổ kim tương lai. 

 Đây là một con đường tràn ngập sương mù nồng đậm, rốt cuộc cũng dần dần rõ ràng trước mắt hắn. 

 Mà ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn nhìn thật rõ. 

 Ầm ầm ầm! 

 Trên vòm trời vang lên tiếng chấn động. 

 Từng ngọn lửa xuất hiện, giống như hỏa vũ rơi xuống, giáng thẳng về hướng Quân Tiêu Dao. 

 “Sao có thể... Đó là... Vô Minh Nghiệp Hỏa!” Khương Lạc Ly che cái miệng nhỏ lại, nhịn không được kinh hô. 

 Vô Minh Nghiệp Hỏa là một loại kiếp nạn, nói chung, chỉ khi nào từ Thần Hỏa Cảnh đột phá đến Hư Thần cảnh thì mới có thể xuất hiện. 

 Loại Vô Minh Nghiệp Hỏa này không phải là lửa thật, mà là một loại nghiệp. 

 Thần Hỏa Cảnh đột phá đến đệ nhất giai của Thông Thánh Cửu Giai, Hư Thần cảnh thì phải đối kháng với loại lửa này. 

 Tu sĩ Thần Hỏa Cảnh sẽ lấy thần hỏa của bản thân để chống cự lại Vô Minh Nghiệp Hỏa. 

 Nếu có thể chống lại thì sẽ bước vào Hư Thần chi cảnh, không được thì bị nghiệp hỏa thiêu đốt, tan thành mây khói. 

 Nhưng vấn đề là, hiện tại Quân Tiêu Dao chỉ là Quy Nhất Cảnh đột phá lên Hợp Đạo Cảnh thôi, sao lại xuất hiện Vô Minh Nghiệp Hỏa. 

 Chuyện này đúng là không hợp với lẽ thường. 

 Quả thực là trời cao muốn giáng kiếp nạn này xuống người Quân Tiêu Dao trước để hủy diệt hắn. 

 “Quá khủng bố, ở giai đoạn này, có ai chống lại được Vô Minh Nghiệp Hỏa đốt cháy?” Khuôn mặt Tiểu Ma Tiên cũng tái nhợt cả đi. 

 Chỉ đứng xa xa cảm nhận Vô Minh Nghiệp Hỏa cũng đã khiến cả người nàng ta sởn da gà. 

 Loại lửa khủng bố này là hình thành từ tội nghiệt. 

 Không chỉ có thể đốt cháy nhục thân, còn có thể diệt sạch linh hồn. 

 Làm người ta cảm thấy như rơi vào ngọn lửa địa ngục của mười tám tầng địa ngục. 

 Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều gắt gao tập trung trên người Quân Tiêu Dao. 

 Hắn có thể chống chọi được không? 

 Nhìn Vô Minh Nghiệp Hỏa buông xuống, Quân Tiêu Dao không lộ ra chút bất ngờ nào. 

 Không bằng nói điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn. 

 Muốn không có chút nguy hiểm mà sáng lập ra con đường phía trước thì hiển nhiên là nằm mơ giữa ban ngày. 

 Quân Tiêu Dao cũng đã có chuẩn bị tâm lý. 

 “Đấu với trời, vui sướng vô cùng!” 

 Quân Tiêu Dao ngẩng đầu nhìn trời, thái độ thật tiêu sái. 

 Cả người hắn có tiên quang mênh mông, sức mạnh của một trăm bốn mươi khối Đại La Tiên Cốt hoàn toàn bị thôi phát ra. 

 Tiên quang nồng đậm tràn ngập mà ra, tô điểm cho Quân Tiêu Dao giống như trích tiên không đọa hồng trần. 

 Một đoàn tiên quang hóa thành vòng bảo hộ, bao phủ thân thể Quân Tiêu Dao. 

 Không chỉ như thế, Quân Tiêu Dao cũng lấy ra hết các loại thủ đoạn phòng ngự. 

 Thanh Thiên Tổ Long Giáp, Chư Thần Phi Phong, cái gì có thể phòng ngự thì Quân Tiêu Dao cũng dùng ra. 

 Oanh! 

 Vô Minh Nghiệp Hỏa giáng xuống, va chạm vào Quân Tiêu Dao. 


 Những kẻ địch đã từng chết trong tay Quân Tiêu Dao như biến thành ác quỷ, muốn lao tới lấy mạng hắn. 

 Vô Minh Nghiệp Hỏa là ngọn lửa tội nghiệt, tất cả nghiệp chướng Quân Tiêu Dao phạm phải đều sẽ hóa thành nghiệp hỏa. 

 Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất thản nhiên. 

 Hết chương 326. 

Bình Luận (0)
Comment