Chương 356
“Là Tiên Vương Lâm Cửu Thiên, là dị tượng chí cường của Hoang Cổ Thánh Thể, Thần Tử Quân Gia lại có thể tế luyện ra được!”
“Đúng vậy, trong thời đại cận cổ, Hoang Cổ Thánh Thể biến thành phế thể, Thần Tử của Quân Gia có thể thức tỉnh một loại dị tượng đã là rất khó lường, hiện tại còn thức tỉnh loại thứ hai nữa!”
Tất cả mọi người chấn động, cảm thấy không thể tưởng tượng, da đầu đều tê dại.
Quân Tiêu Dao tung ra dị tượng thứ hai, điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là rất có khả năng Quân Tiêu Dao không chỉ đánh vỡ một lớp gông xiềng Thánh Thể!
Đây mới là điều khiến mọi người kinh sợ.
Thánh Thể đã đánh vỡ gông xiềng là cực kỳ khủng bố, nếu đại thành thì có thể trở thành tồn tại khủng bố chém giết được cả đại đế, đánh nghiêng cả cổ hoàng!
Mọi người cảm xúc mênh mông, không thể tin vào hai mắt của mình.
Mọi người trong Quân gia cũng sôi trào lên, ánh mắt mang theo cuồng nhiệt sùng bái.
Quân Tiêu Dao luôn có thể mang đến kinh hỉ và kỳ tích, ngăn cơn sóng dữ vào những lúc nguy cơ!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao cùng lúc tung ra hai Đại Thánh Thể dị tượng.
Phía sau Quân Tiêu Dao, hư ảnh tiên vương giá lâm cửu thiên!
Ở chung quanh hắn, vạn thánh ảnh khom người triều bái!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao giống như thần vương vô thượng chư thiên cùng tôn trên trời dưới đất!
Hơn nữa không chỉ như thế, Quân Tiêu Dao lại khiêu khích sức mạnh Thần chi Nguyên Điểm trong đan điền cơ thể.
Một tia sức mạnh căn nguyên vũ trụ tràn ngập ra, gia trì trên Thánh Thể dị tượng của Quân Tiêu Dao.
Ngay lập tức, hỗn độn tràn ngập, thiên địa lật úp!
Tất cả giống như trở về nguyên điểm của vũ trụ hồng hoang!
Sức mạnh căn nguyên vũ trụ cộng thêm hai Đại Thánh Thể dị tượng cùng nghiền áp về hướng Long Cát công chúa!
Giờ khắc này, sự tự tin trên ngọc nhan của Long Cát công chúa hoàn toàn bị đánh tan, chuyển thành kinh hãi!
Giờ phút này, khí tức của Quân Tiêu Dao quá cường đại.
Cứ như chúa sáng thế vũ trụ, nhất niệm sảng sinh, nhất niệm hủy diệt.
Điều khiến người ta kinh ngạc chính là, khí tức giờ phút này của Quân Tiêu Dao như có thể thoát ly mảnh thiên địa này.
Không sai!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao giống như độc lập tách rời khỏi cửu thiên thập địa, xa rồi thế gian, khí tức mờ mịt mà sâu không lường được.
“Chẳng... Chẳng lẽ... Tiêu Dao nó...” Đám người Quân Chiến Thiên cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao, đôi mắt đều cứng lại.
Ông ta nghĩ tới một loại khả năng.
Loại khả năng này làm cả Quân Chiến Thiên cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Sáng lập con đường thuộc về mình!
Đây là biện pháp duy nhất để siêu thoát thiên địa, từ xưa đến nay, không biết bao nhiêu nhân kiệt đã ngã xuống trên con đường này.
Mà hiện tại, Quân Chiến Thiên mơ hồ cảm thấy tôn nhi của mình đã tạo ra một con đường mà tiền nhân chưa đi thông được.
Một ít đại nhân vật ở đây cũng mơ hồ nhận ra một chút, lại không cách nào khẳng định.
Còn về những thiên kiêu bình thường khác thì chỉ là cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao càng mờ ảo siêu nhiên.
Oanh!
Thế công cuối cùng của Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa hung hăng va chạm vào nhau.
Trong nhất thời, thiên địa lại rơi vào sự an tĩnh quỷ dị.
Duy chỉ có hư ảnh Thương Long, hư ảnh tiên vương và hư ảnh vạn thánh đang dây dưa với nhau, va chạm lẫn nhau rồi mai một.
Loại an tĩnh quỷ này dị giằng co chỉ trong mấy hô hấp ngắn ngủn.
thời gian mấy cái hô hấp qua đi, âm thanh đinh tai nhức óc mới khuếch tán ra.
Dao động pháp lực phát ra gần như san bằng cả tòa Vấn Đạo Sơn thành bình địa!
Các ngọn núi, di tích cổ mai một sụp xuống, hóa thành bụi bặm đá vụn.
Mà trong vụ nổ mạnh va chạm như đạn hạt nhân này, một bóng người hộc máu, bay ngược ra sau.
Cuối cùng hung hăng nện vào mặt đất.
Đó là Long Cát công chúa!
Mà Quân Tiêu Dao lại như thần vương đạp trên cửu tiêu.
Hắn giáng một chân xuống, hung hăng dẫm lên ngực của Long Cát công chúa, làm Long Cát công chúa lại hộc ra một ngụm máu tươi.
Yên tĩnh...
Yên tĩnh như cái chết!
Mái tóc đen của Long Cát công chúa rối tung, nằm trên mặt đất, miệng phun máu tươi.
Da thịt tuyết trắng như ngọc đều nhiễm bụi bặm và vết máu.
Mà Quân Tiêu Dao lại dùng một chân đạp lên ngực Long Cát công chúa.
Thần thái bình tĩnh mà lạnh nhạt.
Cuối cùng Long Cát công chúa vẫn thua.
Chẳng những bại, còn bại chật vật như thế, thê thảm như thế!
Không ai tưởng tượng ra, Long Cát công chúa cao cao tại thượng khiến vô số thiên kiêu đều cúi đầu xưng thần kia, giờ phút này lại chật vật, bị Quân Tiêu Dao đạp dưới chân như thế.
Đó chính là cổ Hoàng Hậu duệ, công chúa Long tộc!
Giờ khắc này, tam quan của rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi đều bị đổi mới.
Ai nói quái thai cổ đại không thể địch nổi?
Hiện tại, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn xé nát lớp khăn che thần bí mà cao quý của quái thai cổ đại.
Quái thai cổ đại cũng không phải thần, cũng sẽ thua, cũng sẽ chật vật, bị thương cũng sẽ hộc máu.
“Quân Tiêu Dao... Ngươi...” Long Cát công chúa ngã bệt xuống trên mặt đất, sắc mặt xấu hổ và giận dữ, nàng ta đang không ngừng giãy giụa.
Nàng cảm thấy như có một tượng thần Thái Cổ đang dẫm đạp lên người mình.
Nếu không phải nàng là Long tộc, cường độ nhục thân vô song thì tuyệt đối sẽ bị dẫm thành thịt băm.
Nhưng quan trọng nhất là, chân của Quân Tiêu Dao không biết tình cờ hay cố ý mà lại đạp lên bầu ngực của nàng ta.
Điều này khiến Long Cát công chúa vô cùng phẫn nộ, cảm thấy sỉ nhục cực độ.
“Nói, ngươi chỉ xứng để ta cưỡi dưới thân, hiện tại để ngươi thích ứng trước một chút.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Hắn bẩm sinh vốn tuấn tú tuyệt luân, nụ cười này càng mang đến cảm giác cảnh đẹp ý vui cho người ta.
Đáng tiếc trong mắt Long Cát công chúa, đây là nụ cười ác ma.
Ai bảo ngươi cao cao tại thượng?
Ai bảo ngươi khinh thường mọi nam nhân?
Kết quả hiện tại, còn không phải bị Quân Tiêu Dao dẫm dưới chân, chật vật như con chó sao!
Hết chương 356.