Thần Tử Hoang Cổ

Chương 380

Chương 380 

 

 Mà lúc này, miếng bị phá diệt của Vương Đằng lại mở miệng nói: “Rất tốt, dám phá diệt Linh Thân của ta, Quân Tiêu Dao, ngươi là người đầu tiên.” 

 “Cái gì!” 

 Nghe được lời này, đám người Khương gia chấn kinh, lộ ra biểu cảm không thể tin được. 

 Vương Đằng khí cơ cường đại như thế lại chỉ là một đạo Linh Thân. 

 Đương nhiên kinh ngạc đều là đám trẻ tuổi của Khương gia. 

 Những tộc lão kia sớm đã nhìn ra rồi, sắc mặt không có biểu cảm gì. 

 Nhưng một vài người trẻ tuổi của Khương gia lại chấn kinh không thôi. 

 Trước mắt Vương Đằng này chỉ là một đạo Linh Thân mà thôi, thì đã cường hãn như thế rồi. 

 Vậy Vương Đằng thật sự thực lự sẽ cường hãn đến trình độ nào. 

 “Đừng tưởng trên mặt mình dán đầy vàng rồi, cho dù là chân thân ngươi đến, trước mặt bản thiếu chủ cũng không có gì khác biệt.” 

 Ánh mắt của Quân Tiêu Dao điềm đạm. 

 Hắn đã dưỡng thành đạo tâm vô địch, không sợ khiêu chiến với bất kỳ đối thủ nào. 

 Quân Tiêu Dao dẫm một chân xuống, lấy tư thái cường hãn mà bá đạo trực tiếp huỷ diệt linh thân của Vương Đằng. 

 “Quân Tiêu Dao, bản thiếu đế nhớ kỹ, Tiên Cổ thế giới tha cho ngươi được thắng một lần!” 

 Nói xong, linh thân của Vương Đằng vỡ thành vô số quang điểm, tiêu tán trong hư không. 

 “Nhiều lời, hy vọng ngươi có thể mang đến cho ta chút hưng phấn, đừng làm ta thất vọng.” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói. 

 Rất nhiều người nói những lời hung ác về hắn. 

 Nhưng kết quả cuối cùng… 

 Haizz, đều rất thê thảm. 

 Nhìn thấy linh thân của Vương Đằng bị Quân Tiêu Dao dễ dàng đánh tan, sắc mặt của Chuẩn Chí tôn Vương gia có chút khó coi. 

 Một cỗ linh thân Vương Đằng có thể chấn áp một vài thiên chi kiêu tử. 

 Kết quả hai ba chiêu đã bị Quân Tiêu Dao đánh tan rồi. 

 Cho dù là Chuẩn Chí tôn Vương gia cũng có chút hảo cảm với Quân Tiêu Dao. 

 Cũng không thể không thừa nhận, Quân Tiêu Dao có tư cách cùng Thiếu đế Vương gia bọn họ tranh phong. 

 “Xem ra Khương gia các ngươi muốn từ chối thiện ý của Vương gia bọn ta?” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh lùng nói. 

 “Từ đâu đến thì quay về đó đi, thứ không phụng bồi!” Quân Tiêu Dao thái độ cứng rắn. 

 “Được, được, Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo này chỉ có một gốc, các ngươi muốn trong thời gian ngắn tìm được gốc thứ là là điều không thể, hoặc có lẽ không đến bao lâu, thông tin Khương ra có một Chí tôn nằm xuống truyền ra.” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh lẽo nói. 

 “Hừ!” 

 Khương Đạo Hư bước ra, Chí tôn thần uy khủng bố bạo động mà ra. 

 Xì xì! 

 Chuẩn Chí tôn Vương gia lùi về sau hơn chục bước, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi. 

 Sắc mặt hắn trắng bệch, nhìn về phía Khương Đạo Hư, trong lòng hoảng sợ. 

 Khương Đạo Hư tuy sắp sửa mục mát, nhưng cỗ Chí tôn chi uy đó lại có thể giết chết hắn. 

 Chuẩn Chí tôn Vương gia tức giận, nhưng lại không dám nói câu gì, sợ nói ra sẽ bị Quân Đạo Hư giết chết. 

 Như vậy hắn sẽ là người bị thiệt lớn. 

 Hắn ta quay người, vội vã mang theo đoàn người Vương gia rời đi, phía sau mang theo sự xấu hổ. 

 Sau khi Vương gia rời đi, bầu không khí căng thẳng của Khương gia cũng lắng xuống. 

 Nhưng sắc mặt của một vài tộc lão Khương gia vẫn hơi khó coi. 

 Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đích thực có thể cứu tính mạng của Khương Đạo Hư. 

 Quân Tiêu Dao quay về hướng Khương Đạo Hư, cúi đầu nói: “Ông ngoại, xin lỗi, đều là do tôn nhi lỗ mãng, không chỉ làm cho Khương gia và Vương gia không vui, còn làm cho người mất đi Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.” 

 “Không, không phải, đều là do Thánh Y tuỳ hứng, không có liên quan đến Tiêu Dao. ” 

 Nghe thấy Quân Tiêu Dao nhận hết trách nhiệm về mình. 

 Khương Thánh Y lập tức đứng ra, đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao muốn nhận trách nhiệm. 

 “Thánh Y tỷ, tỷ…” Quân Tiêu Dao nhất thời không biết nói gì. 


 “Đừng nói nữa, Tiêu Dao, ngươi là vì ta mà xuất đầu, ta cũng không thể để ngươi chịu trách nhiệm được.” Khương Thánh Y bình tĩnh nói. 

 Ánh mắt nàng nhìn sau về phía Quân Tiêu Dao, mang theo sự nhu hoà. 

 Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của vài người Khương gia đều có chút cổ quái. 

 Hai người này có chút không đúng, có chuyện rồi! 

 Người có mắt nhìn đều có thể cảm nhận được, thái độ của Khương Thánh Y với Quân Tiêu Dao có chút khác thường. 

 Nếu như không phải biết Khương Thánh Y là tiểu di của Quân Tiêu Dao, thậm chí có người sẽ nghĩ bọn họ là đạo lữ của nhau. 

 Bởi vì thái độ của hai người này giống như đạo lữ vậy. 

 Đương nhiên, rốt cuộc việc này có đúng vậy không thì không có ai để ý. 

 Suy cho cùng Khương Thánh Y chỉ là tiểu di trên danh nghĩa của Quân Tiêu Dao mà thôi. 

 Hơn nữa Khương Thánh Y và Khương Nhu, tuy là tỷ muội nhưng thật ra cũng không phải thân tỷ muội. 

 Khương Nhu nhìn Khương Thánh Y bằng ánh mắt có chút nghi hoặc, giống như nghĩ ra điều gì đó, trong mắt ẩn dấu một sự khôi hài. 

 “Tiểu đề tử Thánh Y này, lẽ nào có chủ ý trên người con trai ta?” 

 Khương Lạc Ly càng hoài nghi hơn. 

 Nàng ta càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. 

 Song nghĩ đến thân phận của Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly lại cảm thấy không có khả năng 

 Nhìn thấy ánh mắt đầy trêu ghẹo của một vài tộc nhân Khương gia, Khương Thánh Y đỏ mặt. 

 Ngay cả đôi tai cũng đỏ lên. 

 Khương Thánh Y thân là Tiên Thiên Đạo Thai, bình thường giống như trinh nữ, thanh lệ tuyệt dục như Quảng Hàn Tiên Tử vậy. 

 Nàng ta chưa bao giờ thể hiện thần thái ngại ngùng như vậy. 

 Một vài nam tử trẻ tuổi của Khương gia đều nhìn chằm chằm vào nàng ta, 

 Còn như Khương Đạo Hư nhìn hai người này, cảm thán nói: “Tiêu Dao, trong mắt con, ông ngoại là người tư lợi như thế à?” 

 “Đương nhiên không phải.” Quân Tiêu Dao nói. 

 “Yên tâm, Tiêu Dao, cho dù con làm ra sự tình gì, ông ngoại đều ủng hộ con, Vương gia muốn dùng sinh mệnh của lão phu để ép các con, đừng mơ!” 

 Ngữ khí của Khương Đạo Hư rất kiên quyết. 

 Ông thà tự mình chết đi, cũng không muốn nhìn Quân Tiêu Dao bị Vương gia sỉ nhục. 

 Hắn mới chỉ là lần đầu đến Khương gia mà thôi, mọi người Khương gia lại ủng hộ hắn, tín nhiệm hắn. 

 Quân Tiêu Dao sao có thể phụ lòng mẫu tộc của bản thân được chứ? 

 Hắn thở dài một tiếng, mở miệng nói: “Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, thật là không có cách nào tìm được à?” 

 Hết chương 380.

Bình Luận (0)
Comment