Thần Tử Hoang Cổ

Chương 385

Chương 385 

 

 Rõ ràng là đang ngủ nhưng chân mày của Quân Tiêu Dao lại vẫn như cũ hơi nhíu lại. 

 Khương Thánh Y nhìn đến chỗ này, trong lòng không hiểu sao có loại cảm giác đau lòng. 

 Thế nhân đều chỉ biết Quân Tiêu Dao quét ngang vô địch, nhưng lại không biết áp lực trong lòng hắn lớn cỡ nào, lưng gánh vác nặng nề cỡ nào. 

 “Tiêu Dao, đa tạ ngươi…” 

 Khương Thánh Y cúi đầu, môi đỏ như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng ấn lên trên trán Quân Tiêu Dao. 

 Nụ hôn này không xen lẫn bất kỳ tạp niệm gì. 

 … 

 Thật lâu sau, Quân Tiêu Dao mới mở hai mắt ra, phát hiện đôi mắt đẹp của Khương Thánh Y đang nhìn chằm chằm vào mặt của hắn. 

 Mà đầu của mình thì đang gối lên trên cái đùi mềm mại. 

 “Đây là… gối đùi sao?” Quân Tiêu Dao ngây ra. 

 Kiếp trước kiếp này, hai đời làm người nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có được kiểu đãi ngộ cấp bậc khách quý này. 

 Khương Thánh Y có chút chột dạ dời mắt sang một bên, má ngọc đỏ ửng. 

 Vừa rồi nhìn dung mạo tuấn tú đang say ngủ của Quân Tiêu Dao, có chút nhìn đến thất thần. 

 Tuy Khương Thánh Y không phải là loại ham mê sắc đẹp như Khương Lạc Ly, nhưng gương mặt lớn lên dễ nhìn, ai lại không muốn nhìn nhiều thêm mấy lần đâu chứ? 

 “Tiêu Dao, ngươi tỉnh rồi à.” Khương Thánh Y dịu dàng nói. 

 “Thánh Y tỷ, đa tạ.” Quân Tiêu Dao đứng dậy. 

 Tính cách của hắn cũng không phải hạng người tham luyến diu dàng. 

 Chẳng qua loại quan tâm này, xác thực hoàn toàn khiến cho người ta cảm giác thật thoải mái. 

 Ít nhất thì tính tình của Khương Lạc Ly không có dịu dàng như vậy. 

 Nếu như nói Khương Lạc Ly là la lị hoạt bát đáng yêu thì Khương Thánh Y chính là đại tỷ tỷ nhà bên thùy mị dịu dàng, tính cách của hai người hoàn toàn khác nhau. 

 “Thật sự không thể đi cùng ngươi được sao?” Khương Thánh Y lưu luyến. 

 “Không cần đâu, chẳng lẽ Thánh Y tỷ không tin ta sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười khéo léo từ chối. 

 “Tiêu Dao, ta chờ ngươi trở về.” Khương Thánh Y dịu dàng nói. 

 “Ừm.” Quân Tiêu Dao gật đầu. 

 Mặt Khương Thánh Y hơi đỏ lên, như là nghĩ tới cái gì đó, giọng lí nhí nhỏ như tiếng muỗi vo ve nói: “Chờ Tiêu Dao ngươi trở về rồi, lại để cho ngươi làm chuyện thoải mái hơn nữa.” 

 “Chuyện gì thoải mái hơn nữa?” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ cổ quái. 

 Lời này, có chút thứ gì đó. 


 Một đêm ôn nhu đã kết thúc. 

 Hôm sau, Quân Tiêu Dao ở trong ánh mắt đưa tiễn của Khương Đạo Hư, Khương Nhu và một đám người Khương gia thẳng rời khỏi Khương gia. 

 Hắn cưỡi một chiếc phi chu, vượt sông hư không. 

 Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, trong bóng tối đang có rất nhiều ánh mắt dõi theo mình. 

 “Ồ… đều muốn xem náo nhiệt đúng không?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ cười lạnh. 

 Tin tức hắn đi Vạn Cổ Táng Thổ, Khương gia hẳn là dã phong tỏa toàn diện. 

 Người của Khương gia chắc hẳn sẽ không tùy tiện truyền ra. 

 Nhưng cuối cùng vẫn bị lộ ra ngoài, thậm chí còn ồn ào huyên náo truyền khắp Hoang Thiên Tiên Vực. 

 Rất rõ ràng, đây là có người ở góc tối trợ giúp. 

 Nếu như Quân Tiêu Dao thật sự gặp phải cái gì ngoài ý muốn thì toàn bộ Tiên Vực sẽ ngay lập tức biết được. 

 “Có lẽ Khương gia sẽ không tùy tiện truyền ra, chẳng lẽ là, Hoa Nguyên Tu ư?” 

 Quân Tiêu Dao càng nghĩ, chỉ có thể nghĩ đến Hoa Nguyên Tu. 

 Có thể là gã đã âm thầm tiết lộ tin tức. 

 Mà tin tức này, có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lan truyền rộng rãi như vậy, rõ ràng ở sau lưng Hoa Nguyên Tu còn có thế lực. 

 Về phần là thế lực nào, Quân Tiêu Dao đã đoán được tám chín phần mười. 

 “Lá gan của Vương gia đúng là lớn thật đấy, dám sắp xếp quân cờ đến Khương gia, chờ từ Vạn Cổ Táng Thổ trở về rồi sẽ lập tức tiêu diệt tên Hoa Nguyên Tu này.” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra mũi nhọn sắc lạnh. 

 Bây giờ còn chưa phải thời cơ để giết Hoa Nguyên Tu. 

 Hơn nữa hắn vẫn đang là vị hôn phu của Khương Sở Hàm. 

 Dưới tình huống không có chứng cứ lại tùy tiện giết chết Hoa Nguyên Tu, có chút không thể nào giải thích nổi, vả lại gã cũng sẽ bằng mọi giá ngụy biện. 

 Đợi ít hôm nữa, Hoa Nguyên Tu lộ ra dấu vết rồi sẽ trực tiếp giết gã. 

 Sẵn tiện còn có thể bắt chẹt Vương gia một khoản, khiến Vương gia trích máu ra. 

 Chẳng qua những chuyện này để nói sau đi. 

 Trước mắt Quân Tiêu Dao chỉ cần chuyên tâm vào Vạn Cổ Táng Thổ, tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo. 

 “Để bản Thần Tử nhìn xem, Vạn Cổ Táng Thổ đến cùng có huyền cơ gì?” 

 Quân Tiêu Dao ngự gió mà đứng, nhìn về phương xa. 

 Vạn Cổ Táng Thổ chính là tuyệt địa nổi danh Tiên Vực, cũng không ở trên một châu nào thuộc ba nghìn Đạo châu. 

 Mà là ở một mảnh không gian độc lập bên ngoài ba nghìn Đạo châu. 

 Từ Man châu nơi cực Tây có thể đi đến Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Trên đường đi Quân Tiêu Dao cũng không dừng lại, trải qua rất nhiều truyền tống trận, bắt đầu tiến về Man châu phía trước. 

 Về phần những kẻ đang âm thầm rình mò kia, Quân Tiêu Dao cũng không thèm để ý tới bọn chúng. 

 Bây giờ ở Hoang Thiên Tiên Vực, không ai dám lộ liễu ra tay với Quân Tiêu Dao. 

 Hơn nữa, bởi vì lúc này Quân Tiêu Dao phải tiến về Vạn Cổ Táng Thổ phía trước, cho nên cũng không có người nào gây bất lợi cho Quân Tiêu Dao vào lúc này. 

 Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Vạn Cổ Táng Thổ chính là nơi mai táng Quân Tiêu Dao. 

 Cho nên những kẻ đang bí mật quan sát kia, nhiều hơn là muốn nhìn xem liệu Quân Tiêu Dao có thật sự tiến về phía Vạn Cổ Táng Thổ phía trước hay không. 

 Hay là nói, chỉ là một thương hư ảo. 

 Bởi vì Man châu nằm ở vùng cực Tây, cho nên Quân Tiêu Dao cũng trọn vẹn qua gần nửa tháng mới đến được nơi này. 

 Cả Man châu một mảnh hoang vắng, đất đai cằn cỗi. 

 Bởi vì tới gần Vạn Cổ Táng Thổ nên hầu như không có bất kỳ thế lực và sinh linh nào trường kỳ đóng quân ở chỗ này. 


 “Vị đó là… Thần Tử Quân gia, hắn đến Man châu để làm gì chứ?” 

 “Ngươi còn chưa nghe được tin tức kia à, không phải Thần Tử Quân gia muốn tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ đó sao?” 

 “Cái gì, Thần Tử Quân gia không muốn sống nữa sao?” 

 Hết chương 385.

Bình Luận (0)
Comment