Thần Tử Hoang Cổ

Chương 392

Chương 392 

 

 “Đó là tỷ muội Thương gia, các nàng lại dẫn theo một sinh linh ngoại giới.” Thiết Cốt nhất tộc bên đó có sinh linh thấp giọng nói. 

 “Người sống a, bao lâu rồi ta chưa từng nhìn thấy người sống, huyết nhục tươi sống.” 

 Sinh linh Thanh Quỷ Tộc ánh mắt nhìn Quân Tiêu Dao mang theo sự khát máu. 

 Giống như đang nhìn chằm chằm vào thú săn vậy. 

 Đây là vật hiếm có. 

 Sinh linh ngoại giới đến Vạn Cổ Táng Thổ quá ít rồi. 

 Có khả nằng vài chục năm trên trăm năm cũng khó nhìn thấy một người. 

 Hơn nữa trên người Quân Tiêu Dao tản ra khí huyết chi lực quá cường đại rồi, chính là cực phẩm huyết nhục bảo dược. 

 Có khó trách Thanh Quỷ Tộc thèm thuồng. 

 Nhìn thấy đám người cung quanh vây lại, ánh mắt không thiện cảm, sắc mặt của Quân Tiêu Dao phát lạnh. 

 Hắn càng kiên định có được Âm Dương Thần Quả. 

 Nếu không đi đến đâu đều sẽ gặp phải phiền phức. 

 “Ha ha Thương Nguyệt, ngươi không tim được trợ thủ thì thôi, lại còn dẫn theo một nhân tộc ngoại giới, hơn nữa tu vi còn là Thông Thiên Cảnh.” Tử bào nam tử cười lớn. 

 Hắn đến từ Công Minh gia, gọi là Công Minh Lan. 

 Công Minh gia và Thương gia đã từng bởi vì tranh giành lãnh địa mà phát sinh mâu thuẫn. 

 Mà Công Minh Lan cũng đã thèm muốn đôi tỷ muội này rất lâu rồi. 

 “Liên quan gì đến ngươi?” Thương Nguyệt cũng vô cũng oán giận Công Minh Lan. 

 “Ha ha, đợi khí thần quả chi tranh bắt đầu, nhân tộc ngoại giới này e là sẽ lập tức bị người ta tranh giành, trở thành huyết thực.” Công Minh Lan đắc ý nói. 

 Tuy khí chất của Quân Tiêu Dao thần bí thâm sâu, nhưng hắn cũng không có để ý một nhân tộc ngoại giới tu vi Thông Thiên Cảnh. 

 “Ta rất muốn biết, các ngươi bị chôn ở dưới đất quá lâu rồi, trong não là đất hay là nước đây?” 

 Quân Tiêu Dao điềm tĩnh nói. 

 Lời nói này khiến cho rất nhiều thế lực ở đây đều sững sờ. 

 Sau đó, một đạo ánh mắt lạnh léo giống như kiếm đâm về phía Quân Tiêu Dao. 

 Câu nói này của Quân Tiêu Dao, có thể nói là đã đắc tội với đám sinh linh Táng Thổ này rồi. 

 Cho dù là Thương Nguyệt cũng biến sắc. 

 Quân Tiêu Dao nếu như làm đám này nổi giận, e rằng nàng cũng khó mà bảo toàn được. 


 Ngay khi bầu không khí lạnh đi, bên cạnh Công Minh Lan, thân ảnh mặc áo choàng đen đứng lên, khàn giọng nói. 

 “Có chút ý tứ, một sinh linh ngoại giới kiêu ngạo, nghĩ rằng Tiểu Chủ sẽ rất hứng thú.” 

 Đạo thân ảnh này nói xong, cởi xuống áo choàng đen. 

 Đây là một vị sinh linh có một đôi cánh mục nát, tử khí đầy hôi thối toả khắp cơ thể, tu vi của hắn đạt đến Thần Hoả Cảnh tiểu viên mãn. 

 “Làm sao có thể, ngươi mời hắn đến?” Thương Nguyệt chấn kinh. 

 Nàng không ngờ Công Minh Lan sẽ mời vị này. 

 Ai dám tranh giành Âm Dương Thần Quả từ tay hắn. 

 Vị sinh linh này nhìn giống như nhân tộc, chỉ là sau lưng mọc một đôi cánh mục nát. 

 Toàn thân hắn bao trùm tử khí, còn mang theo mùi vị tử thi thối nát, khiến cho người ta có chút buồn nôn. 

 Có điều ở đây đều là sinh linh Táng Thổ, nên cũng không cảm thấy có gì không thích hợp cả. 

 bọn họ nhìn về phía vị sinh linh này, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên. 

 “Là Khuyết Thiên, hắn ta là tuỳ tùng của vị chí tôn trẻ tuổi kia của Đoạ Vũ Tộc.” 

 “Là Khuyết Thiên, hắn lại đến tranh đoạt Âm Dương Thần Quả.” 

 “Thế này thì còn tranh đoạt cái gì nữa, hắn ta tuyệt đối có thể chấn áp quần hùng.” 


 Nhìn thấy vị sinh linh có tên gọi là Khuyết Thiên này, sắc mắt các cao thủ trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ nhất tộc xung quanh đều rất khó coi. 

 Khuyết Thiên này lai lịch rất lớn. 

 “Lần này vốn chỉ vì Âm Dương Thần Quả mà đến, không ngờ còn có thể gặp được sinh linh ngoại giới, tiểu chủ tuyệt đối rất thích huyết thực như thế này.” Ngữ khí của Khuyết Thiên tràn đầy sự lạnh lẽo. 

 Mi mắt của Quân Tiêu Dao khẽ giật một cái, nhưng cũng không tức giận. 

 Bởi vì trong mắt hắn, Khuyết Thiên này đã là một người chết rồi. 

 “Hắn là…” Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn Thương Nguyệt. 

 Sắc mặt của Thương Nguyệt khó coi, đáp: “Hắn tên là Khuyết Thiên, vốn là Hủ Cốt Tước, bàn về thực lực, hắn có thể xếp top 5 thế hệ trẻ tuổi ở Âm Minh Vực.” 

 “Điều này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là hắn là tuỳ tùng của Thánh tử Đoạ Vũ, cường giả trẻ tuổi của Đoạ Vũ Tộc.” 

 Nghe xong lời này, sắc mặt của Quân TIêu Dao bình thản, hỏi: “ Thánh tử Đoạ Vũ kia rất mạnh sao?” 

 “Rất mạnh, là một trong Thập Tiểu Vương.” Ngữ khí của Thương Nguyệt vô cùng nặng nề. 

 “Thập Tiểu Vương?” Quân Tiêu Dao lại nghe được một thông tin mới. 

 Thương Nguyệt giải thích: “Gọi là Thập Tiểu Vương, chính là mười vị vương giả trẻ tuổixuất chúng nhất trong Táng Thổ Thập Vực.” 

 “Nhiều năm qua đi, có rất nhiều thiên kiêu muốn khiêu chiến Vương giả chi vị của Thánh Tử Đoạ Vũ, cuối cùng đều bại rất thảm, không thể lay động địa vị Vương giả của hắn ta.” 

 Thương Nguyệt giải thích hai ba câu thì cũng đã biểu thị rõ ràng, Thánh tử Đoạ Thiên này mạnh như thế nào. 

 Tuyệt đối là đỉnh phong trong thế hệ trẻ tuổi của Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Đặt ở ngoại giới thì chính là truyền nhân bất hủ đỉnh cấp nhất. 

 “Hơn nữa ngoài những điều đó, Đoạ Vũ Tộc sau lưng hắn cũng vô cùng hùng mạnh, Táng Hoàng của Đoạ Vũ Tộc cũng chính là vực chủ của Âm Minh Vực ta.” 

 Nghe giải thích xong, Quân Tiêu Dao cũng tính là hiểu rồi. 

 Một câu đơn giản, Đoạ Vũ Tộc chính là hoàng đế của Âm Minh Vực. 

 Bất kỳ tộc nhân nào của Đoạ Vũ Tộc đều có thể tung hoành trong Âm Minh Vực, không ai dám va chạm. 

 Mà Khuyết Thiên này, tuy không phải là tộc nhân của Đoạ Vũ Tộc, nhưng hắn lại là tuỳ tùng của vị Thánh tử Đoạ Vũ kia. 

 Cũng khó trách Thương Nguyệt để lộ ra biểu tình tuyệt vọng khó coi đến thế. 

 “Tỷ tỷ…” Sắc mặt Thương Tuyết trắng bệch. 

 Nếu như biết Khuyết Thiên sẽ đến, vậy thì hắn ta tuyệt đối sẽ không đến. 

 “Cổ Trùng, bại tướng dưới tay vậy mà cũng dám đến trước mặt ta sao?” Ánh mắt của Khuyết Thiên nhìn sang Cổ Trùng. 

 Đối với hắn ta mà nói, Quân Tiêu Dao đã là vật ở trong túi rồi, lúc nào cũng có thể thu được. 

 Hết chương 392.

Bình Luận (0)
Comment