Thần Tử Hoang Cổ

Chương 394

Chương 394 

 

 Thương Nguyệt cũng không ngờ, Quân Tiêu Dao lại đột ngột tiến vào như thế. 

 Trên mặt Cổ Trùng cũng mang theo nụ vười lạnh, sự tình nhân tộc ngoại giới làm mất mặt hắn cũng coi như là hết rồi. 

 “Chậc chậc, sinh linh ngoại giới này thật là thảm, các ngươi xem hắn có thể toàn thây hay không?” Có sinh linh Táng Thổ nói. 

 “Nếu như có thể toàn thây, chôn vào trong đất, nói không chừng sau này còn có cơ hội trở thành đồng loại.” Thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc lắc đầu nói. 

 “Đáng tiếc, vốn còn muốn chấn áp cho tiểu chủ bồi bổ nhục thân.” Khuyết Thiên nói. 

 Ngay lập tức, đôi cánh thối rữa trên lưng hắn rung lên, cuồng bạo quét về phía Âm Dương Thần Thụ. 

 Bây giờ Quân Tiêu Dao đang hấp thu sự chú ý của đầu hung thú kia, bọn họ tất nhiên phải nắm bắt cơ hội. 

 Thiên kiêu trẻ tuổi của Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ Tộc cũng triển khai tốc độ, lướt tới Âm Dương Thần Thụ. 

 Thương Nguyệt nghiến răng mở miệng nói: “Cổ Trùng đại ca, làm phiền ngươi đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả kia.” 

 “Còn nàng thì sao?” Cổ Trùng hỏi. 

 “Ta đi xem vị công tử kia còn sống hay không.” Thương Nguyệt quay người nói. 

 Rõ ràng biết sẽ nguy hiểm như vậy, nhưng Thương Nguyệt cũng hạ quyết tâm rồi. 

 Có thể gặp gỡ vài ngày, nàng cũng không biết rằng bản thân đã sinh ra hảo cảm với Quân Tiêu Dao. 

 “Nàng…” Cổ Trùng tức giận. 

 Nhân tộc ngoại giới kia đều chết rồi, Thương Nguyệt vẫn còn lưu luyến. 

 Khi Thương Nguyệt lướt đến, đầu hung thú kia cũng nhìn chằm chằm vào Thương Nguyệt. 

 Trong con ngươi bắn ra tia hung quang. 

 Sắc mặt của Thương Nguyệt càng trắng bệch, song nàng cũng không lùi bước. 

 Sống phải thấy người chết phải thấy xác. 

 Mà vào lúc này, một đạo âm thanh từ trong phiến liệt hoả độc khí ma lôi kia truyền ra. 

 “Tốt cho một đầu súc sinh, có một tia huyết mạch của Cửu Anh mà đã dám hỗn xược rồi.” 

 Theo âm thanh đó truyền ra, thân ảnh của Quân Tiêu Dao xuất hiện, giẫm trên không gian liệt diễm độc khí bước ra. 

 Tất cả các năng lượng liệt diễm, hàn thuỷ, độc khí, ma lôi đều cách Quân Tiêu Dao một trượng, vô thanh vô thức bị chôn vùi trong hư không. 

 Quân Tiêu Dao triển khai chính là năng lực của Pháp Lực Miễn Dịch. 

 Vạn Pháp Bất Triêm! 

 Đầu hung thú này phun ra tất cả năng lượng đều không có cách nào làm Quân Tiêu Dao bị thương. 

 “Công tử, ngươi…” Cả người Thương Nguyệt khựng lại, có chút không tin vào đôi mắt của bản thân. 

 Cho dù Thánh tử Đoạ Vũ gặp phải loại công kích trình độ này cũng phải mất một lớp da. 

 Nhưng Quân Tiêu Dao lại khoanh tay mà ra, điềm nhiên vô cùng, bạch sam trên người cũng không có chút bẩn nào. 

 Điều này hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng. 

 “Điều này làm sao có thể.” 

 Sinh linh Táng Thổ đang đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả nhìn thấy một màn này cũng mở to mắt. 

 Cổ Trùng cũng dại ra. 

 Hắn không ngờ rằng Quân Tiêu Dao không những có thể chống đỡ loại công kích không bố này. 

 Thậm chí ngay cả áo cũng không một vết xước. 

 Đây rốt cuộc là chuyện gì, bọn họ nhất thời cũng không thể hiểu nổi. 

 Mà càng làm cho đám sinh linh Táng Thổ chấn kinh hơn còn ở phía sau. 

 Nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất ra một quyền. 

 Quyền phong kinh thế, khí huyết cuồn cuộn! 

 Một quyền trăm triệu cân thần lực xuất ra, hư không gợn sóng, khí bạo khủng bố phát ra như tiếng ấm rền vang! 

 Ầm! 

 Một quyền xuất ra, cơ thể của đầu hung thú này xuất hiện một huyết động cực lớn, cơ hồ nát tim. 

 Quân Tiêu Dao lại lấy tay làm kiếm, quyền phong chuyển hoá thành kiếm mang. 

 Một chỉ xuất ra, kiếm mang toé ra, xung quanh hiển hoá cảnh tượng quần tiên vẫn lạc khủng bố! 

 Đây chính là Lục Tiên Kiếm Quyết của Quân gia. 

 Vù !Vù !Vù !Vù !Vù !… 

 Từng đầu của hung thú bị kiếm mang chém qua. 

 Hung thú vốn là có chín đầu, lúc này lại… trực tiếp bị chém sạch rồi ! 

 Chính là bị chém sạch đầu rồi. 

 Đám sinh linh Táng Thổ nhìn thấy một màn này đều sắp ngạt thở rồi. 

 Song, bọn họ hình như cũng không cần phải hô hấp. 

 Nhưng điều không cần hoài nghi là, biểu hiện của Quân Tiêu Dao đã triệt để khiến bọn họ chấn kinh, tinh thần run rẩy. 

 Sắc mặt của Cổ Trùng cực kỳ không được tự nhiên. 

 Mà sắc mặt của hai người Khuyết Thiên và Công Minh Lan đều lộ ra biểu tình kinh ngạc không thôi. 

 “Sinh linh ngoại giới này hình như không có đơn giản như vậy.” Khuyết Thiên lẩm bẩm. 

 Hắn cũng không phải đồ ngốc, hiện tại Quân Tiêu Dao triển khai ra loại áp bách đó thậm chí còn mạnh hơn cả Thánh tử Đoạ Vũ. 

 Có điều nghĩ đến Thánh tử Đoạ Vũ và Đoạ Vũ Tộc sau lưng, Khuyết Thiên cũng yên tâm phần nào. 

 Nhân tốc ngoại giới này, nếu như hiểu chuyện thì vẫn nên ngoan ngoãn bị bắt thì hơn. 

 Quân Tiêu Dao hai chiêu diệt sát hung thú, không lãng phí chút sức lực nào. 

 Thương Nguyệt một bên vẫn đờ người ra, khuôn mặt thất thần vẫn chưa hồi tỉnh lại. 

 Còn Thương Tuyết đang quan chiến ở bên ngoài đang nắm chặt bàn tay. 

 “Vị công tử ngoại giới này không bình thường.” Trưởng lão Thương gia đều ngạc nhiên, hiển nhiên trong lòng cũng chấn động rồi. 

 “Đừng ngẩn người ra nữa, đi lấy Âm Dương Thần Quả thôi.” Quân Tiêu Dao nhìn thấy Thương Nguyệt đang ngẩn người, nhẹ giọng nói. 

 Thương Nguyệt không mang nguy hiểm qua xem hắn sống hay chết, làm cho sự thờ ơ của Quân Tiêu Dao có chút dãn ra. 

 “Ừ, ừ, được.” Thương Nguyệt tỉnh táo lại, kích động không nói lên lời. 

 Nàng bây giờ cũng được tính là sơ bộ biết được thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao. 

 “Chả trách công tử trực tiếp ra tay, thì ra là không phải ngu xuẩn, mà căn bản là không cần thiết phải cẩn thận.” Trong lòng Thương Nguyệt cảm thán. 

 Những sinh linh Táng Thổ kia lúc trước còn chế giễu Quân Tiêu Dao, cho rằng hắn ra dại dột ngu xuẩn. 

 Kết quả bây giờ quê vl. 

 Quân Tiêu Dao người ta căn bản là không để ý đến loại nguy hiểm hiểm trình độ này. 

 Quân Tiêu Dao dẫn theo Thương Nguyệt, trực tiếp lướt đến Âm Dương Thần Thụ. 


 “Nhân tộc ngoại giới, chúng ra biết ngươi rất mạnh, nhưng đây là Táng Thổ, không phải là nơi ngươi có thể ngang ngược.” 

 Những vị thiên kiêu Thanh Quỷ Tộc này khí tức đều rất mạnh, đạt đến Thần Hoả Cảnh. 

 Nhưng mà Quân Tiêu Dao ngay cả nhìn một cái cũng không thèm nhìn, tuỳ tay xuất ra một chưởng. 

 Hết chương 394.

Bình Luận (0)
Comment