Thần Tử Hoang Cổ

Chương 411

Chương 411 

 

 Có thể suy ra, nếu lần này Thương gia có thể vượt qua kiếp nạn này, không nói đến chuyện có thể lập tức trở thành thế lực bất hủ như Đọa Vũ tộc, nhưng ít ra cũng là thế lực mạnh nhất dưới Đọa Vũ tộc. 

 Thế lực như vậy mới có tư cách bị Quân Tiêu Dao coi như quân cờ. 

 Mà mọi chuyện cũng không nằm ngoài dự đoán. 

 Không đến thời gian hai ngày, toàn bộ Âm Minh vực cũng vì chuyện này mà ồn ào huyên náo. 

 Tất cả sinh linh Âm Minh vực lần đầu nghe thấy tin tức này đều kinh ngạc đến không thể tin nổi, thậm chí cho rằng đây là lời đồn. 

 Nhưng sau khi tin tức càng truyền càng rộng, cũng có càng càng nhiều sinh linh đứng ra chứng thực thì tin này mới bị mọi người chấp nhận. 

 Tất cả sinh linh lực đều đặt sự chú ý lên Đọa Vũ tộc. 

 Thân là bá chủ của Âm Minh vực, kế tiếp Đọa Vũ tộc sẽ có hành động gì? 

 Rất nhiều sinh linh cảm thấy, sợ là Đọa Vũ tộc sẽ trực tiếp phái Chuẩn Chí Tôn ra để tiêu diệt Nhân tộc ngoại giới kia. 

 Mà sâu trong tộc địa gia tộc Đọa Vũ tộc. 

 Từng tòa ma sơn cao ngất đen nhánh tràn ngập một luồng ma khí tử minh khủng bố. 

 Mà giờ phút này, chính giữa dãy núi có một thái dương màu đen. 

 Thái dương màu đen tràn ngập một uy áp khủng bố khiến người ta hít thở không thông. 

 Thậm chí thân thể của cường giả Thánh Nhân cũng sẽ trực tiếp tan vỡ dưới uy áp này. 

 Chính giữa thái dương màu đen, mơ hồ có thể thấy được một hình dáng ngồi xếp bằng trong đó. 

 Bóng người ngồi trong thái dương màu đen kia chính là Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc, một vị cường giả Chí Tôn vô thượng! 

 Giờ phút này, chung quanh Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc, có vài bóng người đứng trong hư không. 

 Trong đó có khí tức Chí Tôn, cũng có khí tức Chuẩn Chí Tôn. 

 “Không nghĩ tới, nhất tộc bọn họ lại tới Táng thổ.” Một Chí Tôn lạnh lùng nói. 

 “Hơn nữa không biết vô tình hay cố ý, còn nổi lên xung đột với tộc chúng ta.” Một Chí Tôn khác thở dài. 

 Nếu là truyền nhân của thế lực bất hủ bình thường thì Đọa Vũ tộc căn bản sẽ không thương lượng gì, trực tiếp phái người đi diệt là được. 

 Nhưng hiện tại xung đột với bọn họ lại là nhân vật làm bọn họ đều cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, không cẩn thận một chút cũng có khả năng mang đến đại tai nạn cho Đọa Vũ tộc. 

 “Kế tiếp nên xử lý như thế nào?” Một Chí Tôn Đọa Vũ tộc có chút đau đầu mà nói. 

 Ánh mắt những bóng người ở đây đều dừng lại trên thái dương màu đen, trên người Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc. 

 Thật lâu sau, Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc mới lạnh nhạt mở miệng nói: “Đừng đi trêu chọc.” 

 Nghe bốn chữ này, thân thể vài vị Chí Tôn Đọa Vũ tộc ở đây đều run lên, nhưng cũng đã liệu trước được. 

 “Nhưng Thánh Tử và Thánh Nhân tộc của ta phải chết oan uổng như vậy sao, uy nghiêm tộc ta còn đâu nữa?” Một vị Chuẩn Chí Tôn không cam lòng mà nói. 

 “Khí tức của vị Quân gia đi vào Táng Giới hơn mười năm trước còn chưa tan biến, hơn nữa ở Táng Giới, còn có một vị khác...” Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc với nói giọng điệu nặng nề. 

 Nghe câu nói này, cường giả Đọa Vũ tộc ở đây đều không lên tiếng. 

 Chỉ có những cường giả cao tầng bọn họ mới biết được rốt cục trận đại chiến lan ra khắp Vạn Cổ Táng Thổ lúc trước khủng bố đến cỡ nào. 

 Vị Quân gia kia thật sự có thể gọi là cấm kỵ, liên tục trảm mấy vị Táng Hoàng. 

 Cuối cùng ông ta còn thâm nhập vào sâu trong Táng Giới, chiến đấu với những đại khủng bổ đã trường tồn từ xưa được nay, quả thực mạnh đến rối tinh rối mù. 


 “Chúng ta đã biết.” Chúng cường giả của Đọa Vũ tộc đều thở dài và trả lời. 

 Khó có thể tưởng tượng, Đọa Vũ tộc thân là bá chủ của Âm Minh vực mà cũng có ngày phải cúi đầu chịu thua. 

 “Đúng rồi, lại phái một Chuẩn Chí Tôn tiến đến, giải thích tình huống một chút, nếu khiến vị Thần Tử Quân gia kia chán ghét Đọa Vũ tộc chúng ta, đến lúc đó chỉ sợ còn có phiền toái càng lớn hơn nữa.” Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc nói. 

 Nghe thấy lời này, trong lòng tất cả cường giả của Đọa Vũ tộc đều rất ức nghẹn nhưng lại không biết làm sao. 

 Bọn họ là bá chủ Âm Minh vực, nhưng lại bị một tiểu bối bức đến mức này. 

 Quả thực không cách nào tưởng tượng. 

 Trong mấy ngày này, Quân Tiêu Dao vẫn nán lại ở Bạch Vọng thành. 

 Tỷ muội Thương gia cũng thực dụng tâm mà hầu hạ Quân Tiêu Dao, bưng trà đổ nước, cẩn thận đến cực điểm. 

 Mà trong mấy ngày này, gia chủ Thương gia cũng phái cường giả trong tộc đi đến nơi đóng trú của ba đại thế lực, cướp đoạt tất cả địa bàn và tài nguyên. 

 Sau khi biết được bối cảnh của Quân Tiêu Dao, gia chủ Thương gia cảm thấy, có lẽ Đọa Vũ tộc sẽ có chút kiêng kị Quân gia. 

 Nhưng vài ngày sau, có tin tức truyền ra, Đọa Vũ tộc phái ra một hàng đội ngũ có Chuẩn Chí Tôn dẫn đầu, đang trên đường chạy tới Bạch Vọng thành. 

 Tin tức này làm cả Bạch Vọng thành lại trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. 

 Bọn người gia chủ Thương gia lo sợ bất an. 

 Tuy rằng bối cảnh của Quân Tiêu Dao rất khủng bố, nhưng cũng khó đảm bảo Đọa Vũ tộc không mất đi lý trí, muốn ra tay với Quân Tiêu Dao. 

 Nhưng bản nhân Quân Tiêu Dao vẫn vô cùng thản nhiên, lẳng lặng chờ đợi đội ngũ Đọa Vũ tộc tiến đến. 

 Chưa đến nửa ngày, khí tức Chuẩn Chí Tôn khủng bố đã truyền đến từ vòm trời nơi xa. 

 Đoàn người Đọa Vũ tộc đã đến. 


 “Rốt cuộc Đọa Vũ tộc cũng tới, thế nào, muốn ra tay với bản Thần Tử sao?” Quân Tiêu Dao đi ra từ Thương gia, biểu cảm vô cùng bình đạm. 

 Đối mặt với một vị Chuẩn Chí Tôn, trên mặt hắn không có một tia kính sợ và tôn kính, thậm chí đáy mắt còn mang theo một tia lạnh lùng châm chọc. 

 Giọng điệu này của Quân Tiêu Dao làm khóe mắt của Chuẩn Chí Tôn Đọa Vũ tộc cũng phải co giật, miễn cưỡng nặn ra một ý cười cứng đờ rồi nói: “Sao lại nói vậy, Đọa Vũ tộc ta va chạm Thần Tử, là chúng ta không đúng, sao lại dám ra tay với Thần Tử.” 

 Hết chương 411.

Bình Luận (0)
Comment