Thần Tử Hoang Cổ

Chương 424

Chương 424 

 

 Nhìn thấy hung vật này đột nhiên xuất hiện, rất nhiều sinh linh Táng thổ đều lộ ra vẻ mặt kiêng kị. 

 Con Cửu U Ngao này tuy không phải thuần huyết, nhưng cũng cực kỳ hung hãn, trong Thập Tiểu Vương, nó đủ để đứng hàng thứ ba, thậm chí có thể luận bàn vài trận với bá thể cổ đại. 

 Theo thời gian trôi qua, từng vị vương cũng hiện thân. 

 Có thiên kiêu Bát Tí Chu Ma tộc hiện thân, có được tám cánh tay cực kỳ quỷ dị. 

 Có Luyện Thi Tông vương hiện thân, trên người có khoác áo choàng màu đen, mang theo một cái quan tài bên cạnh, người nào nhìn thấy cũng sợ hãi. 

 Còn có Huyết Sát tộc vương xuất hiện, nghe đồn nhất tộc này lột xác từ một giọt ma huyết. 

 Nói ngắn gọn, Thập Tiểu Vương lục tục hiện thân, từng bước đẩy toàn bộ thịnh yến lên tới cao trào. 

 Rốt cuộc, trên trời cao, có một lâu thuyền xa xỉ hoa lệ xuất hiện. 

 Nhìn thấy lâu thuyền này, cả tòa Táng Hồn Sơn đầu tiên là im lặng lại, sau đó lại bộc phát ra tiếng ồn ào kinh thiên. 

 “Là lâu thuyền của Cửu công chúa, nàng tới!” 

 “Hẳn vị thiên kiêu Quân gia kia cũng ở trong đó!” 

 Giờ phút này, tứ phương ngắm nhìn! 

 Dưới sự chú ý này, ba bóng người đi ra từ lâu thuyền. 

 Đó là ba người Quân Tiêu Dao, Lang Huyên, Tần Tiên Nhi. 

 “Thì ra là thật...” 

 Khi nhìn thấy ba người đi ra từ một gian phòng trên lâu thuyền, rất nhiều sinh linh đều dại ra. 

 Lời đồn không phải giả. 

 Cửu công chúa cao cao tại thượng của Ma Quốc đã hoàn toàn bị thiên kiêu Quân gia chinh phục! 

 Trong phút chốc, các loại ánh mắt mang theo thù hận, địch ý, giống như kim châm lao về hướng Quân Tiêu Dao. 

 Mặc Lăng của Thôn Thiên Ma Mãng tộc còn có cảm giác giáp mặt bị người ta cắm sừng. 

 Tuy rằng giữa gã và Lang Huyên cũng không có bất cứ quan hệ nào. 

 Nhìn đám sinh linh Táng thổ kích động kia, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình đạm như nước, lạnh nhạt nói: “Quả nhiên là hồng nhan họa thủy, không ngờ ngươi còn có nhân khí như vậy ở Táng thổ.” 

 Lang Huyên nghe vậy thì quyến rũ mà lườm Quân Tiêu Dao một cái rồi nói: “Hừ, cũng chỉ có Quân công tử nhẫn tâm cự tuyệt nô gia, những người khác muốn chạm vào một ngón tay của nô gia cũng không được.” 

 “Đó là vì bọn họ đều là liếm cẩu, mà ta là người.” Quân Tiêu Dao không tỏ ý kiến. 

 Mà hỗ động như vậy không khác là ve vãn đánh yêu trong mắt người ngoài. 

 “Nhân tộc ngoại giới ngươi có tư cách gì đứng bên người Lang Huyên!” 

 Rốt cuộc, Mặc Lăng nhịn không được mà đứng ra quát lạnh, đôi mắt rắn đỏ như lấy máu. 


 Quân Tiêu Dao đưa mắt lạnh nhạt nhìn lại, nhìn thấy cái đuôi rắn của Mặc Lăng thì nói: “Thì ra là một con rắn vô lại, Lang Huyên, loại sinh linh này cũng có tư cách theo đuổi ngươi sao?” 

 Lang Huyên nghe vậy thì cũng ngầm bực. 

 Nàng ta cũng cực kỳ chán ghét Mặc Lăng, nàng luôn nổi da gà khi đối mặt với loại xà nhân này. 

 “Vậy Quân công tử giúp người ta ném ra con rắn vô lại này được không?” Lang Huyên dựa vào, thân thể mềm mại có đường cong lả lướt dính sát vào người Quân Tiêu Dao, nói với giọng điệu thân mật làm nũng. 

 Thấy tình cảnh như vậy, Mặc Lăng tức đến nổ tung! 

 Trước đó hắn còn ôm hy vọng, cho rằng có thể là Quân Tiêu Dao dùng võ lực chinh phục Lang Huyên. 

 Hiện tại xem ra, quả thật chính là bản thân Lang Huyên muốn cho không Quân Tiêu Dao. 

 Gã đau khổ theo đuổi đã lâu, cả một ngón tay của Lang Huyên còn chưa được đụng vào. Mà hiện tại Lang Huyên lại chủ động dán vào một nam nhân khác. 

 Đổi lại là ai cũng chịu không nổi, tâm lý muốn nổ tung ra. 

 “Nhân tộc ngoại giới, ngươi tự tìm đường chết!” Mặc Lăng nhịn không được, muốn tự mình động thủ. 

 “Chậm đã.” Quân Tiêu Dao nói. 

 “Thế nào, hiện tại biết sợ rồi sao?” 

 Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói thế, trên mặt Mặc Lăng lộ ra tia sắc lạnh. 

 Một ít sinh linh Táng thổ chung quanh cũng hồ nghi mà nhìn Quân Tiêu Dao. 

 Chẳng lẽ tên không sợ trời không sợ đất này giờ đã biết sợ? 

 Quân Tiêu Dao không để ý, ngược lại nghiêng đầu hỏi Lang Huyên nói: “Nếu thắng ở Thập Vương thịnh yến, có thể đi vào Táng Giới không?” 

 “Được, người có thứ hạng đứng đầu trong Thập Vương thịnh yến lần này có thể được ưu tiên bước vào Táng Giới, bởi vì không gian khe hở kia rất nhỏ, hơn nữa cũng không ổn định, cho nên danh sách đi vào vốn đã rất ít.” Lang Huyên nói. 

 Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu. 

 Vậy thì đơn giản. 

 Quét ngang tất cả kẻ địch, sau đó tiến vào Táng Giới là đủ rồi. 

 Hắn nhìn về phía Mặc Lăng, lạnh nhạt nói: “Đối phó một mình ngươi quá nhẹ nhàng, hơn nữa lãng phí thời gian.” 

 Lời Quân Tiêu Dao nói khiến đôi mắt rắn của Mặc Lăng phụt ra hàn quang. 

 Nhưng còn không đợi gã phản bác, lời nói kế tiếp của Quân Tiêu Dao lại làm tất cả sinh linh Táng thổ trên Táng Hồn Sơn đều nghẹn họng nhìn trân trối. 

 “Hôm nay, bản Thần Tử tại đây, một người quét ngang Thập Tiểu Vương!” 

 “Các ngươi đều xông lên đi!” 

 Quân Tiêu Dao phất tay áo một cái, khí độ siêu nhiên. 

 Khí tức Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn điên cuồng tuôn ra, khí huyết mênh mông cũng không hề ẩn giấu, trực tiếp tràn ra! 

 Như thần vương xuất quan, như cổ thần lâm thế! 

 Rất nhiều sinh linh Táng thổ tuổi trẻ tu vi hơi yếu trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ. 

 Giờ phút này, khí tức của Quân Tiêu Dao quá cuồng mãnh, giống như một tượng thần Thái Cổ, động thiên loạn địa, rống rơi cả sao trời! 

 “Ngươi...” 

 Các tiểu vương Mặc Lăng, Long Tường, Cửu U Ngao đều lộ ra vẻ mặt lãnh lệ. 

 Thập Tiểu Vương là cái gì, là những thiên chi kiêu tử kiệt xuất nhất của Vạn Cổ Táng Thổ thập vực. 

 Mà Quân Tiêu Dao chỉ là một khách ngoại lai mà lại dám cuồng ngôn muốn một mình khiêu chiến toàn bộ bọn họ như vậy. 

 Đây đã không còn là càn rỡ, mà là miệt thị trần trụi! 

 Quân Tiêu Dao coi bọn họ là con kiến, hoàn toàn không bỏ vào mắt! 

 Tất cả thiên kiêu Táng thổ ở đây đều dại ra. 

 Chỉ có Lang Huyên cực kỳ cẩn thận, chú ý tới tự xưng của Quân Tiêu Dao. 

 “Đáng tiếc, khối thịt tươi này chỉ được nhìn, không được ăn.” Lang Huyên hơi ngầm bực. 

 Ban đầu nàng ta còn cho rằng, thân phận Cửu công chúa của Ma Quốc đã dư sức xứng với Quân Tiêu Dao. 

 Hiện tại xem ra, nói không chừng thật sự là nàng ta trèo cao. 

 Hết chương 424. 

Bình Luận (0)
Comment