Chương 435
Đại thần thông cực kỳ hi hữu, tương tự như đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng, đại thần thông Kỳ Lân…
Cho dù là lấy tầm mắt của Quân Tiêu Dao cũng không thể không coi trọng loại đại thần thông này.
“Còn ở phía trước.” Quân Tiêu Dao tiếp tục thâm nhập.
Trên đường đi, sinh linh hài cốt lây dính sức mạnh lôi đình cũng càng ngày càng nhiều.
Điều này cũng có nghĩa là, phương hướng Quân Tiêu Dao đang đi không sai.
Ở một địa giới khác của Táng thổ, nơi này là một dãy núi non màu bạc.
Toàn bộ ngọn núi đều có màu bạc, giống như được sức mạnh lôi đình vô tận tẩy lễ rèn luyện.
Mà chính giữa ngọn núi có một cửa động, bên trong kích động ra lôi quang vô tận.
Mà bên ngoài ngọn núi, các loại sinh linh hài cốt khống chế sức mạnh lôi đình đều đang ra tay chiến đấu.
Mà chiến đấu với bọn chúng rõ ràng là các thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương như Cửu U Ngao.
Trừ Sở Thiên Bá ra thì những thiên kiêu Thập Tiểu Vương còn lại đều hội tụ tại đây, bao gồm cả Lang Huyên.
Sau khi bọn họ tiến vào Táng Giới, ai cũng thu hoạch được một ít cơ duyên, sau đó cũng gặp phải vài sinh linh hài cốt có thể thi triển ra sức mạnh thuộc tính lôi, cuối cùng hội tụ tại đây.
“Rất có thể trong sơn động kia có một chí bảo lôi hệ, hoặc là đại thần thông lôi hệ!” Ánh mắt Long Tường mang theo lửa nóng.
Tuy rằng sinh linh Táng thổ tu luyện thần thông lôi hệ có vẻ không thích hợp, nhưng thân là thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương, người nào không phải thiên chi kiêu tử, tu luyện thần thông lôi hệ cũng không tính quá mức khó khăn đối với bọn họ.
Huống chi sức mạnh công sát của thần thông lôi hệ là mạnh mẽ tuyệt đối, có thể sử dụng như át chủ bài công sát.
“Nhưng những sinh linh hài cốt này quá phiền toái.” Mặc Lăng nói.
Đang nói mà khóe mắt gã còn thỉnh thoảng đảo qua thân thể mềm mại của Lang Huyên, mang theo lửa nóng.
“Nhìn nữa là bản công chúa đào tròng mắt ngươi ra!” Kiều nhan của Lang Huyên mang theo sát khí.
Đừng nhìn nàng luôn nhỏ nhẹ ôn nhu với Quân Tiêu Dao, nhưng nàng ta lại không hiền lành gì với người khác.
Đặc biệt là con rắn vô lại giống như Mặc Lăng, nhìn thôi đã khiến nàng không thoải mái, nổi da gà.
Nếu nói dung nhan của Quân Tiêu Dao khiến người ta cảnh đẹp ý vui, vậy Mặc Lăng lại hoàn toàn trái ngược.
“Ngươi... Hừ, dù sao tiểu tử kia cũng không có khả năng tồn tại để đi ra khỏi Táng Giới.” Mặc Lăng híp đôi mắt rắn lại.
Bỗng nhiên, nơi xa có giọng nói truyền đến: “À? Phải không?”
Nghe thấy giọng nói này, cả người Mặc Lăng căng thẳng, mà các thiên kiêu Long Tường, Cửu U Ngao còn lại cũng chuyển tầm mắt nhìn qua.
Ở nơi xa, Quân Tiêu Dao mặc bạch y trắng hơn cả tuyết, khoanh tay đạp không mà đến.
Ánh mắt hắn lạnh nhạt đảo qua nơi này, sau đó dừng lại trong sơn động kia.
“Đó là nơi cất giấu cơ duyên sao?” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao lộ ra một tia hứng thú.
“Quân công tử...”
Lang Huyên lộ ra vẻ mặt vui mừng, eo thon uốn éo, lắc mình lao lên, dừng lại bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt đám người Mặc Lăng khó coi cực độ.
Chỉ sợ cơ duyên ở nơi đây cũng là cơ duyên lớn nhất phía ngoài rìa của Táng Giới.
Nếu tiếp tục thâm nhập, chỉ sợ bọn họ cũng có nguy hiểm tánh mạng.
Mà hiện giờ Quân Tiêu Dao lại hiện thân, không thể nghi ngờ là muốn một mình ăn luôn khối thịt mỡ này, cả cặn cũng sẽ không chừa cho bọn họ.
“Còn đứng ở đây làm gì, không cút đi?” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Đơn giản, trực tiếp, không có bất cứ quanh co lòng vòng, phức tạp rườm rà gì.
“Quân Tiêu Dao, nơi đây là chúng ta phát hiện trước, không phải thuộc về một mình ngươi.” Long Tường trầm giọng mà nói.
“Thì tính sao, các ngươi không cút thì chết!”
Quân Tiêu Dao không nói hai lời mà trực tiếp ra tay, tung ra một chưởng ấn, giống như một góc vòm trời sụp xuống, trấn áp về hướng Long Tường.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...!” Long Tường cũng không nghĩ tới Quân Tiêu Dao quả quyết như thế, một lời không hợp thì lập tức ra tay.
Hắn ta thi triển bí thuật, thân thể phóng to lên vài lần, đôi cánh xương sau lưng chấn động, cả người lan tràn ra cốt giáp màu trắng hếu, mang theo một cảm giác cứng rắn cực độ.
Đồng thời tử minh long chi khí trong người hắn ta cũng quay cuồng, hóa thành một cốt thuẫn.
Phanh một tiếng vang lên.
Chục tỷ cân thần lực trút xuống cốt thuẫn, trong nháy mắt đã đánh nát nó, đồng thời toàn bộ thân thể Long Tường cũng bị nện thật mạnh xuống mặt đất.
“Mọi người đồng loạt ra tay!” Mặc Lăng gầm rú một tiếng.
Lần này, những thiên kiêu Thập Tiểu Vương không chần chờ, cả đám nhanh chóng ra tay.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc, thiên kiêu của Luyện Thi Tông đều lập tức động thủ.
Bọn họ thi triển thủ đoạn của từng người.
Thiên kiêu của Huyết Sát tộc lại tung ra Huyết Hải, cọ rửa thiên địa, phóng thích tử khí vô tận.
Thiên kiêu của Luyện Thi Tông thì tung ra một quan tài, quan tài nổ tung trên hư không.
Một xác ướp cổ cả người là lông đỏ xuất hiện.
Khối Hồng Mao Ma Thi này là cường giả của Luyện Thi Tông ban cho hắn ta, là chuyên dùng để đối phó Quân Tiêu Dao ở Táng Giới.
Thậm chí thực lực của Hồng Mao Ma Thi này cũng sắp đuổi kịp cường giả chân thần.
Trong thú đồng của Cửu U Ngao cũng có lãnh quang gian xảo phụt ra, nó đang tìm kiếm cơ hội.
Ngay vào lúc chúng thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương dồn toàn lực ra tay với Quân Tiêu Dao.
Phía chân trời bên ngoài cái khe không gian, trong hư không cũng hiện hóa ra cảnh tượng chiến đấu trong Táng Giới.
Nhìn thấy chúng thiên kiêu Thập Tiểu Vương lại quần chiến Quân Tiêu Dao.
Sinh linh Táng thổ ở đây đều vô cùng khẩn trương, sợ giẫm lên vết xe đổ.
Trong Táng Giới, đại chiến đã mở màn.
Hồng Mao Ma Thi trùng sát lao lên, vô cùng dữ tợn, hung thần ác sát, ma khí ngập trời.
Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền ấn, toàn bộ ngực Hồng Mao Ma Thi đều lõm xuống, nhưng lại không tan nát.
Hết chương 435.