Thần Tử Hoang Cổ

Chương 437

Chương 437 

 

 Mặt ngoài áo choàng hiện lên rất nhiều đồ án thần linh, cứ như như chư thần đang Phạn xướng, phóng thích quang huy thần thánh vô tận. 

 Đó là pháp môn phòng ngự vô thượng trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính, Chư Thần Phi Phong! 

 Chiêu thức này là lột xác ra từ Minh Thần Bảo Hộ, uy năng phòng ngự càng mạnh, cứ như có thần linh đang bảo hộ Quân Tiêu Dao. 

 Chín chùm tia sáng do Cửu U Ngao phóng ra giáng vào Chư Thần Phi Phong, nhưng căn bản không thể xuyên thủng. 

 Ở đồng thời, thiên kiêu của Huyết Sát tộc phát ra tiếng gào rống tê tâm liệt phế, biến thành tro tàn trong đế viêm thiêu đốt hừng hực. 

 Mà Long Tường cũng bị chấn đến hộc máu, cốt giáp long lân cả người đều vỡ vụn, thê thảm chật vật tới cực điểm. 

 Quân Tiêu Dao tịnh chỉ làm kiếm, một Lục Tiên Kiếm quyết chém tới ngang trời, đồng thời giữa mày có một Trật Tự Thần Liên lao ra, hóa thành một thanh đoản kiếm kim sắc, đó là Nguyên Hoàng Đạo Kiếm. 

 Hai đại thần quyết trong ngũ đại thần quyết cùng được thi triển ra, có thể đoán được uy năng của chúng. 

 Mặc dù Long Tường hao hết tất cả năng lượng, áp bức tu vi của bản thân, nhưng trước thế công này thì hắn ta vẫn như châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình! 

 Phụt hai tiếng. 

 Ngực và đầu Long Tường lần lượt bị hai kiếm quang xuyên thủng. 

 Long Tường của Thi Hài Long Tộc, ngã xuống! 

 Cuối cùng, Quân Tiêu Dao xoay người, trong mắt là một mảnh thản nhiên, nhìn vào kẻ cuối cùng là Cửu U Ngao. 

 Cả người Cửu U Ngao xù lông, trong thú đồng hiện ra sự hoảng sợ. 

 Nó vô cùng hung hãn, thậm chí có thể tranh phong với Sở Thiên Bá trong Thập Tiểu Vương. Nhưng hiện tại, nó sợ. 

 “Chết!” 

 Quân Tiêu Dao thi triển ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, quyền quang kinh thế, sáu lốc xoáy Luân Hồi hiện lên, đánh đến hư không nổ nứt, trời cao chấn động! 

 Cửu U Ngao ra sức phản kháng, tử quang cả người bừng bừng, thi triển ra các loại thần thông hung thú. 

 Thậm chí cả Cửu U thần thông chỉ có ở Cửu U Ngao cũng được thi triển ra, ánh sáng màu tím hủy thiên diệt địa. 

 Đáng tiếc, nếu là con nối dõi Cửu U Ngao thuần huyết chân chính thì nói không chừng thật sự có thể đánh một trận với Quân Tiêu Dao. 

 Nhưng con Cửu U Ngao trước mắt chỉ là tạp huyết mà thôi. 

 Ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nó vẫn không có sức phản kháng, lập tức bị Quân Tiêu Dao d ùng một quyền chấn vỡ. 

 Khắp mảnh đất cơ duyên này lập tức yên ắng đi. 


 Trừ Quân Tiêu Dao ra thì chỉ còn lại Lang Huyên và một đám sinh linh hài cốt chỗ cửa động. 

 Cả người Lang Huyên đều ngây dại. 

 Mặc dù nàng ta biết cuối cùng Quân Tiêu Dao sẽ thắng, nhưng cũng không ngờ lại thắng dứt khoát lưu loát đến như thế. 

 Quân Tiêu Dao quá hung mãnh! 

 Lang Huyên, lại ướt. 

 Mà giờ phút này ở bên ngoài Táng Giới cũng là một mảnh lặng ngắt như tờ, toàn trường như lâm vào trời đông giá rét, cả đám người đều đông lại thành pho tượng băng! 

 Thời gian và không gian giống như đọng lại, tất cả sinh linh Táng Giới bên ngoài đều cứng họng thất thanh. 

 Tuy một ít sinh linh trong đó đã mơ hồ dự đoán được, nhưng khi thật sự chính mắt chứng kiến thì trong lòng bọn họ vẫn hết sức kinh hãi. 

 Toàn bộ Thập Tiểu Vương của Vạn Cổ Táng Thổ, trừ Sở Thiên Bá và Lang Huyên ra thì tám vị còn lại đều đã ngã xuống trong tay Quân Tiêu Dao. 

 Hơn nữa những vị này chết dưới tình huống đang vây công mà bị Quân Tiêu Dao dễ dàng phản sát. 

 Mất mặt! 

 Trong lòng tất cả sinh linh Táng thổ đều có cảm giác khuất nhục. 

 Chỉ có một ít cường giả Tu La Ma Quốc đang cảm thán, công chúa của bọn họ quá nhìn xa trông rộng. 

 Tần Tiên Nhi cũng thán phục. 

 Nàng luôn không thích bất cứ nam tử nào, nhưng Quân Tiêu Dao lại là nam tử duy nhất khiến nàng cũng cảm thấy vô cùng bội phục. 

 “Đáng chết, đáng chết!” Cường giả của Thi Hài Long Tộc tức giận, thiên địa đều đang nổ vang. 

 Không chỉ Thi Hài Long Tộc mà cường giả các thế lực Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Huyết Sát tộc, Luyện Thi Tông… cũng vô cùng oán giận, hận không thể trừ khử Quân Tiêu Dao cho giải hận. 

 “Lão tổ còn thờ ơ sao?” Trong Thi Hài Long Tộc, có cường giả đang giao lưu thần niệm. 

 Cường giả của Thi Hài Long Tộc, Long Hài Táng Hoàng cũng là cường giả đỉnh cấp của Táng thổ, tề danh với Thiên Minh Táng Hoàng. 

 “Dù sao thiên kiêu Quân gia kia có bối cảnh đó...” Một cường giả Thi Hài Long Tộc kiêng kị nói. 

 “Quân gia mạnh đến mấy thì có thể mạnh hơn nhiều thế lực Vạn Cổ Táng Thổ ta cộng lại sao, càng đừng nói sâu trong Táng Giới còn có đại khủng bố tồn tại từ xa xưa đến nay.” Có sinh linh không cam lòng mà nói. 

 Không cam lòng không chỉ là Thi Hài Long Tộc, trong các thế lực Thôn Thiên Ma Mãng tộc, Huyết Sát tộc, Luyện Thi Tông cũng có một ít sinh linh đang chớp động ánh mắt, hình như đã bày ra kế hoạch nào gì. 

 Nếu Quân Tiêu Dao chỉ giết thiên kiêu của một nhà hai nhà thì có thể ỷ vào bối cảnh của Quân gia mà không ai dám động vào hắn. 

 Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao gần như đồ sát sạch sẽ cả Thập Tiểu Vương. 

 Vậy có nghĩa là Quân Tiêu Dao gần như đắc tội hơn chín phần thế lực ở Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Chuyện này cũng không phải có thể tùy tiện bỏ qua. 

 Hiện tại thiên kiêu Thập Tiểu Vương còn sống trừ Lang Huyên ra thì chỉ còn lại Sở Thiên Bá. 

 “Đồ nhi, con nhất định phải hoàn thành sự kiện kia...” Ánh mắt Thiên Minh Táng Hoàng vô cùng thâm thúy. 

 Ông ta bảo Sở Thiên Bá tiến vào Táng Giới để tìm kiếm ao Chúng Sinh Luân Hồi, tất nhiên không chỉ vì để Sở Thiên Bá lột xác mà còn muốn hắn ta làm một chuyện khác. 

 Nếu thành công thì có lẽ Táng Giới cũng sẽ nghênh đón đại biến động. 

 Toàn bộ tất cả sinh linh bên ngoài Táng Giới đều đang kinh ngạc cảm thán, ồn ào náo động, nghị luận sôi nổi. 

 Chỉ có nữ Táng Hoàng quỷ diện như một pho tượng băng cao lãnh, trước sau vẫn sừng sững bất động. 

 Giống như... Làm thịt mấy con gà. 

 Cho dù là Lang Huyên cũng có chút câm nín, lập tức oán giận: “Quân công tử, ngươi không thể biểu hiện ra chút ngưng trọng sao?” 

 “Vì sao?” Quân Tiêu Dao hỏi ngược lại. 

 Hết chương 437.

Bình Luận (0)
Comment