Chương 446
“A... Ta không tin, ta là Thương Thiên Bá Thể, xưa nay vô song, người nào có thể địch lại!” Sở Thiên Bá đánh đến điên cuồng, phát ra tiếng rống giận.
Ngay sau đó, chung quanh hắn ta trực tiếp cùng hiện ra tứ đại thần hình.
Côn Bằng thần hình, Đại Chung Đạo Thể, Chân Long Pháp Thân, tiên hoàng linh vũ.
Tứ đại thần hình cùng thúc giục, loại uy năng này có thể hủy thiên diệt địa.
Thậm chí cả Thượng Thương Chi Thủ cũng bị chấn động văng ra.
“Xem ra nhiều nhất ngươi cũng chỉ có thể thi triển ra tứ đại thần hình.” Quân Tiêu Dao thấy thế thì nói.
Chín đại thần hình của Bá thể và sáu đại dị tượng của thánh thể đều không phải bẩm sinh đã có, mà cần tự mình chậm rãi lĩnh ngộ ra.
Tuy Sở Thiên Bá chỉ lĩnh ngộ ra tứ đại thần hình, nhưng cũng xem như cực kỳ yêu nghiệt.
“Tứ đại thần hình cũng có thể diệt sát ngươi!” Sở Thiên Bá ra sức gào rống, mơ hồ mang theo sức mạnh tứ đại thần hình, đánh sâu về hướng Quân Tiêu Dao.
“Được, vậy chúng ta lấy phương thức thánh thể và bá thể tới giải quyết cuộc chiến này đi.”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì lập tức thi triển ra dị tượng Vạn Thánh Triều Bái, đồng thời trên chín tầng trời phía sau hắn lại hiện ra một bóng người tiên quang mênh mông to lớn.
Bóng người kia đứng sừng sững trong thiên địa, mang theo uy nghiêm vô thượng.
Ngân hà cứ như vờn quanh bên hông ngài, sao trời cổ xưa cũng chỉ tô điểm xung quanh ngài mà thôi.
Đó chính là Thánh Thể Dị Tượng, Tiên Vương Lâm Cửu Thiên!
Giờ phút này, chung quanh Quân Tiêu Dao có Vạn Thánh Triều Bái, phía sau có tiên vương hiện lên.
Loại dị tượng khủng bố này khiến Quân Tiêu Dao nổi bật lên như hậu duệ thần linh, thiên địa chi tử!
“Kết thúc.”
Quân Tiêu Dao lại thi triển ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, thêm vào sức mạnh Tượng Thần Trấn Ngục Kính và Đại La Tiên Cốt.
Sau đó còn có sức mạnh của cả hai đại dị tượng thánh thể.
Vạn Thánh Triều Bái có được uy năng làm suy yếu chiến lực của địch quân.
Mà Tiên Vương Lâm Cửu Thiên lại là đạo pháp vô địch, có thể mang đến gia trì cực lớn cho các loại thần thông của Quân Tiêu Dao.
Tỷ như Lục Đạo Luân Hồi Quyền mà giờ phút này Quân Tiêu Dao thi triển ra, dưới sự gia trì của Tiên Vương Lâm Cửu Thiên, uy năng của nó bùng nổ thêm mấy lần.
Cứ như tiên vương phía sau Quân Tiêu Dao cùng hắn tung ra một quyền này.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa mênh mông, pháp lực chấn động.
Hai đại dị tượng thánh thể và tứ đại thần hình bá thể hung hãn va chạm vào nhau.
Loại dao động này khó có thể hình dung, toàn bộ mộ địa Vạn Linh đều như bị san thành thành bình địa!
Mặt đất rạn nứt, chư thiên chấn động!
Mà ở bên ngoài Táng Giới, quầng sáng trên vòm trời bị bụi mù vô tận bao phủ.
Tất cả sinh linh Táng thổ, các thế lực lớn, đều gắt gao nhìn chằm chằm vào quầng sáng.
Rốt cục cuộc tranh phong giữa Thánh thể và bá thể sẽ có kết quả ra sao?
Hoang Cổ Thánh Thể, Thương Thiên Bá Thể, hai đại thể chất từ xưa đã là túc địch của nhau. Trong lịch sử xa xưa, hai bên từng có quá nhiều lần va chạm, bên nào cũng có thắng có bại.
Mà thời đại này, Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể cùng một thế hệ tranh phong, lại là ai thắng ai thua?
Tất cả sinh linh Táng thổ ở ngoại giới đều đang khẩn trương quan sát.
Xét từ góc độ của Táng thổ, bọn họ hy vọng Sở Thiên Bá có thể thắng.
“Khụ khụ...”
Tiếng ho ra máu kịch liệt vang lên từ bụi mù.
Có gió thổi tới, đánh tan lớp bụi mù đi.
Bên cạnh ao Chúng Sinh Luân Hồi, Sở Thiên Bá quỳ một gối xuống đất, thân thể màu đồng cổ đều nứt nẻ, máu tươi màu tím nhạt không ngừng chảy ra từ miệng vết thương.
Giờ phút này Sở Thiên Bá giống như đồ sứ đã bị nứt, chạm vào một cái là nát.
Mà Quân Tiêu Dao bên kia vẫn đứng sừng sững trên hư không, vẻ mặt bình đạm không gợn sóng.
Rắc...
Có tiếng kim loại vỡ ra vang lên.
Đó là Thanh Thiên Tổ Long Giáp trên người Quân Tiêu Dao đang vỡ vụn.
Sau đó, Thanh Thiên Tổ Long Giáp tan vỡ thành quang điểm màu xanh lá đầy trời.
Chư Thần Phi Phong khoác phía sau hắn cũng tiêu tán đi.
Nhưng bản nhân Quân Tiêu Dao không có dấu hiệu bị thương nào, thậm chí khí tức cũng không quá mức hỗn loạn.
Ai cao ai thấp, ai thắng ai bại, liếc nhìn một cái đã rõ ràng!
Quân Tiêu Dao đã trấn áp Sở Thiên Bá!
Xôn xao!
Bên ngoài Táng Giới, tiếng ồ lên giống như thủy triều khuếch tán khắp tứ phía.
Không ai nghĩ tới, kết quả cuối cùng lại là như thế này.
Sau khi lột xác, thân thể hoàn mỹ của Sở Thiên Bá đạt tới Hư Thần Cảnh, nhưng vẫn không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao. Thậm chí thi triển ra cả chín đại thần hình của bá thể cũng không thể mang đến một chút thương tổn cho Quân Tiêu Dao.
Cái gì gọi là tuyệt vọng?
Đây mới là tuyệt vọng!
Tất cả sinh linh Táng thổ đều như cha mẹ chết, sắc mặt đen tối, bị đả kích to lớn.
Một mình Quân Tiêu Dao quét ngang Thập Tiểu Vương của Táng thổ, không ai có thể tranh phong!
Chúng cường giả Minh Vương điện đều không tin nổi, như bị sét đánh mà cứng lại tại chỗ.
Khí tức cả người Thiên Minh Táng Hoàng đều có chút không xong.
Sở Thiên Bá được ông ta ký thác kỳ vọng rất cao lại thua một cách thê thảm như thế.
“Trên đời này còn có chuyện gì mà Quân công tử làm không được không?” Tần Tiên Nhi có chút hoảng hốt, Quân Tiêu Dao lại đổi mới nhận thức của nàng lần nữa.
Thì ra trên đời này thật sự có nam nhi ưu tú như vậy!
Nữ Táng Hoàng quỷ diện lại là người bình tĩnh nhất.
Dưới lớp mặt nạ, đôi mắt nàng tỏa ra ánh sáng xa xăm.
Mà giờ phút này, bên mép ao Chúng Sinh Luân Hồi, đầu óc Sở Thiên Bá trở nên trống rỗng, hắn ta quỳ một gối xuống đất, rơi vào trạng thái hoảng hốt.
Thậm chí Sở Thiên Bá còn chưa kịp phản ứng là mình đã thua.
Mà mãi đến lúc này, Sở Thiên Bá mới tỉnh táo lại từ trạng thái hoảng hốt, trên mặt mang theo một loại biểu cảm như điên như cuồng.
“Sao có thể... Sao lại như vậy, ta chính là bá thể, bá thể vô song vạn cổ...” Sở Thiên Bá nói mớ, giống như điên cuồng.
Hắn ta không thể chấp nhận hiện thực máu chảy đầm đìa này.
Hết chương 446.