Chương 451
“Một bộ cổ giáp đã cho ngươi tự tin như vậy sao, xem bổn hoàng phá vỡ nó như thế nào!” Long Hài Táng Hoàng thấy thế thì quát lạnh một tiếng.
Ông ta giơ tay lên, một cốt nhận màu trắng hếu chế tạo ra từ long giác đã rơi xuống tay.
Đây là một chuẩn đế binh, Long Cốt Thánh Đao.
Long Hài Táng Hoàng thúc giục Long Cốt Thánh Đao, một đao chém xuống, cứ như phân chia trời đất, thiên địa như bị chém thành hai mảnh.
Tu vi Chí Tôn đã đủ để phát huy ra uy lực của chuẩn đế binh.
Một đao này chém xuống, quả thực có thể tách ra vạn trượng mặt đất!
Rắc!
Cổ giáp chịu đựng một đao này, rốt cuộc cũng hỏng mất vỡ vụn dưới ánh nhìn của vạn chúng!
“Chết!”
Đao thế của Long Hài Táng Hoàng không giảm, chém thẳng xuống đầu Quân Tiêu Dao.
Ông ta cũng không để bụng có phải mình tự tay đánh chết Quân Tiêu Dao hay không.
Bởi vì chỉ cần Quân Tiêu Dao chết, những Táng Hoàng ở đây cũng không thoát được can hệ.
Có lẽ Quân gia sẽ nhằm vào ông ta đầu tiên, nhưng nhằm vào ông ta xong thì cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của đám người Thiên Minh Táng Hoàng.
So với cứ dong dong dài dài, không bằng trực tiếp một đao kết thúc.
“Ngươi đang tìm đường chết!” Nhìn thấy Long Hài Táng Hoàng muốn diệt sát Quân Tiêu Dao, nữ Táng Hoàng quỷ diện phát ra tiếng quát thanh lãnh chứa đầy sát ý.
Ba ngàn sợi tóc đen tung bay, luồng sát ý kia khiến trời cao cũng phải biến sắc, càn khôn đảo ngược!
Phanh!
Nữ Táng Hoàng quỷ diện tung ra pháp ấn phức tạp, tung một chưởng đánh cho La Sát Táng Hoàng hộc máu, lập tức khiến ông ta bị thương nặng.
Sau đó, một mảnh bỉ ngạn hoa đan xen pháp tắc tử vong vây quanh Tử Linh Táng Hoàng, ông ta cũng bị thương nặng.
Ngay vào lúc nữ Táng Hoàng quỷ diện muốn ra tay giải cứu, một lão giả áo tím lưng khòm chắn trước người nàng.
“Nữ Táng Hoàng quỷ diện, lão phu thấy ngươi đã hóa điên dại rồi, vì một con kiến ngoại giới mà dám đối địch với chúng ta.”
Ngăn cản nữ Táng Hoàng quỷ diện chính là Cửu U lão nhân!
“Cửu U lão nhân ra tay!” Nhìn thấy Cửu U lão nhân chắn trước người nữ Táng Hoàng quỷ diện, tất cả sinh linh Táng thổ đều nhịn không được phát ra tiếng kinh hô.
Bản thể của Cửu U lão nhân cũng là một con Cửu U Ngao.
Tuy rằng huyết mạch không thuần, nhưng Cửu U Ngao tạp huyết Chí Tôn cảnh cũng thuộc dạng đứng đầu.
Cửu U lão nhân vốn rất thầm lặng, sau lưng cũng không có thế lực gì.
Nhưng thực lực của lão ta cũng đủ để xếp thứ ba trong chúng Táng Hoàng của Táng thổ thập vực, có thể tranh phong với Thiên Minh Táng Hoàng và nữ Táng Hoàng quỷ diện.
“Ngươi muốn cản ta?” Đôi mắt xinh đẹp dưới mặt nạ quỷ diện của Nữ Táng Hoàng bắn ra tia sáng vô cùng rét lạnh.
Nếu Cửu U lão nhân ra tay, nhất thời nàng cũng không thể thoát khỏi.
“Không nói vô nghĩa nữa, hôm nay người này nhất định phải chết!”
Truyền nhân y bát đắc ý nhất của Cửu U lão nhân - Cửu U Ngao đã bị Quân Tiêu Dao diệt sát, tất nhiên lão ta cũng ôm sát tâm với Quân Tiêu Dao.
Cửu U lão nhân ra tay, ánh sáng tím thổi quét ra, đánh rách cả vạn dặm hư không, Cửu U thần thông được thi triển ra, đánh diệt trời cao hoàn vũ.
Nhìn thấy nữ Táng Hoàng quỷ diện bị cản trở, sinh linh Táng thổ toàn trường đều lắc đầu.
Xem ra mọi chuyện đã kết thúc.
Lưỡi đao của Long Hài Táng Hoàng đã sắp dừng lên trên đầu Quân Tiêu Dao.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thản nhiên.
Dường như không để ý đến sinh tử.
Mà đúng lúc này, một tiếng đàn sát nhận bỗng đánh ngang đến, leng keng một tiếng, đánh nghiêng Long Cốt Thánh Đao đi.
“Ai!” Long Hài Táng Hoàng phát ra tiếng quát chói tai.
Hư không phía trước Quân Tiêu Dao rách nát, một nữ tử áo xám tuyệt thế, tay áo phiêu phiêu hiện thân.
Tóc đen bay lên theo gió, che lấp hơn phân nửa tiên nhan.
Mặc dù chỉ lộ ra non nửa dung nhan, nhưng cũng trong trẻo như tuyết, kinh diễm tuyệt mỹ tựa như ảo mộng mỹ lệ.
Tuy rằng dung nhan của nữ tử tuyệt đẹp, nhưng lời nói vang lên từ đôi môi anh đào lại là hàm chứa một sát ý kinh thiên động địa!
“Dám gây bất lợi với thiếu chủ, giết không tha!”
Tất nhiên nữ tử hiện thân là hộ đạo nhân của Quân Tiêu Dao, A Cửu.
Nàng vẫn luôn canh giữ bên ngoài Vạn Cổ Táng Thổ, khi cảm nhận được Quân Tiêu Dao gặp nguy hiểm thì trực tiếp phá vỡ hư không mà đến.
Tuy rằng nàng biết, Quân Tiêu Dao là bảo bối cục cưng của hai đại Hoang Cổ thế gia là Quân gia và Khương gia, tất nhiên trên người có không ít vật hộ thân.
Nhưng A Cửu vẫn không yên lòng nên tự mình tiến đến.
Đối với nàng mà nói, Quân Tiêu Dao không thể xuất hiện một chút sai lầm nào cả.
Cho dù Quân Tiêu Dao chỉ bị trầy một chút thì A Cửu cũng sẽ tự trách.
“A Cửu, ngươi đã đến rồi.” Nhìn này bóng hình xinh đẹp che trước người mình, Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Thật ra nàng không cần đến.
Quân Tiêu Dao dám đến Táng thổ thì tất nhiên có đầy đủ tự tin.
“Thiếu chủ, để A Cửu bảo hộ cho ngài.” Mái tóc đen của A Cửu bay lên, dung nhan mang theo ý kiên định.
Quân Tiêu Dao sửng sốt, sau đó lắc đầu mỉm cười.
Tuy một nam nhân lại để nữ nhân bảo hộ, nghe vào có vẻ mang hiềm nghi đang ăn cơm mềm.
Nhưng không thể không nói, cảm giác được mỹ nhân bảo hộ này đúng là rất không tồi.
Còn các sinh linh Táng thổ ở đây đều đang dại ra, cằm sắp rớt xuống mặt đất.
Vị mỹ nữ đột nhiên xuất hiện này lại là ai?
Sao cảm thấy lại là một nữ Táng Hoàng quỷ diện?
Hơn nữa nàng cũng tới bảo hộ Quân Tiêu Dao.
Rốt cục nhân duyên nữ nhân của Quân Tiêu Dao tốt đến mức nào?
Vẻ ngoài soái là có thể được mỹ nữ ngự tỷ bảo hộ như vậy sao?
Các Táng Hoàng bọn họ ở đây, trừ phi Quân gia tìm đến chư vị lão tổ, nếu không thì ai dám chắn trước mặt bọn họ?
“A, chỉ là một Chuẩn Chí Tôn mà cũng dám hiện thân, nên nói ngươi trung thành hay là ngu xuẩn đây?” Sắc mặt Thiên Minh Táng Hoàng cũng hết sức bình đạm.
Dưới tình huống như vậy, một Chí Tôn hiện thân cũng không đủ để bảo hộ Quân Tiêu Dao, Càng đừng nói chỉ là một Chuẩn Chí Tôn.
Hết chương 451.