Chương 458
Giờ phút này, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng lộ ra một tia bội phục.
Ánh mắt nhìn người của phụ thân hắn thật sự không tồi.
Quân Tiêu Dao cũng thực chờ mong, ngày sau đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh trưởng thành cũng sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp một mình đảm đương một phía giống như Lý Tín, A Cửu.
Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao như nhận ra cái gì, hắn nhìn về phía nơi xa và nói: “Xem ra còn có vài con chuột đang âm thầm nhìn trộm.”
Lý Tín cũng đưa ánh mắt thâm thúy qua và nói: “Thiếu chủ yên tâm, những con chuột đó không dám hiện thân, hiện thân thì phải chết!”
Con chuột mà bọn họ nói tất nhiên là những cường giả Táng Hoàng khác của Táng thổ thập vực.
Táng thổ thập vực không có khả năng chỉ có chín vị cường giả Thiên Minh Táng Hoàng.
Các thế lực Minh Vương điện, Thi Hài Long Tộc cũng không có khả năng chỉ có một vị Táng Hoàng.
Nhưng giờ phút này, những Táng Hoàng đó đang âm thầm nhìn trộm, lại không dám hiện thân.
Còn nguyên nhân vì sao không dám hiện thân?
Rất đơn giản, bị Lý Tín cái thế ma đe dọa sợ hãi!
Giờ phút này, toàn bộ mộ địa Vạn Linh của Táng Giới không có lấy một chút âm thanh.
Tất cả sinh linh Táng thổ xem náo nhiệt giống như đều biến thành người câm, không phát ra chút động tĩnh nào cả.
Có trời mới biết, bọn họ là tiến đến xem Quân Tiêu Dao ngã xuống như thế nào.
Kết quả lại chứng kiến chín vị Táng Hoàng ngã xuống!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ không có một vị sinh linh Táng thổ sẽ tin tưởng, chuyện này là thật sự.
Đó chính là Táng Hoàng cao cao tại thượng, quan sát Táng thổ chìm nổi.
Thế mà lại như là chém dưa xắt rau, bị người chém giết.
Giờ phút này, tất cả sinh linh Táng thổ đều da đầu tê dại, trong lòng như rơi vào động băng, lạnh lẽo thấu xương.
Quân Tiêu Dao lấy sức của một người, quét ngang tất cả Thập Tiểu Vương, không gì địch lại uy thế của Thần Tử!
Mà Lý Tín cũng lấy sức của một người, liên tục trảm chín đại Táng Hoàng, Ma Vương chi thế lay động cả Táng thổ!
Cả hai người đều mạnh như vậy sao?
“Quá mạnh, thật sự quá mạnh.” Trái tim thiếu nữ của Lang Huyên đang run rẩy.
Nàng không phải nhìn thấy ma uy của Lý Tín mà run rẩy, mà là run lên vì Quân Tiêu Dao.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Lý Tín chiến đấu vì Quân Tiêu Dao!
Nói cách khác, Quân Tiêu Dao mới là căn nguyên khiến cho chín vị Táng Hoàng ngã xuống!
Một nam tử không chỉ có thực lực cường đại, còn có thể điều động người khủng bố như thế ra tay cho hắn.
Lang Huyên hoàn toàn khuất phục.
Chỉ có nam nhi như Quân Tiêu Dao mới có tư cách hoàn toàn chinh phục nàng, đoạt được trái tim nàng.
So với Quân Tiêu Dao, cho dù là thiên kiêu ưu tú đến mấy cũng giống như gà vườn chó xóm, hèn mọn nhỏ bé.
Hiện giờ, uy hiếp nhắm vào Quân Tiêu Dao tạm thời được giải trừ.
Sở dĩ nói là tạm thời, là bởi vì trong nơi tối tăm còn có một vài Táng Hoàng đang nhìn trộm.
Nhưng điều này không phải quan trọng nhất, chủ yếu là tình trạng của Lý Tín có vẻ không tốt lắm.
Ông ta tan đi Ma Thần Biến, vết thương cũ cả người nứt toạc, khóe miệng cũng chảy xuống một vết máu.
Rốt cuộc ám thương trên người Lý Tín cực kỳ trầm trọng, hơn nữa lại động võ, tất nhiên không có khả năng hoàn toàn không có việc gì.
“Lý Tín tiền bối, thương thế của ngươi...” Quân Tiêu Dao cau mày.
“Không ngại, Lý Tín ta không dám nói có thể đối phó với tồn tại khủng bố nằm sâu trong Táng Giới, nhưng đối phó với những Táng Hoàng của Táng thổ thập vực thì không thành vấn đề, thấy một tên thì giết một tên!”
Lý Tín cố ý nói ra những câu uy hiếp này, ánh mắt lại quét về phía nơi xa.
Trong nháy mắt, những Táng Hoàng thầm ẩn nấp kia đều thu liễm khí tức lại.
Hiển nhiên, không có Táng Hoàng nào nguyện ý ra mặt vào lúc này.
Còn nữa, Táng Giới sắp phá phong ấn.
Không nói đến những đại khủng bố sâu bên trong Táng Giới.
Chỉ cần là những đại lão Táng thổ bị phong ấn dưới mộ địa Vạn Linh, cũng đủ để Lý Tín no đòn.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe, nhìn vết thương trên người Lý Tín.
Hắn bỗng nâng tay lên, huyết mạch cả người kích động, cuối cùng ép ra một giọt máu kim sắc lộng lẫy trong lòng bàn tay.
Trong giọt máu này cứ như ẩn chứa sinh cơ hùng hậu, mơ hồ mang theo bí lực đặc thù của Hoang Cổ Thánh Thể.
“Thiếu chủ, ngài làm vậy là...” Lý Tín sắc mặt hơi ngưng trọng.
“Đây là tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể, hẳn sẽ có trợ giúp đối với ám thương trên thân thể ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
Bản thân Hoang Cổ Thánh Thể cũng được cho là đại dược huyết nhục.
Mỗi một giọt huyết đều vô cùng trân quý.
Càng đừng nói là tinh huyết áp súc.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể đã đánh vỡ mười lớp gông xiềng.
Cho nên năng lượng của tinh huyết thánh thể ngưng tụ ra càng nồng đậm mà thuần túy.
Hẳn có thể trợ giúp thân thể Lý Tín khôi phục.
“Thiếu chủ, điều này không thể...” Lý Tín vừa định cự tuyệt thì đã thấy được ánh mắt không cho phép phản bác của Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt này thâm thúy mà kiên định.
Trong lúc hoảng hốt, cứ như làm Lý Tín thấy được chủ thượng ngày xưa.
Ánh mắt kia gần như giống nhau như đúc.
“Đa tạ thiếu chủ ban ân!”
Lý Tín không nói gì nữa mà yên lặng tiếp được, trực tiếp luyện hóa.
Một sức mạnh sinh cơ hùng hậu kích động trong cơ thể Lý Tín.
Trạng thái thân thể ông ta nhanh chóng ổn định lại.
Không nói đến chuyện ám thương trực tiếp khôi phục, nhưng ít ra cũng không chuyển biến xấu.
“Thiếu chủ, ngài nên tạm thời rời đi, Táng Giới này sắp có chuyện xảy ra.” sắc mặt Lý Tín thật ngưng trọng.
Lấy tu vi Tiểu Thiên Tôn của ông ta mà cũng lộ ra biểu cảm này, có thể thấy được tình huống thật sự không ổn.
Toàn bộ ao Chúng Sinh Luân Hồi là nơi trung tâm phong ấn Táng Giới.
Hiện tại bị phá hư, nếu không thể sửa chữa thì phong ấn sẽ hỏng mất.
Nhưng trước mắt, cho dù là Lý Tín cũng không có năng lực sửa chữa phong ấn.
Nếu Táng Giới phá phong ấn thì chỉ sợ đứng mũi chịu sào cũng là đám người Quân Tiêu Dao.
Sau đó chính là Quân gia.
“Phải... Cũng không phải.” Lý Tín nói.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.
Câu này có ý là gì?
Hết chương 458.