Chương 462
Đến bây giờ, Lý Tín vẫn cảm thấy hơi hoảng hốt.
Táng Giới vốn sắp sửa phá phong ấn, lại bị Quân Tiêu Dao một tay ngăn cơn sóng dữ, phong ấn lại lần nữa.
Trong lúc mơ hồ còn có thể nghe thấy, bên dưới mộ địa Vạn Linh có âm thanh khủng bố đang không cam lòng rống giận.
Đó là các đại lão Táng Giới bị phong ấn bên dưới mộ địa Vạn Linh, vốn có hy vọng phá vỡ phong ấn, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao một tay lấp kín.
Quân Tiêu Dao lại sáng tạo ra một kỳ tích không có khả năng xảy ra!
Táng Giới vốn đang rung động lại lâm vào yên lặng. Tuy Cấm Tiên Lục Phong không có khả năng vĩnh viễn phong ấn Táng Giới, nhưng ít ra duy trì mấy chục thậm chí trăm năm cũng không thành vấn đề.
Tuy rằng đối với tu sĩ mà nói, thời gian mấy chục tới trăm năm cũng không lâu lắm.
Nhưng khi đó thì có lẽ tu vi của Quân Tiêu Dao đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố.
Đến lúc đó quét ngang Táng Giới còn không phải chuyện vô cùng đơn giản?
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không để ý đến thời gian phong ấn quá ngắn.
Chỉ cần cho hắn thời gian, đến lúc đó cho dù Táng Giới phá phong thì hắn vẫn có thể trấn áp tất cả.
Nhìn thấy Táng Giới lại bị phong ấn, nội tâm của những sinh linh Táng thổ trước đó cũng đã chạy ra ngoài thật ngũ vị tạp trần.
Ai có thể nghĩ đến, Táng Giới vốn nhất định phải phá phong lại bị một mình Quân Tiêu Dao phong ấn.
Hắn làm được, phụ thân hắn từng làm được chuyện này.
Hổ phụ vô khuyển tử, lời này thật không sai!
“Thủ đoạn của thiếu chủ khiến Lý Tín thán phục!” Lý Tín chắp tay ôm quyền, thật sự khâm phục.
Trước đó tuy Lý Tín đáp ứng, nhưng trong lòng hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút nghi ngờ, nhưng hiện tại, tất cả vấn đề đều tan thành mây khói.
“Không cần như thế, Táng Giới này không phải do một mình ta phong ấn, mà là dựa vào sức mạnh của chư vị.” Quân Tiêu Dao cũng không ôm hết công lao lên người mình.
Hiện giờ nguy cơ giải trừ, Táng Giới bị phong ấn, Quân Tiêu Dao cũng có được Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.
Hành trình lần này đến Vạn Cổ Táng Thổ xem như kết thúc hoàn mỹ.
Tất cả của mục tiêu Quân Tiêu Dao cũng đã hoàn thành.
Nhưng Quân Tiêu Dao không chuẩn bị trực tiếp rời đi, mà muốn tiêu hóa đại cơ duyên ao Chúng Sinh Luân Hồi này.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi suy nghĩa của đám người Lý Tín.
Lý Tín vẫn muốn tiếp tục trấn thủ ở mộ địa Vạn Linh. Quân Tiêu Dao cũng không khuyên bảo cái gì, vì đây là biểu hiện trung thành của Lý Tín, hơn nữa Táng Giới cũng thật sự cần một vị cường giả trông coi, đến lúc đó xảy ra vấn đề gì thì cũng có thể kịp thời liên hệ.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn vào sâu trong Táng Giới.
Tuy rằng Lý Tín không nói rõ với hắn về bí ẩn của Táng Giới, nhưng Quân Tiêu Dao như thấy được, lúc trước phụ thân hắn, thần vương Quân Vô Hối một mình quét ngang Táng Giới, chiến đấu với đại khủng bố trong Táng Giới.
Hiện tại Quân Tiêu Dao thật sự rất mạnh, nhưng cũng chỉ vô địch trong thế hệ trẻ mà thôi.
Kế tiếp chuyện Quân Tiêu Dao phải làm là từng bước vượt qua cùng thế hệ, thậm chí phải tranh phong với cường giả thế hệ trước.
“Một ngày nào đó, ta sẽ thâm nhập vào Táng Giới, gặp những đại khủng bố đó một lần.”
“Còn có nguyên nhân sáng tạo Vạn Cổ Táng Thổ và vì sao phụ thân phải phong ấn Táng Giới, sẽ có một ngày ta biết được hết những bí mật đó.” Quân Tiêu Dao thầm thề trong lòng.
Lấy thực lực hiện tại của hắn, mặc dù đã biết Táng Giới có bí mật, cũng không thể trợ giúp Quân Vô Hối.
Cho nên mạnh lên mới là điều duy nhất Quân Tiêu Dao phải làm.
Sau khi Táng Giới bị phong ấn, sinh linh Táng thổ ngoại giới cũng không rời đi, vẫn đắm chìm trong sự chấn động.
Trên mặt Lang Huyên lại mang theo một nụ cười tự giễu.
“Công chúa điện hạ, ngài làm sao vậy?” Tần Tiên Nhi chú ý tới, lập tức quan tâm dò hỏi.
“Tiên Nhi, ta vốn tưởng rằng mình đã cũng đủ xứng đôi với Quân công tử, hiện tại xem ra thật sự là ta tự cho mình quá cao.” Lang Huyên cười khổ lắc đầu.
Khó có thể tưởng tượng, Lang Huyên có thân phận vô cùng cao quý, xếp thứ hai trong bảng xếp hạng mỹ nhân của Táng thổ lại có thể nói ra lời này.
Tần Tiên Nhi muốn an ủi, lại phát hiện sự thật quả thật là như thế. Sự ưu tú của Quân Tiêu Dao khiến các nàng theo không kịp.
Bên này, Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiến vào ao Chúng Sinh Luân Hồi để tu luyện.
Nhưng trước lúc đó, hắn vẫn nhìn về phía nữ Táng Hoàng quỷ diện.
Trước đó nữ Táng Hoàng quỷ diện có đề cập, có vài lời muốn nói với hắn.
Nữ Táng Hoàng quỷ diện nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, nàng xoay người, đi đến nơi xa.
Quân Tiêu Dao cũng đi theo.
Tất nhiên Lý Tín và A Cửu cũng rất thức thời, không dò hỏi cái gì.
Ở một chỗ an tĩnh, nữ Táng Hoàng quỷ diện dừng bước chân.
Quân Tiêu Dao cũng dừng lại.
“Bổn hoàng thực nghi hoặc, rốt cuộc ngươi là ai?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao, buồn bã nói.
Nữ Táng Hoàng mặc một thân váy đen, dáng người trưởng thành thon thả, giống như một cây hoa hồng đen thần bí mà mỹ lệ.
“Quân Tiêu Dao.” Quân Tiêu Dao gằn từng chữ.
“Thật vậy sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện.
“Bằng không thì sao?” Quân Tiêu Dao nói.
“Lúc bổn hoàng thức tỉnh từ trầm miên thì đã là Táng Hoàng thực lực tuyệt đỉnh, nhưng trong ký ức lại có một ít cảnh tượng, đó là kiếp trước của bổn hoàng hay là thế nào?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện hỏi.
Thật ra Quân Tiêu Dao cũng không hiểu lắm, nữ Táng Hoàng quỷ diện và thiếu nữ quỷ diện, nữ tử quỷ diện trước đó có quan hệ gì.
Nếu Nữ Táng Hoàng quỷ diện đã trợ giúp thì tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng có qua có lại.
Ngày sau nếu biết được chân tướng về thiếu nữ quỷ diện, hắn nhất định sẽ nói cho nàng.
“Hừm... Nhưng bổn hoàng... Còn có một cái... Yêu cầu.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện đột nhiên mở miệng nói.
Hết chương 462.