Thần Tử Hoang Cổ

Chương 470

Chương 470 

 

 Cảnh tượng này cực kỳ kinh người, tô điểm cho Vương Đằng lên giống như Thiên Đế xuất quan, đế tinh giáng thế, cũng khó trách Vương Nguyên Bá ngày nào ra ngoài cũng thổi phồng con ông ta, Vương Đằng này thật sự có chút bản lĩnh. 

 “Phụ thân...” 

 Quang huy tan đi, một nam tử tuổi trẻ anh tuấn vĩ ngạn, có long tư phượng biểu lộ thân. 

 Da thịt như ngọc thạch, ẩn chứa thần quang, cả người có khí tức như được Thiên Đạo che chở. 

 Bàn về khí vận, Thiếu Đế Vương Đằng không thua kém Long Ngạo Thiên chút nào. 

 Mà tu vi của hắn ta rõ ràng cũng là Hư Thần Cảnh. 

 “Giỏi... Giỏi, quả nhiên con ta có đại đế chi tư, ngươi không thể chứng đế thì người nào có thể chứ?” Vương Nguyên Bá cười ha ha, cảm thấy tự hào vì Vương Đằng. 

 “Phụ thân, lần này thế giới Tiên Cổ sẽ là ván cầu của ta, hơn nữa ta có dự cảm, rất có thể trong thế giới Tiên Cổ sẽ có cơ duyên nghịch thiên xuất hiện.” Ánh mắt Vương Đằng sáng ngời. 

 Từ nhỏ khí vận của hắn ta đã cực cao, tùy tiện rơi vào hồ cũng có thể tìm được chí bảo chiến xa kim sắc. Tùy tiện đi vào một núi non cũng có thể thấy được thánh kiếm kim sắc. 

 Nói ngắn gọn, Vương Đằng đều cực kỳ mẫn cảm đối với các loại cơ duyên. 

 Hắn ta cũng dự cảm được, rất có thể trong thế giới Tiên Cổ sẽ có đại cơ duyên nghịch thiên thay đổi vận mệnh xuất hiện. 

 “Sẽ là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị của Tiên Vực sao?” Vương Đằng lẩm bẩm trong lòng. 

 “Ha ha, Đằng Nhi, vi phụ tin tưởng con nhất định có thể đè ép quần hùng ở thế giới Tiên Cổ.” Vương Nguyên Bá vừa lòng nói. 

 “Quân Tiêu Dao kia còn chưa từng trở về sao?” Vương Đằng hỏi với giọng điệu lạnh nhạt. 

 “Chưa từng trở về, nhưng xem phản ứng của Quân gia và Khương gia thì hẳn tiểu tử kia còn chưa chết, có lẽ là bị vây khốn trong Táng thổ.” 

 Nhắc tới Quân Tiêu Dao, sắc mặt Vương Nguyên Bá cũng lạnh xuống. 

 Trước đó Quân Tiêu Dao không chút khách khí mà trực tiếp đánh diệt một khối linh thân của Vương Đằng ở Khương gia. Tuy rằng chỉ là linh thân, nhưng cũng ảnh hưởng đến danh dự của Vương Đằng. 

 “Quân Tiêu Dao thật sự không đơn giản, nhưng hài nhi có tự tin có thể trấn áp hắn, không chỉ Quân Tiêu Dao, mà Long Ngạo Thiên và kiếm ma chuyển thế của Diệp gia cũng sẽ bị hài nhi một tay trấn áp.” Vương Đằng nói với giọng điệu siêu nhiên, cao cao tại thượng. 

 Đây là khí phách vô địch trời sinh đã dưỡng thành. 


 “Rất tốt, đây mới là tư thái mà Thiếu Đế Vương gia ta nên có, còn về Quân Tiêu Dao, không cần để ý đến hắn, mặc dù hắn có thể trở về thì cũng đã bỏ lỡ thời cơ, còn chưa chắc có thể mang về Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.” Vương Nguyên Bá cười nói. 

 Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo há dễ dàng tìm được như vậy. 

 “Đến lúc đó Khương gia không chiếm được Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, tất nhiên không có khả năng trơ mắt nhìn Khương Đạo Hư ngã xuống, cho nên cuối cùng, Khương gia vẫn sẽ cầu cạnh Vương gia chúng ta.” Vương Nguyên Bá tiện thể cũng nói. 

 “Vâng, đúng là hài nhi cần đến Tiên Thiên Đạo Thai của Khương Thánh Y để thực hiện lột xác thăng hoa thực lực, hài nhi nhất định sẽ chinh phục nàng ở thế giới Tiên Cổ.” Vương Đằng nói như nhất định phải được. 

 Nữ nhân ấy à, đều thích nam nhân cường đại. Chỉ cần hắn mạnh hơn Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ còn sợ không thể chinh phục Khương Thánh Y sao? 

 Chờ đến lúc có được Tiên Thiên Đạo Thai, Vương Đằng sẽ thực hiện lột xác chung cực, ai cũng không thể ngăn cản con đường chứng đạo của hắn ta! 

 Sau khi sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào là Long Ngạo Thiên và Thiếu Đế Vương Đằng của Vương gia liên tục hiện thân. 

 Toàn bộ sinh linh của Hoang Thiên Tiên Vực đều dự cảm được, cuộc tranh phong của các thiên kiêu, đại thế chư vương tranh bá rốt cuộc cũng đã tới. 

 “Hai vị này liên tục hiện thân, vậy kiếm ma chuyển thế của Diệp gia có xuất hiện hay không?” 

 Ánh mắt của rất nhiều sinh linh Tiên Vực đều nhắm về phía Diệp gia. 

 Diệp gia thân là một trong Ngự Tam Gia, trong khoảng thời gian này ngược lại rất kín tiếng kiệm lời, không có tin tức gì truyền ra. 

 Trước đó tin tức duy nhất truyền ra chính là Tinh Thần Vương Thể của Diệp gia, Diệp Tinh Vân ngã xuống ở hạ giới. 

 Có thể nói, Hoang Cổ Diệp gia đã không có cảm giác tồn tại gì. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Hoang Cổ Diệp gia yếu, chỉ là bọn họ kín tiếng mà thôi. 

 Dù sao một kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần cũng đủ để hấp dẫn sự chú ý của tứ phương. Nhưng điều làm người bất ngờ chính là, thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, Kiếm ma chuyển thế của Diệp gia lại không có tin tức xuất quan gì. 

 Tại Diệp gia, trên một đỉnh núi thẳng đứng ngàn nhận. 

 Kiếm ma chuyển thế, Diệp Cô Thần, giống như ngồi xếp bằng ở đó mãi mãi. 

 Rõ ràng là một khuôn mặt tuổi trẻ thanh tuấn, nhưng trong đôi mắt sâu không thấy đáy lại hàm chứa vô số tang thương. 

 Trước mặt hắn, chuôi thí đế kiếm lây dính đế huyết vẫn cắm nghiêng nghiêng đó, không bị rút ra. 

 Hắn nâng tay lên, nhìn ảo thị tiên cổ phía chân trời, không rên một tiếng. 

 Bên ngoài đỉnh núi, một vị tộc lão Diệp gia đại thánh cảnh cung kính chắp tay và nói: “Diệp tiền bối, thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, ngài không tiến vào sao?” 

 Tuy kiếm ma chuyển thế của Diệp gia là thiên kiêu trẻ tuổi, nhưng bởi vì thân phận Thái Cổ kiếm ma chuyển thế này nên dù là tộc lão Diệp gia cũng gọi hắn ta là tiền bối. 

 “Thời cơ chưa tới, vương không thấy vương...” Diệp Cô Thần nhắm mắt. 

 Hắn không chuẩn bị tham gia tranh đoạt thế giới Tiên Cổ, cũng không chuẩn bị chạm mặt với Quân Tiêu Dao. 

 “Cái này...” Tộc lão đại thánh cảnh kia vốn đang muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ đến thân phận kiếm ma chuyển thế của Diệp Cô Thần thì cho dù không có cơ duyên thế giới Tiên Cổ, Diệp Cô Thần cũng sẽ không thua kém ai. 

 Sau đó, Diệp gia tộc lão chắp tay rời đi. 

 “Đại tranh chi thế, thiên kiêu cùng trổ tài, chư vương tranh bá, loạn thiên động địa.” 


 Có thể đoán ra, nếu thật sự để Diệp Cô Thần chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã thì thiên phú thực lực của hắn sẽ khủng bố tới mức nào? 

 Không ai có thể biết. 

 Hơn nữa kiếp trước của Diệp Cô Thần chính là Thái Cổ kiếm ma đã từng chính tay đâm chuẩn đế, cho dù không chặt đứt quá khứ, hắn cũng đủ khả năng đứng sừng sững trên đỉnh cao. 

 Hết chương 470.

Bình Luận (0)
Comment