Thần Xạ Nhà Thanh

Chương 1013

Lý Chấn thần sắc bình tĩnh, hạ lệnh nói: "Hoàng Cường, lập tức truyền lời cho hải tặc, nói chúng ta trước tiên đánh hạ thuyền nước Pháp, rồi giản quyết chưa đấu chưa xong."

Hoàng Cường sửng sốt, lập tức hỏi: "Tổng thống, thế này là sao? Huống chi thuyề nước Pháp tới cũng không phải là chuyện xấu, có thể giúp chúng ta đánh hải tặc mà."

Lý Chấn trầm giọng nói: "Đừng nói nhiều, thời gian khẩn cấp, lập tức truyền lời."

"Vâng."

Hoàng Cường lập tức hạ lệnh, bảo binh lính phụ trách truyền lời dùng tín hiệu cờ thông tri cho đối phương. Lập tức, Lý Chấn lại mệnh lệnh cho binh lính Tiêm Đao doanh dừng bắn hải tặc, thay đổi phương hướng đón đánh thuyền của nước Pháp. Hành động này của Lý Chấn làm thuyền trưởng hải tặc ngây ra, nhưng hắn sau khinhận được tin tức Lý Chấn phát ra, trong đầu bắt đầu cân nhắc chuyện này.

"Thuyền trưởng, ta cho rằng đối phương không thể tin được, nói không chừng là một nhóm với người Pháp."

Phó thuyền trưởng vẻ mặt nghiêm túc, con ngươi hung tợn nhìn chằm chằm phía trước, giống như một con sói đói.

Hải tặc đầu trọc nhẹ nhàng lắc đầu, khẳng định nói: "Người trên thuyền

Đối phương đều là da vàng, giống người này là người Trung Quốc, không thể đồng mưu với người Pháp. Ngươi không biết Trung Quốc à? Bọn họ rất lợi hại, cũng rất giữ chữ tín."

Mắt thấy phó thuyền trưởng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, thuyền trưởng hải tặc đầu trọc tiếp tục nói: "Bên trong huynh đệ trước đây của ta có một người từng sống ở Trung Quốc một đoạn thời gian, vè sau lại đi theo ta làm hải tặc, cho nên lão tử biết một chút. Ta còn biết Trung Quốc và nước Pháp có cừu oán,, quân đội nước Pháp tấn công Trung Quốc, liên tiếp thua trong tay tổng thống Lý Chấn của Trung Quốc, hai bên không thể hợp tác."

"Chúng ta làm sao bây giờ?" Phó thuyền trưởng hỏi.

Thuyền trưởng hải tặc đầu trọc cất cao giọng nói: "Đế Kỳ ta tin người

Trung Quốc, tin tính cách của bọn họ. Truyền lệnh xuống, thay đổi miệng pháp, ra mệnh lệnh cho binh lính lao tới thuyền của nước Pháp, chuẩn bị chiến đấu. . "

Phó thuyền trưởng hạ lệnh, hải tặc ngồi thuyền nhỏ tất cả đều thay đổi phương hướng, tới thẳng thuyền của nước Pháp mà đi.

Lý Chấn thông qua kính viễn vọng nhìn thấy cảnh này, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng.

Đầu lĩnh Hải tặc là người thông minh!

Hai bên nhất trí nhằm vào thuyền của nước Pháp, thực lực kết hợp không nghi ngờ gì nữa rất cường đại. Sau khi thuyền quân của nước Pháp tiến vào trong tầm bắn đại pháo của Lý Chấn, pháo binh trên thuyền lập tức khai pháo, chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm vang lên, từng quả đạn pháo liên tục bay ra, lướt qua trời, hạ xuống thuyền của nước Pháp.

"Ầm ầm."

Đạn pháo nổ mạnh, thuyền quân lập tức bốc cháy lên, khói đặc cuồn cuộn.

Công kích như vậy, làm thuyền trưởng trên thuyền của nước Pháp choáng váng.

Hắn còn chưa nói rõ thân phận, đối phương làm sao lại đột nhiên công kích? Nhất là đối phương vẫn đang giao hỏa với hải tặc, làm sao đột nhiên liền thay đổi đối tượng công kích, thuyền trưởng Thuyền của nước

Pháp chỉ đành hạ lệnh phản kích.

Nhưng mà, hỏa lực trên chiến hạm của Lý Chấn cường đại, dưới sự oanh kích của lửa đạn mãnh liệt, lại còn có hải tặc hiệp trợ, thuyền của nước Pháp căn bản không có dư địa phản kích, rất nhanh liền sắp lâm vào tuyệt cảnh, không thể tái chiến. Thuyền trưởng Thuyền của nước Pháp đành phải ra mệnh lệnh cho binh lính treo cờ trắng đầu hàng. Không đến mười phút, thuyền của nước Pháp đầu hàng, làm thuyền trưởng hải tặc nuốt nước miếng.

Đồng thời, hắn cũng bị hỏa lực Lý Chấn thể hiện ra dọa cho sợ hãi.

Khi hai bên giao hỏa, đối phương vừa vào đã hay dùng lửa đạn như vậy công kích, thuyền lớn của hắn vẫn có thể tồn tại sao? Trong nhất thời, đầu lĩnh hải tặc trong lòng thấp thỏm bất an, tràn ngập sợ hãi đối với chiến hạm của Lý Chấn.

Lý Chấn hạ lệnh nói: "Truyền lời cho hải tặc, nếu hắn có đảm lượng thì ta giao cho hắn tiếp thu thuyền của nước Pháp."

Binh lính lập tức truyền lời, thuyền trưởng hải tặc đầu trọc nhận trọc được tin tức, hưng phấn vô cùng. Hắn nhìn phó thuyền trưởng bên cạnh:

"Nhìn đi, không hổ là quân nhân Trung Quốc, tài đại khí thô, đối với thuyền quân của nước Pháp cũng không cần. Đi, chúng ta chiếm thuyền quân của nước Pháp, lấy pháp với súng của đối phương, thực lực của chúng ta sẽ đề cao."

Phó thuyền trưởng nói: "Thuyền trưởng, ta nghe nói người Trung Quốc rất giảo hoạt, có thể hay không là đối phương cố ý khiến chúng ta đi qua rồi sau đó muốn thừa dịp chúng ta không có phòng bị thì lại khởi xướng công kích?"

Thuyền trưởng lườm phó thuyền trưởng một cái, nói: "Nói ít thôi, có lấy thuyền của nước Pháp hay không?"

"Đi, đi!"

Phó thuyền trưởng nhìn quân hạm treo quốc kỳ lộ vẻ, mặt cũng lộ ra vẻ tham lam. Hắn cũng không do dự nữa, không ngừng ra mệnh lệnhcho hải tặc ngồi thuyền nhỏ tới thuyền quân nước Pháp. Không đến nửa giờ, hải tặc tóc tai bù xù đã chiếm lĩnh thuyền quân nước Pháp.

Lý Chấn phân phó nói: "Hỏi hải tặc một câu, còn đánh nữa hay không?"

Sau khi binh lính Phụ trách tín hiệu cờ truyền lời, thuyền trưởng hải tặc đầu trọc Đế Kỳ lập tức nói: "Truyền lời qua, không đánh, ta tự mình tới bồi tội, xin lỗi chuyện lúc trước."

"Thuyền trưởng, đầu óc ngài hồ đồ rồi à?" Phó thuyền trưởng lập tức nói.

Tự mình đi lên chiến hạm của đối phương,, đây là dê vào miệng cọp!

Thuyền trưởng hải tặc đầu trọc vỗ vỗ mặt phó thuyền trưởng, cười nói:

"Biết lão tử vì sao là thuyền trưởng không? Bởi vì đầu óc ta ko giống ngươi, đầu ngươi toàn cứt, của ta là Thượng Đế ban cho. Tình huống Hiện tại, bỏ qua chúng ta đánh không thắng đối phương, nhưng quân hạm Trung

Quốc lại không nổ súng tấn công chúng ta, có nghĩa là đối phương không ngại thân phận hải tặc của chúng ta, cũng không muốn tiêu diệt hải tặc.

Người Trung Quốc thực lực cường đại, chúng ta là đánh không thắng, nếu như thế, vì sao không kết giao một bằng hữu?"

Thuyền trưởng anh minh!" Phó thuyền trưởng giơ ngón tay cái lên tán dương.

Thuyền trưởng hải tặc đầu trọc phân phó nói: "Chuẩn bị một lọ rượu vang thượng đẳng, ta đi bồi tội!"

Các hải tặc nghe xong, đều kinh ngạc nhìn thuyền trưởng hải tặc, nhưng lại bị dũng khí thuyền trưởng hải tặc đầu trọc biểu hiện ra thuyết phục. Một chiếc thuyền nhỏ đặt ở mặt trên biển, thuyền trưởng hải tặc đầu trọc xuống thuyền, đi tới chiến hạm của Lý Chấn. Chấn biết được thuyền trưởng hải tặc muốn tới chiến hạm bồi tội, trong lòng càng có hứng thú đối với hải đảo này.

Người này, có chút thú vị.

Không lâu sau, thuyền trưởng hải tặc đi tới chiến hạm của Lý Chấn.

Lý Chấn sai người thả thang, sau khi thuyền trưởng hải tặc trèo lên, giang hai tay để người lục soát. Sau khi Binh lính lục soát xong, ánh mắt thuyền trưởng hải tặc dừng ở trên người Lý Chấn, dùng tiếng Anh nói: "Tiên sinh Tôn kính, ta tên là Đế Kỳ, là hải tặc vùng này. Lúc trước ta sai người dưới trướng công kích ngài, đây là một sự hiểu lầm, thỉnh ngài tha thứ."

"Ngồi đi."

Lý Chấn dùng tiếng Anh lưu loát khiến Đế Kỳ có chút kinh ngạc.

Sau khi Đế Kỳ ngồi xuống, lại nghe Lý Chấn nói: "Đế Kỳ thuyền trưởng là một người thông minh, ta thích giao tiếp với người như vậy. Cho dù là Đế Kỳ thuyền trưởng không chủ động tới đây, ta cũng sẽ trao đổi một chút với Đế Kỳ thuyền trưởng."

Đế Kỳ lộ ra vẻ tò mò, trong lòng bắt đầu lộp bộp, người này tìm hắn có chuyện gì?

Phải chăng là muốn thu phục hắn ?

Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt, lập tức xảy ra biến hóa, rất nghiêm túc nói:

"Nếu các hạ muốn ta quy thuận ngài thì ta nghĩ đây là chuyện không thể.

Ta là một hải tặc, tôn trọng tự do, tôn trọng thám hiểm, không thích bị ước thúc."

Lý Chấn nhẹ nhàng lắc đầu, lại khiến Đế Kỳ càng mù mờ.
Bình Luận (0)
Comment