Thần Y Độc Phi

Chương 182

Phượng Vũ Hành dứt khoát xem thường cha nàng: “Vốn không muốn để phụ thân tham dự vào việc này, coi như ta dùng mặt mũi riêng cầu hai n hạ, là toàn tâm toàn ý muốn đón gió cho mẫu thân, lại muốn để cả 

nhà được một lần ăn dược thiện đúng vị, điều trị thân mình. Ai nghĩ lại thành ra việc như vậy?” Giọng nàng không vui, “Đại phu đã đến chẩn đoán rõ bệnh tình, Mạc. tiên sinh lại phát hiện trong móng tay mẫu thân có bột phấn, nếu mẫu thân làm sạch sẽ, cái gì cũng tra ra được, vậy chắc phụ thân sẽ đổ trách nhiệm lên lưng A Hành, hay là Thuần Vương điện hạ và Ngự Vương điện hạ?”

Phượng Cẩn Nguyên chưa đợi nói tiếp câu sau, Trầm Ngư mặc kệ: “Nhị muội muội sao lại đem lỗi đổ lên người Thuần Vương điện hạ? Thuần Vương liên quan gì đến chuyện này?”

“Thuần Vương kia mắc mớ gì đến đại tỷ tỷ?” Nàng buồn cười nhìn Trầm Ngư, “Mạc Bất Phàm là do Thuần Vương và Ngự Vương mời từ trong cung ra, đúng rồi, chuyện này Hoàng Thượng cũng có phần, phụ thân, Hoàng Thượng có phải cũng phải chịu trách nhiệm hay không?”Câm miệng!” Phượng Cẩn Nguyên tức giận đến điên rồi, “Nói gì thì ra ngoài mà nói, các ngươi muốn để Phượng gia chết không có chỗ chôn sao?” Hắn nói xong nhìn trâm ngư: “Nơi này không có chuyện của con, về phòng đi!”

Trâm Ngư ủy khuất, còn muốn nói gì đó, nhưng Phượng Cẩn Nguyên giận tái mặt quả thật làm nàng sợ hãi, không còn cách nào, chỉ có thể cúi người, không cam lòng rời đi. Lúc vừa ra khỏi phòng còn ném lại câu: “Thuần Vương điện hạ vô tội.”

Phượng Vũ Hành suýt cười ra tiếng, chỉ nói người này, một khi đã rơi vào lưới tình, lí trí đều đã ở bờ vực rồi. 

Nàng vô tình ở lâu như thế, mắt nhìn Thẩm thị, lạnh lùng nói: “Thật không hiểu, phụ thân đưa người như vậy hồi phủ rốt cuộc có ý gì? Tổ mẫu nói đúng, người này ngay cả Hoàng Thượng cũng đã đắc tội.”

Nói xong, kéo Tử Duệ, gọi Diêu thị, xoay người bước đi.

Lão thái thái run rẩy nói: “Cẩn Nguyên, Mạc tiên sinh kia rất được Hoàng Thượng coi trọng?”

Phượng Cẩn Nguyên trả lời, “Đâu chỉ là coi trọng, Hoàng Thượng vô cùng coi trọng hắn, không nghe chính hắn nói sao, chẳng những dược thiện của Hoàng Thượng, Hoàng Hậu do hẳn điều phối, ngay cả Vân phi bên kia, hẳn cũng quản.”

“Xong rồi!" Lão thái thái thất hồn: “Xong rồi!”

Phượng Cẩn Nguyên nhìn trò khôi hài vừa rồi, nhìn Thẩm thị trên đất, bỗng nghĩ tới một câu của Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ... “Chính nữ muốn danh chính ngôn thuận, mẫu thân của hắn có thể chết, nhưng nói chung vứt ở chùa thì là chuyện gì?”

Hăn cắn răng, nháy mắt đã quyết định.

Trong Đồng Sinh hiên...

Vong Xuyên mang khay đồ ăn vào trong phòng Phượng Vũ Hành, “Tiểu thư, đây là do Mạc tiên sinh trước đó cho đầu bếp làm nhiều hơn để phần lại cho ngài. Trước đó ở Mẫu Đơn viện cũng ăn ít, nô tỳ nghĩ tiểu thư nhất định đang đói, đã hâm nóng lại rồi.”

“Vong Xuyên đúng là tri kỷ của ta!” Phượng Vũ Hành như bổ nhào vào bàn, “Sao lại ăn ít, ta vốn chưa ăn. Ai, đáng tiếc một bàn cơm và đồ ăn ngon, đáng tiếc dược liệu tốt của ta. Đúng rồi, mẫu thân và Tử Duệ cũng chưa ăn, có để lại cho bọn họ ăn chưa?”

Vong Xuyên cười giúp nàng xới xơm: “Tiểu thư ăn nhanh đi, phu nhân và thiếu gia bên kia đã để Hoàng Tuyền mang đi rồi, trù phòng của chúng ta vẫn còn giữ chút đồ ăn, tối nay cũng đủ.”

Phượng Vũ Hành gật đầu, lại nghĩ, nói: “Vê sau Đồng Sinh hiên chúng ta phải thường xuyên uống dược thiện, các ngươi cũng cùng ăn, ta sẽ tự mình đưa thực đơn cho đầu bếp, cũng dạy bọn họ phải làm thế nào.”

'Vong Xuyên nhanh chóng đa tạ nàng: “Đi theo tiểu thư đúng là có phúc khí.”

Hai người đang nói chuyện, bên ngoài có tiểu nha đầu đến, rụt rè bẩm báo: “Tiểu thư, Kim Trân di nương nói có việc cầu kiến.”

Phượng Vũ Hành quay đầu vẫn còn nghĩ đến thịt dê, suy nghĩ, nói: “Để nàng vào đi.”

Rất nhanh, Kim Trân đã được nha đầu kia dẫn vào. Tiểu nha đầu cũng coi như thức thời, lập tức xoay người ra khỏi phòng, từ bên ngoài khép cửa phòng vào.

Kim Trân bước nhanh đến trước mặt Phượng Vũ Hành, cũng không hành lễ, hé ra khuôn mặt khóc tang bắt đầu, “Nhị tiểu thư, lần trước chuyện nô tỳ nói, ngài đã nghĩ xong chưa?”

Phượng Vũ Hành cầm chiếc đũa không dừng, vừa ăn vừa tiếp đón Kim Trân: “Ta thấy ngươi cũng chưa ăn nó, ngồi xuống cùng ăn đi, cơ thể ngươi khẳng định đang đói.”

Kim Trân lắc đầu, “Làm sao nuốt trôi, trong đầu nô tỳ tất cả đều là chuyện của đứa nhỏ, xin nhị tiểu thư giúp nô tỳ.” Nàng nói xong, lại bước lên phía trước hai bước, đè thấp âm thanh nói: “Thẩm thị bị lão gia nhốt tại Kim Ngọc viện, lúc này không phải là phạt giam nàng, mà làm hoàn toàn giam giữ.”

“Hả?” Phượng Vũ Hành nhìn nàng, “Hoàn toàn giam giữ là ý gì?”

Bình Luận (0)
Comment