Thần Y Thánh Thủ

Chương 566

Trương Dương ngồi thẳng người, lặng lẽ quan sát Trương Bình Lỗ.

Hiện nay có rất ít người có tên là Trương Bình Lỗ. Trương Dương không khỏi hoài nghi về tuổi tác của vị tiên tổ có tên là Bình Lỗ này. Giờ là thời đại đoàn kết dân tộc.

200 năm trước chẳng phải là thời kỳ thống kỳ của nhà Mãn Thanh hay sao. Có thể, cái tên Bình Lỗ này đã được nhà họ Trương đặt nhằm thể hiện thái độ bất mãn trước việc chịu sự thống trị của ngoại tộc.

Nơi tôi muốn anh tới là Dã Nhân Sơn.

Trương Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, hắn không hề lạ gì nơi đó, hắn từng tới đó một lần trước đây. Hắn đã đụng độ với một con trăn mũ vàng. Sau khi chém chết con trăn, Trương Dương còn tìm được Thánh Nữ Hoa.

Nghĩ tới Thánh Nữ Hoa, lòng Trương Dương không khỏi xao xuyến, miệng không ngừng thốt lên câu :

- Trưởng bối, sử dụng Thánh nữ hoàn liệu có tác dụng gì không?

Công dụng lớn nhất của Thánh nữ hoàn là giúp tạo ra sự đột phá về trình độ nội công. Thánh nữ hoàn có tác dụng rất lớn trong việc bứt phá từ ba phần công lực lên bôn phần công lực hay từ bốn phần công lực lên năm phần công lực.

Nếu quả thực là vậy, thì thánh nữ hoàn là thứ Trương Bình Lỗ cần nhất lúc này.

- Thánh nữ hoàn?

Trương Bình Lỗ thoáng sửng sốt, ngay lập tức lắc lắc đầu:

- Một khi đột phá đạt được trình độ của bốn phần công lực, nếu không hoàn toàn lĩnh ngộ được đạo lý của tự nhiên, thì đừng nghĩ tới việc tận dụng công hiệu của thánh nữ hoàn để tiến lên trình độ của năm phần công lực. Sẽ không thể có khả năng đó, thánh nữ hoàn sẽ hoàn toàn vô tác dụng để tạo ra bước đột phá lên trình độ năm phần công lực.

- Tôi hiểu rồi

Trương Dương gật đầu, trên gương mặt có đôi chút thất vọng. Nếu thánh nữ hoàn có tác dụng thì chẳng phải Trương Bình Lỗ sẽ có hy vọng đạt được trình độ của năm phần công lực hay sao? Nếu nhà họ Trương có một cao thủ với năm phần công lực, họ sẽ trở thành đệ nhất gia tộc.

- Ngươi có Thánh nữ hoàn không?

Trương Bình Lỗ nhìn Trương Dương rồi khẽ hỏi. Trương Dương có rất nhiều bảo baoois, nhưng cụ thể là những thứ gì thì Bình Lỗ không biết được.

Trương Dương gật đầu, đây là tiên tổ của nhà họ Trương, là bề trên của hắn, chắc chắn không thể hại hắn được. Hôm nay, nếu không nhờ Trương Bình Lỗ, rất có thể Trương Dương đã chết trong sự bao vây của các vị trưởng lão không biết trên dưới là gì kia chứ đừng nói tới việc đạt tới trình độ bốn phần công lực. Trương Dương hết sức tin tưởng vào vị trưởng bối của nhà họ Trương này.

- Cũng may trước đó, họ không biết ngươi có bảo bối này, nếu không hôm nay người sẽ càng gặp nguy hiểm hơn.

Trương Bình Lỗ chậm rãi cất lời. Thánh nữ hoàn không giúp ích gì cho ông ta, nhưng nó có sức hút chết người đối với những người tu luyện với trình độ bốn phần công lực trở xuống.

Đối với những gia tộc lớn này, có được thánh nữ hoàn có nghĩa sẽ có thêm cao thủ với bốn phần công lực. Những kẻ bảo vệ cho họ đều không xuất đầu lộ diện, trụ cột thực sự của gia tộc không phải các trưởng lão với bốn phần công lực.

Những kẻ bảo vệ có nhiệm vụ ngăn cản, không có họ không được, nhưng nếu có mặt những người bảo vệ thì sẽ không thể tùy tiện rat ay hành động. Điều này có vẻ giống thứ vũ khí hạt nhân của các cường quốc trên thế giới.

Cũng chỉ có mình nhà họ Trương. Trương gia người ít, có việc gì cũng không phải suy tính nhiều. Có vậy, Trương Bình Lỗ mới có thể tự do đi lại, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng thoải mái.

- Những bảo bối trên người ngươi rất nhiều, nhưng, bản thân ngươi đã đạt được bốn phần công lực, lại có các linh thú với ba phần công lực đi theo, sau này không cần lo nghĩ nhiều. Trừ phi các vị trưởng lão quyết sống chết ra tay, còn không ngươi không cần sợ những kẻ bình thường.

Trương Bình Lỗ lại nói thêm một câu :

- Với thực lực hiện nay của Trương Dương thì ta quả rất yên tâm"

Trương Dương với sự trợ giúp của ba linh thú lớn thì ngay tới người đạt trình độ bậc trung của bốn phần công lực nhất định sẽ không phải đối thủ của hắn. Giờ đây có rất ít người đạt tới trình độ cao của bốn phần công lực, ngay tới Long gia cũng không có.

Cho dù cao thủ có cuất hiện giữa đám người tu luyện ngoài kia, thì khả năng Trương Dương đụng độ vớ các cao thủ đó cũng rât thấp. Thông thường, các cao thủ này nếu không chuẩn bị tiếp nhận kế thừa thì sẽ bế quan để lĩnh ngộ đạo lý của tự nhiên.

- Đa tạ trưởng bối nhắc nhở. Tôi đã từng tới Dã Nhân Sơn, nơi đó dường như chỉ có một mạch núi từ thời nguyên thủy".

Trương Dương gật đầu rồi chuyển chủ đề sang Dã Nhân sơn. Hắn ta hơi khó hiểu về việc vì sao tiên tổ nhà họ Trương lại muốn hắn tới Dã Nhân Sơn.

Trương BÌnh Lỗ hỏi :

- Lần đó người không vào bên trong núi phải không?"

- Không vào.

Trương Dương lắc đầu

- Tôi chỉ tới rìa núi, nhưng cũng coi là đã đặt chân tới phạm vi của ngọn núi đó"

- Ta muốn người vào bên trong Dã Nhân Sơn, bên trong đó có rất nhiều nơi kỳ bí, sẽ giúp ích cho sự trưởng thành của ngươi về sau. Tuy nhiên, nếu chưa đạt tới trình độ bốn phần công lực, thì tốt nhất không nên tùy tiện vào trong. Còn nếu đã đạt tới trình độ đó thì sẽ không có trở ngại gì. Hơn nữa, người còn có sự trợ giúp của ba linh thú, việc vào núi tất nhiên sẽ dễ dàng rồi."

Trương Bình Lộ cười nói:

- Bên trong núi có thứ gì thì ta không tiện nói, nhưng ta báo cho ngươi biết, các cao thủ đạt bốn phần công lực đều từng tới Dã Nhân Sơn, đặc biệt là những ai về sau muốn lĩnh ngộ hoặc truyền bá đạo lý tự nhiên thì Dã Nhân Sơn là nơi bắt buộc phải tới một lần"

Trương Dương khẽ gật đầu, thực ra, hắn không hề để tâm tới những lời nói của Trương Bình Lộ, tuy nhiên, nếu Trương Bình Lộ đã nói vậy,sau này hắn sẽ tới Dã Nhân Sơn một chuyến nếu có dịp.

Sẵn ý định muốn tới thăm vài người dân thôn trong thị trấn, xem xem con đường của họ đã được sửa chữa tới đâu. Những người dân thôn thuần phác đó đã để lại ấn tượng sâu sắc đối với Trương Dương.

- Nhắc tới Dã Nhân Sơn, ta nhắc lại ba nơi ngươi tuyệt đối không được tới. Ngươi phải tuyệt đối ghi nhớ những nơi này, đừng cho rằng với bốn phần công lực thì có thể tùy tiện đi lại."

Sắc mặt của Trương Bình Lộ trở nên nghiêm khắc. Trương Dương ngồi thẳng lưng và chăm chú lắng nghe.

- Nơi đầu tiên không được tới là Dẫn Long Sơn

- Dẫn Long Sơn

Trương Dương chợt thốt lên một tiếng, hắn không ngờ rằng nơi đầu tiên Trương Bình Lỗ nhắc tới lại là Dẫn Long Sơn. Hắn từng tới đây một lần và thậm chí còn đoạt được cây kiếm Hàn Tuyền ở bên trong ngọn núi này.

- Đúng vậy, chính là Dẫn Long Sơn. Tương truyền, trong núi Dẫn Long có con rồng khổng lồ, nhưng đó chỉ là tin đồn. Bên trong núi có một linh thú to lơn đang ẩn núp, ta đồ rằng linh thú đó đang luyện công từ bốn phần công lực lên năm phần công lực, nếu không sẽ không thể biến hóa thành một con cự long khổng lồ như vậy.

Sắc mặt của Trương Bình Lỗ có vẻ thần bí, nhắc tới linh thú ở Dẫn Long Sơn, ông ta có vẻ rất thận trọng.

Trương Dương ngẩn người nhìn Bình Lỗ rồi khẽ gật đầu.

Hóa ra, con chuột đó chính là linh thú với năm phần công lực, chẳng trách nó lại lợi hại tới vậy. Lần trước có thể sống sót trở về quả là một điều may mắn, may nhờ có sự xuất hiện của Vô Ảnh.

Có Vô Ảnh, ít nhất hắn và con chuột với sức mạnh to lớn kia sẽ không phải kẻ thù. Trương Dương muốn sau này tới Dẫn Long Sơn một chuyến. Đừng nói gì tới những thứ khác, chỉ riêng những loại cỏ thuốc tràn ngập khắp núi kia cũng đủ thu hút hắn tới đây.

- Nơi thứ hai tuyệt dối không thể tới, là Trường Bạch Sơn Thiên Trì.

Trương BÌnh Lỗ tiếp tục nói, mắt của Trương Dương càng mở to hơn. Đầm Trường Bạch là một điểm du lịch nổi tiếng, dù chưa tới đó nhưng Trương Dương cũng từng đi về hướng của cái hồ này.

- Người bình thường có thể tới đó, nhưng những người luyện nội công tuyệt đối không thể đến. Người đạt một hay hai phần công lực thì không chắc lắm, nhưng những người đạt ba hay bốn phần công lực tốt nhất là đừng có đến đó, đặc biệt là những cao thủ với bốn phần công lực trở lên. Tới đó thì chỉ chuốc họa vào thân, nói không chừng còn không thể bảo toàn mạng sống quay về."

Dường như nhận ra sự hoài nghi trên gương mặt Trương Dương, Trương Bình Lỗ ngay lập tức đưa ra lời giải thích.

Trương Dương gật đầu hỏi :

- Thưa trưởng bối, ý của ngài là ở đầm Trường Bạch đó cũng có thứ gì khủng khiếp phải không?"

Trương Bình Lỗ gật đầu đáp :

- Không sai, trong đầm nước có con rắn nước 5000 năm tuổi, sức mạnh vượt cấp độ 5, người bình thường không gây ảnh hưởng gì tới nó, nhưng khi cao thủ với bốn phần công lực tiếp cận, nó sẽ có phản ứng theo bản năng. Con rắn nước này quả thực rất mạnh, nó bị nó để ý thì sẽ không thể chạy thoát.

Lại là một linh thú mạnh mẽ. Có rất ít người đạt tới cấp độ 5, nhưng linh thú đạt tới cấp độ 5 thì không hề ít.

Đây cũng chính là nguyên nhân giúp linh thú có được ưu thế về mặt tuổi thọ. Kể cả con người có dùng Ích cốc đan thì cùng lắm cũng chỉ sống tới 300 tuổi. NGay tới những vị thần tiên trên mặt đất với năm phần công lực cũng không tránh khỏi nguyên lý tự nhiên này.

Những cao thủ với năm phần công lực sống tới vài trăm năm tuổi dĩ nhiên là rất ít.

Các linh thú cũng không giống nhau. Các linh thú bình thường thì thọ khoảng vài trăm tuổi, có một vài linh thú có thể sống qua 1000 năm, bản thân chúng sắp thành tinh, hơn nữa còn có thể hút linh khí của trời đất, cho nên cơ hội để đạt tới năm phần công lực dĩ nhiên sẽ cao hơn con người.

May mắn thay, các linh thú này đều có địa bàn của riêng mình, không bao giờ bước ra khỏi lãnh địa. Chỉ cần ngươi không gây hấn với chúng thì sẽ bình an vô sự.

Lại nói tiếp, sở dĩ nhà họ Hoa chuyển tới một nơi xa xôi hẻo lánh như Trường Bạch Sơn cũng bắt nguồn từ con linh thú ở đầm Trường Bạch.

Tổ tiên nhà họ Hoa từng tới giúp đỡ linh thú đầm Trường Bạch khi nó còn chưa mạnh nên có chút duyên phận với nơi này. Linh thú đưa cho vị tổ tiên nhà họ Hoa một chiếc vảy trên mình nó, về sau, chỉ cần có người mang chiếc vảy này tới thì nó nhất định sẽ ra tay giúp đỡ.

Nhà họ Hoa tới đây cũng chính vì điều này. Lúc đó, khả năng tự bảo vệ của gia tộc này chưa mạnh và không có ai đứng ra bảo vệ. Muốn bảo toàn tài sản đã được truyền đi hàng nghìn năm thì chỉ có thể dựa vào sự giúp sức của con linh thú này mà thôi.

Có linh thú này, sẽ không ai dám cướp tài sản của họ.

Những điều này về sau Trương Dương mới biết, nhưng theo những lời nói của Trương Bình Lỗ thì đầm Trường Bạch đã trở thành cấm địa đối với Trương Dương, về sau, hắn kiên quyết không tới đó.

Một linh thú với năm phần công lực, hẳn phải có sức mạnh khủng khiếp. Để giữ tính mạng, quyết không tới những nơi không nên tới.

Vậy còn nơi thứ ba không nên tới là nơi nào?

Nói tới đây, Trương BÌnh Lỗ đột nhiên ngừng lại và nhìn Trương Dương một cách khó hiểu.

- Trưởng bối, nơi thứ ba không được tới là nơi nào vậy?"

Hai nơi đầu tiên đều liên quan tới những linh thú với sức mạnh to lớn, những nơi này quả thực đã thu hút sự chú ý của Trương Dương. Hắn thật sự muốn biết nơi thứ ba cần lưu tâm là nơi nào.

Chứ đừng để vì không biết mà vô tình đặt chân tới nơi đó rồi bị linh thú khổng lồ giết mới kêu oan.

Nơi thứ ba không được tới chính là Hắc Sơn Cốc.

Trương Bình Lỗ quan sát Trương Dương rồi chậm rãi nói lên ba chữ "Hắc Sơn Cốc". Lại một lần nữa, Trương Dương phải ngẩng đầu ngạc nhiên.

- Hắc Sơn Cốc, Hắc Sơn Cốc nào vậy?"

Có rất nhiều nơi gọi là Hắc Sơn Cốc, tuy nhiên, Hắc Sơn Cốc mà Trương Dương biết thì chỉ có một, đó chính là Hắc Sơn Cốc nằm ở ngoại ô Trường Kinh. NGhe nói đó là nơi do chính quyền quản lý, người ngoài không được phép vào. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Người ta còn nói nơi đó còn có một cái tên khác gọi là Quỷ Cốc. Cái tên này là do những vị tiền bối đi trước truyền lại. Họ nói bên trong thung lũng có một con quỷ ăn thịt người rất đáng sợ. Trước đây, Trương Dương không hề tin vào những truyền thuyết hay tin đồn như thế này.

- Hắc Sơn Cốc ở ngoại vi Trương Kinh. Không ai biết bên trong đó liệu có linh thú hay không. Đây là khu vực cấm địa đối với cả người thường lẫn người tu luyện nội công. Một khi bước chân vào trong thì sẽ không thể quay về. Kể cả với người bảo vệ cũng vậy, từ cổ chí kim đều thế cả.

Trong khi nói, Trương Bình Lỗ có quan sát Trương Dương, trong mắt ông ta ánh lên sự cảnh cáo.

Đừng bước chân tới đó vì lòng hiếu kỳ, từ xuaw tới nay, Hắc Sơn Cốc đã nuốt không biết bao nhiêu người. Ai vào đó cũng không có ngày quay về, cho nên, chính quyền mới quyết định phong tỏa nơi này tránh có người vô tình đặt chân tới đây.

Bình Luận (0)
Comment