Khi Trương Dương về đến biệt thự, Truy Phong và những người khác vừa tỉnh dậy.
Hôm nay trông chúng rất tỉnh táo, trạng thái đạt đến mức tốt nhất, vết thương trong trận chiến trước đó đã hoàn toàn hồi phục, không còn ảnh hưởng gì nữa.
Truy Phong đang lười nhác nằm trong vườn, sưởi nắng, thấy Trương Dương đi vào, nó bèn đứng dậy, chạy đến trước mặt Trương Dương nhẹ nhàng liếm mấy cái.
Nó đã cùng trải sinh tử hoạn nạn với Trương Dương, giờ đây càng thân thiết với Trương Dương hơn.
Thiểm Điện và Vô Ảnh cũng ở đó, hai tên đó cùng nhảy lên.
Tinh huyết đan linh thú tầng bốn khó tiêu hóa hơn so với tinh huyết đan linh thú tầng ba, nhưng chỉ cần tiêu hóa được, hiệu quả cao hơn nhiều so với tinh huyết đan linh thú tầng ba.
Ba tên đó lần này dùng tinh huyết đan, đều cảm nhận được nguồn năng lượng to lớn của tinh huyết đan, và cũng cảm nhận được bản thân tiến bộ rất rõ ràng, thế nên càng cảm ơn Trương Dương hơn.
- Các ngươi ở ngoài này chơi nhé, Long Phong, anh đi theo tôi!
Trương Dương dặn nhỏ một câu, Long Phong cũng ở trong vườn, đang chậm rãi tập một loại quyền pháp, đây là một loại võ công ổn định tinh thần trong "Vô thượng chân điển", có ích cho việc tu luyện tâm pháp của gã.
Long Phong chỉnh đốn lại trang phục, không hỏi gì thêm, mà đi theo Trương Dương vào trong.
Cổ Phương chưa về, anh ta có việc phải trở về Hỗ Hải, có điều chìa khóa ở đây đều đã đưa cho Trương Dương, Trương Dương có thể tự nhiên như nhà mình ở đây.
Anh ta cảm thấy Trương Dương thích không khí ở đây, anh ta từng đề xuất, tặng căn nhà này cho Trương Dương.
Đáng tiếc lời đề nghị này đã bị Trương Dương từ chối, hắn đã từng cứu ông ngoại của Cổ Phương, nhưng đã lấy tiền công, đó là thứ hắn đáng được hưởng.
Cổ Phương đã giúp hắn không ít chuyện, hắn không muốn nợ người đó quá nhiều, món nợ tình người là thứ phiền toái nhất, Trương Dương cũng không thích sự phiền toái này, huống hồ giờ đây hắn đâu phải không mua nổi nhà.
Trong phòng khách, Trương Dương kể sơ qua chuyện của Sở Vân Thiên.
Hắn không nói về chuyện nhiệm vụ, chỉ giải thích rằng trong một lần ngẫu nhiên tìm hiểu được người này, và phát hiện ra hắn đã đến Hàng Thành, còn dính vào một vụ án mạng.
Hắn không giấu diếm gì về việc của Hoàng gia, điều này cũng không cần phải giấu.
- Tầng bốn trung kỳ, Trương Dương, anh có chắc không?
Nghe xong những lời Trương Dương nói, thái độ Long Thành trở nên nghiêm túc, anh ta hỏi một câu.
Tầng bốn trung kỳ, có thể nói rằng, đó là cao thủ mạnh nhất trong những người có thể đứng ra hiện nay.
Những kẻ mạnh tầng bốn hậu kỳ, đều phải lĩnh hội tự nhiên chi đạo, đạt đến đại viên mãn thật sự. Chỉ có vậy mới có thể bước vào tầng thứ 5.
Những người đạt đến tầng bậc này hầu như đều bế quan ngộ đạo, không tham gia vào tục thế.
Cũng chỉ có người sơ kỳ và trung kỳ tứ tầng mới thỉnh thoảng xuất hiện, vì họ còn những tầng bậc chưa vượt qua, những việc rèn luyện cần thiết vẫn có ích nhất định với họ, không như những người hậu kỳ nếu muốn đột phá, phải lĩnh ngộ được tự nhiên chi đạo, không còn cách nào khác.
Hơn nữa, cao thủ lợi hại như vậy, dù Long gia của họ có gặp được, cũng vô cùng đau đầu.
Cao thủ ma đạo không giống với những người tu luyện của nội kình thế gia như họ, người trong ma đạo hành sự rất kỳ dị, hơn nữa vô cùng hiểm độc, họ trưởng thành trong môi trường xấu xa, bình thường mà nói, những người tu luyện chính đạo cùng tầng bậc, đều không phải là đối thủ của người tu luyện trong ma đạo.
Nếu nói như vậy, Long gia muốn đối phó với người này, nếu không sử dụng vị thủ hộ trong lão tộc, thì chỉ có thể ba trưởng lão cùng đứng ra, mới có hi vọng giết được gã. Đó cũng chỉ là hi vọng mà thôi.
Từ điểm này, có thể nhận ra sự mạnh mẽ của vị cao thủ ma đạo này.
- Tôi có thể chắc chắn rằng, mấy năm trước Sở Vân Thiên đã đột phá đến tứ tầng trung kỳ! Nguồn truyện: Truyện FULL
Trương Dương nhẹ nhàng gật đầu, lời nói rất khẳng định, hệ thống chưa từng nói dối hắn, thực lực của Sở Vân Thiên hoàn toàn có thể xác định được.
- Trương Dương, anh định thế nào?
Long Phong hỏi, trong mắt của hắn còn có chút lo lắng.
Trương Dương mỉm cười, trong miệng nhẹ nhàng nói ra bốn chữ:
- Trừ ma vệ đạo!
Thật ra khi nói, Long Phong đã đoán được rồi, Trương Dương dự định đối phó với Sở Vân Thiên.
Đừng nói là Trương Dương, ngay bản thân anh ta, khi nghe thấy tin có một ác ma như vậy, còn tàn sát nhiều người như thế, anh ta cũng muốn đứng ra diệt trừ, trừ hại cho chính đạo, trừ hại cho mọi người.
Nhưng anh ta hiểu rằng, với thực lực của anh ta, nếu như anh ta đi đối đầu không phải là trừ hại, mà là tự chui vào chỗ chết, anh ta không thể là đối thủ của ác ma này.
Không chỉ anh ta, mà Trương Dươngcũng vậy, Trương Dương có thực lực của tầng bốn, mạnh hơn anh ta rất nhiều, nhưng nếu nói giết chết ác ma này, có thể giết được ma đầu này, nhưng dù sao cũng chỉ ở tầng bốn sơ kỳ, khoảng cách giữa những cường giả tầng bốn, rõ ràng hơn nhiều so với khi còn ở tầng ba, sơ kỳ và trung kỳ lúc này khác biệt vô cùng lớn.
- Hay là tôi xin cứu viện của gia tộc, mời các trưởng lão đứng ra cùng diệt trừ ma đầu này?
Long Phong nói nhỏ một tiếng, anh ta đang khuyên Trương Dương, anh ta đã nhận ra, Trương Dương dự định một mình đối phó với đại ma đầu này.
Nếu không Trương Dương sẽ nói đến những người khác, thông thường việc này là trách nhiệm chung, không phải là chuyện của một hai người.
- Không cần đầu, người trong ma đạo rất xảo quyệt, có quá nhiều cao thủ đến, nói không chừng sẽ bị hắn phát hiện ra điều gì đó, nhỡ đâu hắn chạy thoát, muốn bắt hắn sẽ trở nên rất khó, đến lúc đó người của Hoàng gia sẽ rất thảm!
Trương Dương lắc đầu, cao thủ tầng bốn rất mẫn cảm với năng lượng nội lực, không cẩn thận là có thể bị lộ ngay.
Người trong ma đạo còn mẫn cảm hơn bao giờ hết, nếu như để Sở Vân Thiên phát hiện ra xung quanh có cao thủ xuất hiện, gã có thể sẽ chạy trốn, nếu như gã chạy thật, đó mới là phiền phức lớn.
- Chỉ dựa vào mấy người chúng ta, thì khó đấy!
Long Phong chau mày, anh ta rất hiểu Trương Dương, biết rằng Trương Dương đã đưa ra quyết định, vì vậy không khuyên thêm nữa.
- Hơi khó, nhưng anh phải nghĩ xem, chỉ có mấy người chúng ta xuất hiện, liệu hắn có khinh địch và hiếu thắng không? Nếu như vậy hắn sẽ không chạy trốn, dụ hắn đến trận địa có lợi cho chúng ta, liệu có cơ hội thành công lớn không?
Trương Dương lại nói một câu, người bên họ ít, không có ưu thế thực lực, nhưng không phải không có chút ưu thế nào.
Nếu như Sở Vân Thiên phát hiện rằng Trương Dương chỉ là giai đoạn đầu của tầng bốn, bên cạnh hắn còn có linh thú, thì nhất định gã sẽ nảy lòng tham, máu của một cao thủ ở cấp bậc như Trương Dương, có giúp ích rất nhiều đối với Sở Vân Thiên.
Càng không cần nói, cao thủ tầng bốn đều có tài sản nhất định.
Lúc đó, gã nhất định sẽ không chạy trốn, nếu như Trương Dương muốn chạy, gã sẽ đuổi theo.
Nếu như vậy, Trương Dương bèn có thể bố trí trước một nơi có lợi nhất đối với mình, phục kích tên ma đầu này ở đó.
Điều này là suy nghĩ Trương Dương có được sau khi biết tin Sở Vân Thiên đã xuất hiện.
Bố trí trận địa trước có tác dụng rất lớn với hắn, có thể khiến hắn phát huy được sở trường của mình một cách tốt nhất, cổ nhân có câu thiên thời địa lợi nhân hòa, giờ đây hắn đã chiếm được thiên thời, biết trước được những điều này, đồng nghĩa với việc chiếm được thiên thời.
Nắm vững được địa lợi nữa, ưu thế của hắn sẽ càng lớn hơn, còn về nhân hòa, Trương Dương có thể tìm cách tạo ra.
- Anh nói đúng, có Truy Phong, thì dù đánh thua cũng không sợ!
Long Phong cuối cùng cũng đã gật đầu, Trương Dương có thể nhận ra từ những lời của anh ta, anh ta không tự tin lắm, chưa đánh đã nghĩ đến việc chạy.