Hoàng Tĩnh đển nhanh, và đi cùng nhanh.
Sau khi Trương Dương nói xong những lời này. bèn bảo cò ấy ra về. khi thật sự bước ra khỏi biệt thự. trong lòng Hoàng Tĩnh đà không còn sự thắp thòm, mà chi còn lại nồi buồn.
Khi bước ra ngoài cô còn tức giận nghĩ rằng. Trương Dương liệu có biết thương thửc cái đẹp kliỏng. một cô gái đẹp như vậy, mả chi gọi đến để hỏi một vài càu hòi.
Có điều suy nghĩ này cũng chi là thoáng qua. sau đó. cỏ nghĩ tới mối nguy của gia tộcẵ
Từ mức độ coi trọng của Trương Dương cô có thể hiểu rằng, lần này gia tộc cô thật sự rất nguy hiểm.
Cô cảm thấy rằng, bức bí văn mà gia tộc cỏ có có kửc hấp đẫn rất lớn vói Trương Dương, càng không cần nói đến nhừng người khác nữa. và cà Sờ Vân Thiên, cao thủ trong ma đạo. giờ đây cô chi có thể cẩu nguyện, cầu nguyện rằng Trương Dương chiến thắng Sở Ván Thiên, và giết chét gà.
Chỉ bao nhiêu đó thòi là không đù, phải đẻ cho Trương Dương biết rõ được rằng, trong cà gia tộc của họ. không có ai biết được nội dung của bức bi văn này.
Trương Dương lả người rất tốt., không có dáng điệu kiêu ngạo như nhừng người tu luyện khác, nhimg Hoàng Tĩnh cùng hiếu rất rõ rằng, khi sức húr của một vật đạt đến mức độ nhắt định, dủ là người như Trương Dương, cũng rất khó tránh khỏi lảm một vài việc gì đó đẻ bảo mật.
Mang tội vì có vật báu ưên mình, câu này đã miêu tả rất chán thật về tình hình của Hoàng gia hiện tạiắ
Tiền Hoàng Tình đi. Trương Dương trở lại phòng
Hắn lấy ra một viên thuốc tinh huyết đan tầng bốn, do dự một lát. rồi nuốt thẳng váo bụng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đại chiến sắp đến gần. hấn cần phải chuẩn bị cho thật tốt. trạng thải của bản thản cũng phải đạt đến mức tốt nhắt.
Một đêm yên ồn. Ngày hôm sau Trương Dương dặy rất sớm., tối qua khòng chi hắn uống Tinh Huyết Đan, mà cá Long Phong cũng uống, anh ấy dậy muộn hơn một chút, sáng nay khòng ra ngoài tu luyện.
Sau khi Trương Dương đã ãn sáng xong, anh ta mới dặyề
Trạng thái hôm nay của Long Phong rất tốt. năng lượng chửa trong tinh huyết đan tầng bốn vượt xa so với nliừng linh dược trước đó. anh ấy có thê cảm thấy trong mình có một sức mạnh khổng iồ như muốn trào ra5 còn tu vi của chính anh ấy cùng bước thêm một bước tiến dài.
Điều này cũng làm cho anh ấy tự tin hơn với cuộc chiến đấu sắp đến.
Tia chớp: Trương Phong và Vô ảnh. vẫn chơi vô tư. khòng hề cáng thăng.
Linh thủ rất thông mình, nhưng không có nhiều cảm xúc như loài người, không biết đa sầu đa cảm. Dù chúng biết rằng có một kẻ địch mạnh cùng không sợ, có kẻ địch, là chiến đấu. chiến đẩu là bản nãng của rất nhiều linh thủ.
Sau khi Long Phong ăn sáng xong. Trương Dương bèn cùng anh ta đên nơi đã c tìm hôm qua.
Đáy lả một công trường vừa xáy dựng không lảu. ngoài một vài tòa nhả giản ^ đơn. chi có mấy móng nhà đà đào.
Vì Long Phona đã dặn trước, nên ờ đây không còn cồng nhân nào nữa. chi có một vị đệ tử ngoại rnỏn của Long gia chờ ờ đây. thấy Trương Dương, họ bèn bưỡc đén chào.
Trên đường đến đây. Trương Dương đã đang tính toán, tính toán cho tất cả mọi thử ờ đây.
Sau khi đến nơi. Trương Dương hài lòng gật đầu, ngòi làng du lịch này xây dựa vào núi, xung quanh không có người ở. nơi gần nhất là một thị trấn nhò rất ít người ờ ngoài mấy dặm.
Long gia lựa chọn xây dựng ờ đâyr là vi họ có con mắt của Ỉ1Ọ.
Hàng Thành lả thành phố du lịch, giờ đây lại đang trên đà phát triển nhanh chỏng, không lảu sau sẽ có thê phát triển đến đầy. ngôi làng du lịch này nếu xây dựng trong thanh phố sẽ không tốt. Địa điểm tốt nhất là vùng ngoại thành.
Tương lai sau khi phát triển vài năm, chồ họ lả vùng ngoại thành, sau khi làng đu lịch xây dựng xong, lại trờ thành một điểm du lịch rất đẹp của Hàng Thành.
Đứng ờ góc nhìn của người đời sau. chi nói từ góc độ kinh tế. người đệ tử ngoại môn nàv của Long Gia làm rất tốt. ngay cả Trương Dương cũng phải khen ngợi vài tiếng.
Long gia thật sự rất giòi, dủ là trong giới tu luyện nội công, hav là trong thế giới thường họ đều có nkừng nhản tài của mình.
-Long Phong, bảo anh ấy về đi!
Đi một vòng đơn giản, Trương Dương đã dặn một cáu. nơi này không tệ. hắn sê chọn nơi này để đặt bẫy.
Long Phong đặn người đệ tử ngoại môn đó. thân phận của người đệ tử ngoại môn này giống với Long Phong, là thành viên quan trọng trấn giữ một phương tiong giới thế tục. nhưng lại không hề chông đôi lại lời của Long Phong.
Họ đều rất rõ thán phận của mình, mục đích tồn tại thật sự của họ. thật ra là để phục Ọ1 cho những tiền bối nội môn.
Người đó rời đi rất nhanh, ờ đây chi còn lại hai người Long Phong. Trương
- Dương cùng ba con linh thú.
Truv Phong tò IĨ1Ò chạy đi chạv lại trên thảm cỏ nơi đây. vì là làng du lịch, cằn có nhiều diện tích cây trồng làm xanh, vì vậy có nhiều nơi vẫn chưa khai thác, đều là cỏ.
Tia Chóp và vỏ Anh cũng đang chạy nhảy, chúng thích cuộc sòng hoang dần hơn
Trương Dương mang một cái túi lớn từ trên xe xuống., có rất nhiều thử hẳn mới mua từ hòm qua.
Bên trong này còn có rất nhiều lá cờ với màu sắc khác nhau, sau khi Trương Dương lắy nliừng lá cờ này ra. mắt Long Phong ngay lặp tức trừng lớn lên.
-Kỳ môn độn giáp. Trương dương, anh biết thuật kỳ môn độn giáp sao?
KỲ môn độn giáp, là một loại công pháp rất thằn bi. nó khòng yêu cầu quá cao về nội công, nhưng yêu cầu rất nghiêm ngặt về thiên phú và tri tuệ.
KỲ môn độn giáp, nói một cách đơn giản là một cách mượn lực tự nhiên để minh dùng.
Môn pháp nảy thật ra hơi giống với lình ngộ tự nhiên chi đạo: vi vậy kỳ môn độn giáp rất khó tu luvện, nhừng người có thẻ tu luyện thảnh công, đều có danh tiếng rất lớn.
Trước đâv rất lâu. kỳ môn độn giáp tự lập thành một phái riêng, đã từng xuất hiện rất nhiều nhân tài kiệt xuất, người nồi tiếng nhất, phải kể đến Khương thượng trong thời kỳ Thương Chu, Chu Cát Lượng trong thời Tam Quốc, đó đều là nhừng truyền nhân bặc nhất của kỳ môn độn giáp.
Thuật trận pháp của họ đà phát huy không ít uy lực.
Cùng với sự phát triển của thời đại. và nhừng yêu cầu hà khắc của kỳ mòn độn giáp, đệ tử của môn phải này càng ngày càng ít. đến cuối cùng là biến mất. đến xã hội hiện đại: nliừng đệ tử kỳ môn độn giáp chinh tòng hầu như không còn tồn tại nừa. đảng tiếc rằng công pháp quan trọng này, cuối củng đã biến mắt vì không có truyền nhản thích họp.
-Tôi kliông biết kỳ mồn độn giáp!
Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu. hắn rất muốn học kỳ môn độn giáp, nhưng đáng tiếc không có giới thiệu công pháp về phương diện này. hắn cũng không biết mình có thể học được hay kliôngể
-Vậy anh làm thể này là?
Long Phong chi vào nhừng lả cờ nhò. kinh ngạc hỏi.
Trương Dương giải thích:
-Trong Đoán Tạo Pháp của Đường gia, có một chương chuyên giới thiệu về mật tịch trận pháp, thử tôi bố trí bây giờ đây tên là Thiên Môn Trận., lã một loại ưận pháp kết họp giừa ảo giác và giết chóc, có sức tấn còng rât lớn. loại tiận pháp này bắt đầu từ Kỳ MÔĨ1 Độn Giáp, nhưng không hẳn là Kỳ Môn Độn Giáp, nó kém hơn rất nhiêu so với Kỳ Mòn Độn Giáp thật sự!
Đoán Tạo Pháp của Đường gia nồi tiếng như vậy. là vì thằn binh lợi khí của họ đêu phụ trợ cho trận pháp, trận pháp cùng lả mòn pháp tu luyện quan trọng của Đường gia.
Thời gian trước khi Trương Dương rảnh rồi. hắn thường nghiên cửu Đoán Tạo Pháp của Đường gia. và rất hửng thú với thuật trận pháp trong đó.
Trận pháp mà hắn muốn bố trí ngày hôm nay, có nguồn gốc từ Đường gia. là một trận pháp cờ lớn.
Đoán Tạo Pháp của Đường gia. không chi giới hạn ở những thần binh lợi khí mà họ có_. trận pháp này cũng vậy. nếu sử dụng tốtr thì cùng có tác dụng giết đích.
Đáng tiếc Thiên Môn Trận này chú yếu là ào trận, thảnh phần sát trận không cao. nếu không chi cần dựa vào trận pháp là khònơ chừng đã có thể đối phó được với Sờ Vân Thiên.
-Tôi hiểu rồi!
Long Phong gật đầu. anh ảy lả cao thủ tầng ba, hiểu rất nhiều thứ. Trương Dương vừa gợi ý là anh ấy có thể hiểu ra ngay.
Tương truyền, thuật kỳ môn độn giáp thật sự. uy lực của ữận pháp đã bố trí là rắt lớn. có thể hô phong hoán vũ, thậm chí có thể giết được cả cường già tầng bốn.
Nếu như phải Kỳ Môn Độn Giáp không có khả năng này. cùng không được nhừng người tu luyện khác coi trọng và sợ hãi đến vậy.
Trước kia rất lâu, dù là nội còng thế gia. hay là mòn phái nội còng, đều vêu cầu nghiêm ngặt đệ tử của mình không được động vảo người của Kỳ Môn. nếu như đẳc tội nhừng người nãy. Ỉ1Ọ chi cằn ẩn nắp trong chỗ tối là có thể làm cho họ chịu nliiều đau khò.
-Anh đợi tôi một chút!
Trương Dương tìm một bài đất trống, dựa theo cách bố trí trận pháp trong tiẾi nhớ. rồi cắm nhừng lá cờ kia lèn mặt đất.
Nhừng lả cờ nhỏ nàv. là nhừng lá cờ vải bình ứiường. nhưng cán cờ lại dùng ngọc bích làm thành, Trương Dương bỏ ra rất nhiều công sức mới mua được nliừng lá cờ này. may mà cản cờ không cần mài giũa gì. chi cấn làm thành hình dáng cán cờ là được, mua một khối ngọc lớnr rồi chặt ra. là trở thành cán cờ.