Thần Y Trở Lại

Chương 2369

Chương 2369

Ông ta ngã xuống đất, mùi máu tanh đã dẫn dụ hai bóng xám tới gần, đôi mắt đỏ loè của chúng nhìn chằm chằm vào Đệ Nhất Thần Hầu đang bị thương.

“Đừng! Xin Chân Quân tha mạng, cứu tôi với!”, ông ta gào lên.

Song, một cái bóng xám đã nhào tới rồi ngoạm phần đầu của Đệ Nhất Thần Hầu, tiếng nhai xương ngau ngáu. Không lâu sau, Đệ Nhất Thần Hầu không còn kêu nữa.

Ông Khánh quỳ xuống: “Xin tha cho tôi, là lão gia bắt tôi làm chuyện xấu”.

Ngô Bình tát vào mặt ông ta, đầu ông Khánh ngoẹo sang một bên rồi chết tại chỗ, Ngô Bình ném thi thể của ông ta cho một cái bóng xám gần đó, nó lập tức lao lên ăn ngay.

Ngô Bình quan sát từ xa, chờ chúng ăn hai thi thể kia xong rồi mới tiến lại gần chúng.

Bóng xám đã ăn uống no say nên đứng yên nhìn Ngô Bình, anh vẫn tiếp tục bước gần tới chúng.

Hai bóng xám này có hình người, cao trên mét bảy, làn da phủ đầu vảy màu đen, móng vuốt sắc nhọn, đôi mắt đỏ loè, con ngươi như mắt thằn lằn, răng thì sắc bén, mũi không có lớp da bao phủ mà chỉ có xương đen xì.

Ngô Bình nhìn hai con quái vật rồi lạnh giọng nói: “Trông xấu chết đi được!”

Con quái vật ở phía bên trái hét lên rồi tấn công Ngô Bình với tốc độ nhanh như điện.

Ngô Bình thi triển Thiên Nguyên Chỉ, một chỉ lực xuyên thủng mi tâm của con quái vật, toàn thân nó cứng đờ rồi ngã mạnh xuống đất.

Còn quái vật còn lại rít lên rồi quay đầu bỏ chạy, Ngô Bình đuổi theo với tốc độ còn nhanh hơn nó, anh bóp cổ nó rồi dùng sức bóp mạnh.

Giết hai con quái vật xong, Ngô Bình nhíu mày, anh cảm thấy quái vật hình người ở đây có thực lực không kém gì tu sĩ Bán Thần của nước Mễ. Không biết có bao nhiêu con quái vật ở cái nơi này nữa?

Ngô Bình phủi tay rồi đi về phía một hang động gần đó, bên ngoài có một tảng đá lớn. Anh xê tảng đá sang một bên thì nhìn thấy có 11 đứa trẻ đang ngồi co ro bên trong, cả trai cả gái đều khoảng từ ba đến năm tuổi.

Ngô Bình đi vào châm nến lên rồi nói: “Các cháu đừng sợ, chú là người tốt đến cứu các cháu”.

Nói rồi, anh lấy đồ ăn vặt và nước trong nhẫn trữ đồ ra rồi đưa cho bọn trẻ.

Bọn trẻ đến đây đã hơn nửa tháng rồi, mỗi ngày đều có một đứa bị ông lão trông rất đáng sợ bắt đi nên chúng luôn sống trong lo lắng, thấp thỏm.

Hôm nay chợt nhìn thấy một chú hiền lành, bọn trẻ như nhìn thấy thiên sứ, cảm giác sợ hãi cũng tan biến.

Chờ bọn trẻ ăn no xong, Ngô Bình mới nói: “Chú đưa các cháu đến một nơi an toàn nhé, đừng sợ”.

Lũ trẻ gật đầu, vì thế Ngô Bình đã đưa tất cả vào trong một căn nhà đơn giản ở không gian Hắc Thiên.

Vừa làm xong thì anh nghe thấy có tiếng quái vật ở bên ngoài, anh cười lạnh một tiếng rồi đi ra. Quả nhiên, lại có ba con quái vật xuất hiện, đôi mắt đỏ lừ của chúng đang lườm Ngô Bình.

Anh lạnh giọng nói: “Chúng mày không phải đối thủ của tao đâu, gọi đại ca bọn mày đến đây”.

Dứt lời, anh thi triển Sát Long Ấn, một ấn quang xuất hiện rồi che phủ trên đỉnh đầu đám quái vật.

Một con ngẩn ra, ngay sau đó toàn thân đã nổ tung.

Hai con khác thấy thế thì sợ hãi rồi quay đầu bỏ chạy.

Bình Luận (2)
Comment
sonvo3004 8
sonvo3004
Reader
3 Tháng Trước
kiêm lun truyện chữ lun hả
Trả lời
| 0
arianneagathaann 9
arianneagathaann
Reader
3 Tháng Trước
Nah
Trả lời
| 0