Thần Y Trở Lại

Chương 3773

Lieu Bá: “Lúc đầu có một Đại Thánh truyền lại cho tổ tiên của bọn tôi”.

Ngô Bình: “Tư chất của tổ tiên các anh rất bình thường, không có khả năng lĩnh hội được ý nghĩa võ học mà Đại Thánh truyền lại”.

Liêu Bá sửng sốt: “Không lĩnh hội được sao?”

Ngô Bình: “Tư chất của tôi tạm ổn, anh luyện cái này đi”, nói rồi anh lấy bộ sách của Côn Luân Kiếm Cung đưa cho Liêu Bá, bảo hắn về tu luyện, nếu như đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng thì đến Côn Luân Kiếm Cung tìm anh.

Đợi Liêu Bá đi khỏi, quốc vương Thiên Mông và các đại thần Thiên Mông đều bước đến cảm ơn.

Ngô Bình bảo Nhậm Hành Chi về Thiên Đạo Môn phục lệnh, còn anh về Linh Xuyên một chuyến để dẫn Chu Chu đến nước Thiên Mông.

Suy đi nghĩ lại, mặc dù cấm địa khá nguy hiểm nhưng anh vẫn quyết định đến đó, để xác nhận xem Chu Chu có thể loại bỏ được ma tính của Hắc Kỳ Lân không.

Đêm đó, anh đi vào bộ tộc Chân Lan để gọi Liêu Bá, khi nghe nói Ngô Bình muốn vào cấm địa, vẻ mặt hắn vô cùng phức tạp, thầm mong Ngô Bình vào trong đó, nếu không ra được thì hắn sẽ không còn là nô lệ của anh nữa. Nhưng một giọng nói khác nói với hắn rằng hắn phải ngăn Ngô Bình đi vào cấm địa.

Suy cho cùng Liêu Bá là một người thẳng thắn, hắn nói: “Chủ nhân, anh không thể đi, cấm địa quá nguy hiểm, mười người thì đã có chín người chết rồi”.

Ngô Bình nói: “Nếu tôi chết chẳng phải càng có lợi với anh hơn sao?”

Liêu Bá khẽ thở dài: “Có sao nói vậy”.

Ngô Bình không nói gì nữa, anh bảo Liêu Bá dẫn đường đi tới khu gần cấm địa. Cấm địa này bị bao phủ bởi một tầng sương mù xám xịt, người đứng ở mép sương mù đều có thể cảm nhận được ma ý kỳ lạ truyền ra từ bên trong.

Chu Chu nhìn cấm địa nói: “Anh ơi, bên trong có thứ xấu xa”.

Ngô Bình cười nói: “Chu Chu, em làm sạch giúp anh được không?”

Chu Chu gật đầu: “Được ạ”.

Nói rồi Ngô Bình ôm Chu Chu lên, sải bước đi về phía cấm địa rồi biến mất trong màn sương mù.

Bước vào sương mù, càng đi vào trong, ma khí càng nặng nhưng sương mù cũng bớt dần, sau đó sương mù dần biến mất, Ngô Bình cũng nhìn thấy rõ hơn.

Trước mặt đột nhiên có một tia sáng lóe lên, Ngô Bình đang định đi qua đó xem sao nhưng trước khi hành động, anh mở nhìn thấu vạn vật ra, vừa nhìn vào anh cảm thấy rất kinh ngạc, chỉ thấy ra cái gọi là bảo quang là một cái bẫy. Nếu đi sang đó thật thì sẽ bị kẹt trong ảo giác vô tận, không thể ra ngoài.

Càng khiến người ta run sợ hơn là trong ảo cảnh đó có rất nhiều bộ xương khô, những bộ xương khô này có cái là người, có cái là yêu và cũng có cả của thần.

Dù là sự tồn tại thế nào cũng không thể thoát khỏi ảo giác Hắc Kỳ Lân.

Trong ký ức về truyền thừa của Ngô Bình có giới thiệu về kỳ lân. Kỳ lân có năm màu, màu đen là màu chủ đạo nên Hắc Kỳ Lân còn được gọi là Đế Kỳ Lân, là vua của trong loài kỳ lân.

Hắc Kỳ Lân trời sinh đã có thần thông, trong đó khá nổi tiếng là ảo giác Kỳ Lân, dù Đạo Quân rơi vào trong đó cũng khó thoát thân.

Ngô Bình tiếp tục quan sát, nhìn thấu nhiều ảo ảnh, tìm thấy cơ thể thực sự của Hắc Kỳ Lân. Bây giờ Hắc Kỳ Lân chỉ lớn bằng Đông Hoàng, đôi mắt của nó đen láy, nó đã tiêu tốn quá nhiều năng lượng chỉ vì vận chuyển ảo giác.

Ngô Bình đi thẳng đến chỗ Hắc Kỳ Lân, cảm giác có người đến gần, Hắc Kỳ Lan gào lên một tiếng, nhưng lúc này bàn tay nhỏ của Chu Chu ấn lên mi tâm của nó.

Bình Luận (2)
Comment
sonvo3004 8
sonvo3004
Reader
3 Tháng Trước
kiêm lun truyện chữ lun hả
Trả lời
| 0
arianneagathaann 9
arianneagathaann
Reader
3 Tháng Trước
Nah
Trả lời
| 0