Thần Y Trọng Sinh

Chương 1068

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không ai dám nói nửa chữ “khách”, tất cả đều ngậm chặt miệng.  

Nhất niệm của Mạc Phàm có thể khiến hai người kia biến mất, thì có thể khiến bọn họ đều biến mất, lại nói đạo đãi khách, kết quả sẽ giống như hai người kia.  

Rất lâu sau, Mã Tiên Nhi đi tới trước một bước, khóe miệng hơi nhếch lên, tươi cười phong tình vạn chủng xuất hiện trên mặt cô ta, thân thể hơi cúi xuống với Mạc Phàm.  

Cô ta vừa cúi người, trước ngực lập tức lộ ra mảng lớn.  

- Mạc tiên sinh, Mã gia Đông Bắc chúng tôi không có ý định với Thất Hồn Quả, chỉ muốn đi vào tìm một số đồ cường đại của tiên gia cho hậu bối, để có thêm chút năng lực tự bảo vệ mình, không biết phải trả giá thế nào?  

Giọng nói mềm yếu mang theo lực lượng kỳ diệu, lan tràn ra xung quanh.  

Mã Tiên Nhi vốn hấp dẫn không ít ánh mắt, lúc này cô ta mới mở miệng trước mắt không ít người sáng lên.  

- Mã cô nương không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp, con người cũng tốt bụng, nếu sau này tôi có được yêu ma tinh quái gì đó, nhất định sẽ đưa đến Mã gia!  

Một người đàn ông trong đó si ngốc nói.  

… -  

Còn tôi nữa!  

Mấy người khác cũng phụ họa theo.  

- Vậy Tiên Nhi cảm ơn các vị trước.  

Mã Tiên Nhi cười quyến rũ nói, ánh mắt như tơ nhìn về phía Mạc Phàm, mang theo ba phần mong đợi ba phần quyến rũ bốn phần dục vọng còn cả xấu hổ.  

Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lóe lên lam quang.  

- Thu hồi lực mê hoặc của cô đi, nếu không tôi sẽ diệt linh hồ ngàn năm trên người cô đó.  

Mã Tiên Nhi này sử dụng Mê Hồn Chi Thuật với người khác còn chưa tính, vậy mà còn dám dùng với hắn.  

Không nói đến linh hồ ngàn năm, cửu vĩ tiên hồ Thanh Khâu hắn cũng từng gặp rồi, sao có thể bị một người mời linh hồ thượng thân mê hoặc?  

Mã Tiên Nhi bị Mạc Phàm vạch trần, lông mày hơi nhíu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lập tức thay đổi, giọng một người đàn ông trầm thấp truyền ra.  

- Thôi, nếu tiểu bối nói không thông với cậu, vậy để bổn tiên gia tới nói, tiểu tử, cậu chắc chắn muốn từ chối chuyện này, độc chiếm tiên mộ một mình sao?  

Những lời này vang lên, trong chớp mắt mắt Mã Tiên Nhi biến thành màu đen hết, chỗ khóe mắt xuất hiện một vòng màu đen, giống như vẽ loạn bóng mắt đen.  

Bốn cái răng nanh cũng xuất hiện trong miệng cô ta, khí tức cường đại, yêu dị màu đen tỏa từ người Mã Tiên Nhi ra.  

Khí tức này ngưng tụ thành một hư ảnh hồ ly to lớn sau lưng Mã Tiên Nhi, cao khoảng chừng hai ba mươi mét, khí tức cường đại lập tức khiến hô hấp người ta bị kiềm hãm.  

- Đây là hồ tiên một trong tam tiên Đông Bắc, Thanh Khâu sao?  

Có người nhìn thấy hư ảnh này, vô cùng khiếp sợ nói.  

Tam gia Đông Bắc, theo thứ tự là Mã gia, Hoàng gia và Trọc gia, sau lưng Mã gia là hồ tiên Thanh Khâu, sau lưng Hoàng gia là hoàng đại tiên Hoàng Phách Thiên, sau lưng Trọc gia là xà tiên Chúc Cửu Âm, ba đại yêu này ở Đông Bắc được gọi là tam tiên Đông Bắc, vô cùng nổi tiếng ở đó.  

Phàm là đệ tử của Xuất Mã Tiên, không ai không biết tam tiên này.  

Cho dù là người bình thường, cũng vô cùng kính sợ ba vị đại tiên này, thế cho nên trong nhà xuất hiện hồ ly, hoàng thử lang và xà cũng không dám ra tay, mà lựa chọn phóng sinh, tránh rước họa vào thân.  

Ngoại trừ thanh danh ra, ba vị này đều sống ngàn năm, thực lực sâu không ai biết.  

Vậy mà hiện giờ đại tiên Thanh Khâu một trong ba vị đại tiên hàng lâm Mạc gia.  

- Chuyện này…  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn lướt qua hư ảnh phía sau Mã Tiên Nhi, trên mặt không có chút gợn sóng.  

- Tôi làm thế nào ông có ý kiến à?  

Mấy chữ đơn giản, nhưng lại khiến hô hấp của người ta bị kiềm hãm.  

Ở Đông Bắc, đừng nói là tiểu tiên biết chút pháp thuật nhỏ là mấy chục đại tộc nhân của tam tiên, cũng không có ai dám nói chuyện với bọn họ như vậy.  

Hơi khiến bọn họ không vui, cũng sẽ bị những đại tiên này khiến nhà tan cửa nát.  

Dù vậy phần lớn người cũng không dám mời đạo sĩ, hòa thượng thu thập những đại tiên này, trái lại sẽ dùng một số tiền rất lớn, cầu xin đại tiên mà bọn họ đắc tội tha thứ.  

Nếu có một nhà mời đạo sĩ tới bắt yêu, không chỉ không thể giải quyết vấn đề, rất có khả năng còn dẫn tới tai nạn lớn hơn nữa.  

Lúc trước có một chuyện vô cùng nổi tiếng, chuyện này xảy ra ở một thôn xóm, có một đứa bé không cẩn thận đánh chết một hoàng thử lang tới ăn trộm, vào ban đêm đứa nhỏ này đập đầu vào tường liên tục mà chết, vậy mà cha mẹ ngủ ở bên cạnh không biết gì.  

Dưới cơn giận dữ, mẹ đứa bé rót dầu hỏa vào hang chuột ở gần đó.  

Cha đứa bé mời đại sư ở gần đó tới, thi pháp bắt yêu.  

Kết quả là đại sư kia chết thảm, một đám thôn dân trong thôn cũng chết rất thảm, đại tiên này còn hành hạ cha mẹ đứa bé kia 81 ngày liên tục, để hồn phách đứa bé gi ết chết cha mẹ mình một cách tàn nhẫn.  

Chuyện này khiến chiến sĩ trấn thủ biên cương chú ý, liền phái một đội người đi điều tra, kết quả chiến sĩ cũng biến mất một cách thần bí, cuối cùng chuyện này không giải quyết được gì.  

Không thể mạo phạm những tiểu tiên đó, vậy mà Mạc Phàm dám nói vậy với Thanh Khâu một trong tam tiên.  

- Được lắm tiểu tử cuồng vọng, bổn tiên gia tu hành ngàn năm, đã lâu rồi chưa thấy hậu sin kiêu ngạo như vậy.  

Thanh Khâu nheo mắt, lạnh lùng nói.  

Ông ta ít khi lộ diện, người mà ông ta từng gặp không ai không có thân phận rất cao, nhưng cho dù là ai gặp ông ta cũng phải cung kính xưng ông ta là tiền bối hay đại tiên, vậy mà tiểu tử miệng còn hôi sữa này lại làm càn như thế.  

- Kiêu ngạo?  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, ý niệm vừa động, không thấy hắn ra tay.  

Mọi người chỉ thấy trong lòng căng thẳng, một đại thủ xuất hiện trên cổ hư ảnh Thanh Khâu, nắm chặt lấy cổ Thanh Khâu.  

Rõ ràng bị nắm lấy cổ là Thanh Khâu, nhưng lại giống như Mã Tiên Nhi mới là người bị nắm cổ, trong chớp mắt khuôn mặt cô ta đỏ bừng.  

- Tiểu tử, cậu muốn làm gì?  

Thanh Khâu nhíu mày, nghiến răng nói.  

- Để cho ông biết cái gì gọi là kiêu ngạo, còn nữa, để ông biết ông đang nói chuyện với ai.  

Một hồ yêu hơn ngàn năm mà thôi, tu vi chỉ ở Thần Cảnh và bán Thần Cảnh, chẳng qua lực tín ngưỡng nhiều hơn yêu quái bình thường một chút mà thôi, vậy mà dám kiêu ngạo trước mặt hắn, Long Vương Ngao Thiên hiện giờ đều không có lá gan này.  

Nói xong hắn vung tay, Thanh Khâu và cả mnt cùng bị ném đến một khu đất trống.  

- Tiểu tử, cậu chắc chắn cứ cố chấp như vậy à, nói cho cậu biết, cho dù cậu sợ đại tiên gia Thanh Khâu tôi giá lâm, không sợ tất cả mọi người của chúng tôi ở đây sao?  

Ánh mắt Thanh Khâu dữ dằn, tức giận quát.  

Ông ta vừa nói những lời này, mắt hồ ly trong vòng mười dặm xung quanh sửng sốt, răng nanh lập tức lộ ra, nhìn về phía Mạc gia.  

Mạc Phàm lắc đầu cười, không để ý đến Thanh Khâu, ánh mắt chậm rãi nhìn những người khác, rồi mở miệng.  

- Nếu tôi cứ cố chấp như vậy, các người muốn làm gì?  

Hiện giờ thứ tốt nhất có thể cứu Dạ Tình là Thất Hồn Quả, hắn nhất định phải giành tới tay.  

Hơn nữa tiên mộ mở ra, cũng nhất định không thể tạo ra nhiễu loạn.  

Mạc Phàm vừa dứt lời, sắc mặt mọi người khó coi, sao đó mắt mọi người nheo lại.  

- Nếu Mạc tiên sinh cố chấp như vậy, Chính Nhất Giáo chúng tôi sẽ tìm Mạc tiên sinh giải quyết chuyện quỷ tỉ trong tiên mộ, mong Mạc tiên sinh suy nghĩ kỹ rồi mới làm.  

- Gia tộc Wiki chúng tôi cũng nhất định phải đạt được Thất Hồn Quả, Mạc tiên sinh cậu không ngăn được đâu.  

- Nếu cậu nhất định phải vậy, Cửu Luân đại sư cha tôi bảo tôi nói với cậu một câu, cậu sẽ biết sự lợi hại của Yoga Cổ Thuật.  

…  

Một đám người nhao nhao đứng dậy, bày tỏ thái độ.  

Chỉ cần Mạc Phàm không cho bọn họ tiến vào tiên mộ, thì sẽ là địch, không có ngoại lệ.
Bình Luận (0)
Comment