Thần Y Trọng Sinh

Chương 1140

Khí Nguyên này vừa thành liền rơi xuống, dừng ở vị trí huyệt Đàm Trung của Mạc Phàm.  

Đồng thời một đạo kim tuyến bắn từ Thần Nguyên trong Thức Hải ra, bắn lên trên Khí Nguyên, tiếp tục xuống phía dưới, xuyên qua Tinh Nguyên huyết sắc ở vùng đan điền.  

Tam nguyên Thần Nguyên, Khí Nguyên và Tinh Nguyên hợp lại, hỏa diễm như tử khí lập tức xuất hiện trên người Mạc Phàm, trong chớp mắt khí tức vô cùng kh ủng bố do hắn ngưng tụ ra Khí Nguyên lại tăng gấp ba lần.  

Xung quanh vốn khiến người ta không thở nổi dưới uy áp của đám Tần Vô Nhai, khí tức cường đại của Mạc Phàm vừa được phóng ra, sắc mặt những đệ tử của tông môn ẩn thế tái mét, rơi từ trong không trung xuống đất.  

Đám bá tước Tinh Hồng hơi híp mắt lại, trong mắt lóe lên dị sắc.  

- Tiểu tử này đúng là có thể khiến người ta kinh ngạc vui mừng, vậy mà sau khi đột phá lại cường đại như vậy.  

Bá tước Tinh Hồng cười nói.  

Ông ta đã từ bỏ kế hoạch, không ngờ Mạc Phàm lại cho ông ta hi vọng.  

- Xem ra là Mục Á đại nhân phù hộ, để chúng ta làm chủ Hoa Hạ.  

Fred cười nói.  

Đám Tần Vô Nhai không thể ngăn cản Mạc Phàm đột phá tới Thần Cảnh, trái lại bị Mạc Phàm lấy lượng lớn linh khí để tiến vào Thần Cảnh, lần này cân tiểu ly nghiêng về một bên rất rõ phát hiện.  

Mạc Phàm vẫn không có khả năng là đối thủ của đám Tần Vô Nhai, nhưng cộng thêm bọn họ, tỷ lệ diệt đám người Hoa Hạ sẽ cao hơn nhiều.  

Tuy đám Carter không nói gì thêm, nhưng trong mắt lóe lên chờ mong.  

Đối diện Mạc Phàm, đám Phong Vô Duyến nhíu mày lại, cuối cùng không thể tươi cười được nữa, trái lại thay bằng ba phần khó hiểu và bốn phần phẫn nộ.  

- Tiểu tử, cậu tu luyện công pháp gì thế, luồng khí xoáy đã bị phá rồi, sao còn ngưng tụ được Kim Đan?  

Phong Vô Duyến tức giận nói.  

Ông ta là Thần Sứ từ Tu Chân giới tới, biết nhiều về công pháp hơn đám Tần Vô Nhai nhiều.  

Không phải lúc tất cả tu sĩ ngưng tụ luyện Kim Đan, đều dựa vào linh khí đạt tới một lực lượng nhất định tự sản sinh ra khí xoáy ngưng tụ Kim Đan, như vậy một khi khí xoáy bị phá, đột phá sẽ thất bại.  

Nhưng có một số công pháp hơi bá đạo, chỉ cần đủ linh khí, có thể tự hình thành luồng khí xoáy, ngưng tụ Kim Đan.  

Nhưng những công pháp này bất luận là loại nào đều vô cùng nổi tiếng, muốn lấy được rất khó.- Chuyện này thì ông không cần biết.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công là một trong những công pháp bá đạo nhất ở Tu Chân giới.  

Cho dù đám Tần Vô Nhai không phá luồng khí xoáy của hắn, hắn cũng vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công phá nát luồng khí xoáy, sau đó ngưng tụ Đạo Cơ bị phá nát thành Kim Đan.  

Còn lại ngưng tụ luồng khí xoáy, chỉ là chuyển vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, đơn giản không thể đơn giản hơn.  

- Bây giờ các người có thể thành thật tiến vào Cửu U Cung rồi.  

Mạc Phàm nói tiếp.  

Tam nguyên vừa thành, hắn sẽ thử uy lực mạnh bao nhiêu với đám Tần Vô Nhai.  

Nói xong trên người hắn chớp lóe tử quang, giống như một thiên trụ rơi xuống mặt đất, mặt đất chấn động, Mạc Phàm xuất hiện trước người Băng Đồ tiên tử.  

- Băng Đồ tiên tử, vừa rồi bà chém tôi một kiếm, tôi trả lại bà một kiếm.  

Năm ngón tay hắn nắm chặt, đại kiếm màu đỏ sậm khống chế Cửu U Cung xuất hiện trong tay hắn.  

- Trảm!  

Một kiếm đơn giản, không có bất luận ánh sáng rực rỡ gì, cũng không có kiếm khí trăm trượng, hoàn toàn như người bình thường chém một kiếm, tốc độ cũng không nhanh.  

Băng Đồ tiên tử nhíu mày, cổ tay run lên, trường kiếm nhất huyễn, biến thành hơn một ngàn, hơn một ngàn thanh trường kiếm này theo năm ngón tay Băng Đồ tiên tử nắm chặt, lại biến thành một thanh kiếm.  

Chỉ là biến hóa như thế, kiếm ý trên trường kiếm đâu chỉ mạnh gấp một hai lần, ngay cả đám bá tước Tinh Hồng ở trong không gian màu đen đều cảm thấy lưng phát lạnh, giống như bị người ta để kiếm lên cổ.  

Một kiếm như vậy lập tức chém về phía một kiếm của Mạc Phàm.  

“Keng!” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên.  

Vẻ mặt Mạc Phàm như thường, cuối cùng trên gương mặt như băng sương của Băng Đồ tiên tử cũng hiện lên vẻ bối rối.  

Chỉ thấy hai kiếm va vào nhau, trường kiếm trong tay Mạc Phàm không có chút thay đổi, kiếm trong tay Băng Đồ tiên tử bị chém thành hai.  

Một đạo ánh sáng màu đen bắn từ trong đại kiếm Mạc Phàm ra, chỉ trong phút chốc đã chém lên người Băng Đồ tiên tử, Băng Đồ tiên tử giống như đạn bay ra khỏi nòng súng bay về phía xa.  

Còn chưa bay xa, ánh sáng màu đỏ sậm đại phóng, Băng Đồ tiên tử biến mất ở bên trong.  

- Người đầu tiên, kế tiếp!  

Mạc Phàm thu hồi trường kiếm, lâm không mà đứng, nhìn về phía đám Phong Vô Duyến với vẻ hờ hững.  

Sắc mặt đám Phong Vô Duyến khẽ đổi, vẻ mặt vô cùng khó coi.  

Mạc Phàm chỉ tăng tu vi từ cảnh giới Tiên Thiên tới Thần Cảnh, vậy mà một kiếm có thể đánh bại Băng Đồ tiên tử.  

Băng Đồ tiên tử là người yếu nhất trong đám bọn họ, nhưng cũng là Thần Cảnh trung kỳ, Mạc Phàm chỉ là Thần Cảnh sơ kỳ.  

- Tất cả mọi người đừng che giấu bản lĩnh nữa, cùng ra tay đi.  

Tần Vô Nhai nhíu mày nói.  

Công pháp của Mạc Phàm quỷ dị thì không nói, con đường đi cũng không tầm thường, nếu không không có khả năng vừa vào Thần Cảnh đã mạnh như thế.  

Người không tầm thường, thì không thể lơ là như trước được nữa, nếu không bị bắt sẽ không phải là Mạc Phàm, mà là bọn họ.  

Đám Phong Vô Duyến nhìn Mạc Phàm, trong mắt đều xuất hiện thận trọng và quyết tâm.  

Quỷ Vô Tà gần như không do dự, chú ngữ cổ xưa truyền từ miệng ông ta ra liên tục.  

- Địa vũ tình thiên, cấp như thủy hỏa, cổ vũ phong lôi, biến trạch thành sơn, phiên địa phúc thiên, ngã thân kiên cố, an nhiên mặc nhiên, vạn tái trường sinh, dữ đạo hợp tiên!  

Mỗi lần nói bốn chữ, ông ta sẽ tiến về phía Mạc Phàm một bước, cũng có bát quái to như căn phòng xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm.  

Chín bát quái vừa hình thành, ông ta khẽ nâng mí mắt liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.  

- Cửu Trọng Thiên!  

Ông ta khẽ quát, chín bát quái cùng sáng lên, tựa như chín cái dĩa sắt rơi xuống đầu Mạc Phàm, hình thành một bát quái màu vàng phức tạp hơn Nghịch Bát Quái lúc trước.  

- Cửu Trọng Thiên này có thể duy trì tầm một nén nhang, đã là cố gắng lớn nhất của tôi rồi.  

Quỷ Vô Tà nói.  

Cửu Trọng Thiên này có thể khiến thực lực của Mạc Phàm bị áp chế chín lần, có thể khiến thực lực người khác tăng lên chín lần.  

Đám Tần Vô Nhai không chút nghi ngờ, thân thể nhoáng lên một cái liền đến trong bát quái màu vàng, vây quanh Mạc Phàm.  

Ba người vốn cường đại, tiến vào trong bát quái thì linh khí như hỏa diễm dấy lên trên người bọn họ, khí tức như khói báo động trùng thiên mà đi.  

Tần Vô Nhai vươn một tay ra, một thanh cổ kiếm xuất hiện trong tay ông ta.  

Nhìn kiếm có vẻ không nặng, nhưng ở trong tay Tần Vô Nhai giống như một người bình thường nhấc thứ gì đó trăm cân.  

- Cửu Ly!  

Một kiếm của ông ta chém về phía Mạc Phàm.  

Cả vùng không gian xuất hiện chín đạo vết nứt như trên thủy tinh, theo chín phương hướng lan về phía Mạc Phàm.  

Côn Bằng khẽ quát một tiếng, tiếng ưng khóc cá voi kêu vang lên, bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại, một hư ảnh Côn Bằng to đâu chỉ 10 lần vừa rồi xuất hiện dưới chân Mạc Phàm, theo xu thế nuốt thiên hạ lao về phía trước.  

Phong Vô Duyến thì nheo mắt lại, năm ngón tay mở ra, một đại thủ ấn màu đỏ ba trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, mùi khiến người ta buồn nôn tùy ý mà ra.  

- Vạn Độc Thủ!  

Bốn người cùng ra tay, bầu không khí lập tức vô cùng căng thẳng, gần như đông cứng lại, khí tức nguy hiểm tràn ngập.
Bình Luận (0)
Comment