Thần Y Trọng Sinh

Chương 1190

“Rầm!” Oz vung tay lên, quầy bar đè lên người anh ta bay ra ngoài rơi lên trên bãi cát ở phía xa, tiếng thét chói tai vang lên.  

Oz đứng dậy đi tới một góc khác, tạo thành hình tam giác với Nguyệt Thần và Paul, bao vây Mạc Phàm ở bên trong.  

Đám Trần Phàm Không không khỏi nuốt nước bọt, vội vàng lùi sang một bên nhìn đám Mạc Phàm.  

Nếu người của Nguyệt Hạ Chi Dực ra tay, trái lại không là gì đối với Mạc Phàm, nhưng đối với Trần gia bọn họ thì có ý nghĩa chuyện này giải quyết thế nào.  

- Mạc tiên sinh, bất luận ai trong số chúng tôi chưa chắc đã là đối thủ của Mạc tiên sinh, đến lúc đó chỉ có thể là cả ba cùng tiến lên, như vậy có vẻ Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi quá bỉ ổi, hay là thế này đi, chúng ta hợp tác với nhau, thế nào?  

Paul tự mình rót hai ly rượu, bưng ly rượu mỉm cười chậm rãi đến bên cạnh Mạc Phàm, đưa một ly cho Mạc Phàm hỏi.  

Tuy vừa rồi ba bọn họ không dùng toàn lực, nhưng đến tình trạng này của bọn họ, ngoại trừ liều mạng để đao li3m máu ra, ít khi liều mạng với người khác.  

Liều mạng là hành động của mãng phu, nếu có thể đàm phán, vì sao phải ra tay?  

- Hợp tác, hợp tác gì?  

Mạc Phàm không xoay đầu hỏi.  

Paul cũng không tức giận, đặt ly rượu đưa cho Mạc Phàm lên trên lan can sân thượng.  

- Mạc tiên sinh có biết hay không, Mạc tiên sinh chiến đấu ở cửa địa ngục dọa sợ rất nhiều người, cũng cho rất nhiều người mơ ước Hoa Hạ cơ hội, có thể nói Hoa Hạ hiện giờ như một miếng thịt béo, bị vô số sói đói như hổ rình mồi, bỗng nhiên Mạc tiên sinh chiếm sơn phong, dưới chân núi có không biết bao nhiêu người muốn kéo cậu xuống ngựa, nếu có một số sói đói cùng tiến vào Hoa Hạ, Mạc tiên sinh sẽ thành tội nhân, đến lúc đó Mạc tiên sinh sẽ bị rất nhiều người chỉ trích, không bằng Mạc tiên sinh hợp tác với Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi.  

Tông môn ẩn thế không còn, hiện giờ có không ít thế lực đang rộn rạo, có một số đã bắt đầu thăm dò, toàn bộ chuyện này đều do Mạc Phàm mà ra, sớm muộn gì Mạc Phàm cũng trở thành người thanh toán chuyện này.  

Trừ phi Mạc Phàm cường đại tới mức trấn áp được tất cả thế lực, nếu không chỉ có chết.  

Nhưng Mạc Phàm không có thực lực này.  

Nếu Hoa Hạ không bảo vệ Mạc Phàm, vũ khí tiên tiến trên đỉnh đầu Mạc Phàm đã hạ xuống từ lâu rồi.  

- Thì sao?  

Mạc Phàm cười khẽ nói.  

- Chúng tôi giúp Mạc tiên sinh chèn ép những người bất kính với Mạc tiên sinh ở trong Hoa Hạ, không để những con sói đói đối phó Mạc tiên sinh tiến vào Hoa Hạ, như vậy Mạc tiên sinh không chỉ không phải là tội nhân, cũng không thành người bị mọi người chỉ trích, trái lại là đại anh hùng của Hoa Hạ.  

Paul chậm rãi nói.  

Mạc Phàm hợp tác với bọn họ là biện pháp tốt nhất để xử lý chuyện này.  

- Điều kiện là gì?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Điều kiện là Mạc tiên sinh có thể định kỳ đưa cho chúng tôi một số nhánh cây lá cây gì đó từ cây nhỏ này.  

Paul nói.  

Bọn họ có khả năng đạt được cái cây nhỏ này từ tay Mạc Phàm, nhưng khả năng này hơi khó.  

Không bằng lấy lui mà tiến, đạt được một số thứ bọn họ cần.  

- Các người muốn luyện chế Thiên Khải Đan sao?  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Ở Tu Chân giới có người biến dị, loại người này tu luyện công pháp và đan dược bao nhiêu thì khai phá cơ thể mình bấy nhiêu, càng đạt được lực lượng cường đại, không giống với tu sĩ Hoa Hạ, bình thường đều hấp thu linh khí để mình dùng.  

Thiên Khải Đan là một loại đan dược vô cùng nổi tiếng trong đám người biến dị, thuốc chính là Trường Sinh Linh Thụ.  

Đám Nguyệt Hạ Chi Dực này muốn Trường Sinh Linh Thụ, có khả năng liên quan tới đan dược này.  

- Có phải Thiên Khải Đan hay không tôi cũng không biết, Mạc tiên sinh biết thì quá tốt rồi.  

Trước mắt Paul sáng lên, hơi bất ngờ cười nói.  

Phương thuốc kia được phát hiện trên một sách cổ, cụ thể là gì bọn họ cũng không biết, chỉ biết là hiệu quả rất tốt, còn cần linh thụ này.  

Người phát hiện sách cổ này dựa vào đan dược, lúc này mới thành người biến dị ngũ cấp duy nhất của Nguyệt Hạ Chi Dực.  

- Tốt sao, tôi cảm thấy có phần hơi sớm.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Mạc tiên sinh yên tâm, nếu Mạc tiên sinh hợp tác với chúng tôi, chuyện này chỉ có Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi và Mạc tiên sinh biết, sẽ không còn ai biết nữa, những người này thì tôi sẽ bảo Nguyệt Hạ Chi Dực xóa trí nhớ của bọn họ, sau này Nguyệt Hạ Chi Dực sẽ là bạn tốt của Trần gia, còn người này, nếu Mạc tiên sinh không có ý kiến, tôi có thể giết ông ta giúp cậu.  

Paul vươn tay ra, lão giả tóc bạc bị kéo lên.  

- Mạc tiên sinh tha mạng!  

Sắc mặt lão giả tóc bạc thay đổi, hai tay cầm lấy đại thủ vô hình trên cổ, chân không ngừng lắc lư trong không trung, hối hận đến mức ruột sắp đứt rồi.  

Nếu ông ta cứng rắn hơn nữa, không cúi đầu với Nguyệt Hạ Chi Dực, tuyệt đối sẽ không như vậy.  

Nhưng bây giờ nói gì cũng quá muộn rồi.  

- Paul tiên sinh, tha mạng!  

Lão giả tóc bạc vội vàng kêu lên.  

- Mạng của ông không ở chỗ tôi, mà ở chỗ Mạc tiên sinh, Mạc tiên sinh, cậu xem giết ông ta hay là giữ ông ta đây?  

Paul nhìn về phía Mạc Phàm hỏi.  

- Đừng tin lời anh ta, anh ta đang dẫn cậu đi trên con đường tà đạo đó.  

Trần Huyền Phong nhíu mày, mở miệng ngăn cản.  

Nếu Mạc Phàm thật sự hợp tác với Nguyệt Hạ Chi Dực, có lẽ nhất thời sẽ bảo vệ Mạc gia bình an, Mạc Phàm cũng thành quân bán nước bán đứng Hoa Hạ, trên người Mạc Phàm sẽ không thể lau sạch vết bẩn.  

- Ha ha, Trần công tử, cậu nói chuyện như vậy sẽ rất nguy hiểm đó.  

Paul nhíu mày, lạnh lùng nói.  

Vậy mà một tên tiểu tử dám cản trở chuyện tốt của anh ta, cho dù là bạn của Mạc Phàm, anh ta cũng có biện pháp khiến tiểu tử này chết thần không biết quỷ không hay.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ với Trần Huyền Phong, ý bảo Trần Huyền Phong yên tâm đi, lúc này hắn mới dời mắt nhìn Paul.  

- Paul đúng không?  

- Có thể khiến Mạc tiên sinh nhớ rõ tên tôi, đúng là vinh hạnh của tôi rồi.  

Paul hơi cúi người với Mạc Phàm, cung kính nói.  

- Nguyệt Hạ Chi Dực các anh có người biến dị Phượng Hoàng cấp không?  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Paul một cái, hỏi.  

Ở Tu Chân giới, người biến dị chia làm Nguyệt Cẩu, Thiên Lang, Phi Long, Cự Hải, Phượng Hoàng, Phượng Hoàng tương đương với tu sĩ Nguyên Anh kỳ.  

- Quả thật Nguyệt Hạ Chi Dực chúng tôi có cao thủ cấp bậc Phượng Hoàng.Paul cũng không giấu diếm nói.  

- Vậy các anh cảm thấy thực lực của tôi thế nào?  

Mạc Phàm bưng ly rượu kia lên, hỏi.  

- Thực lực của Mạc tiên sinh hẳn là trên Cự Hải và trong Phượng Hoàng.  

Paul nhíu mày, nhưng anh ta vẫn trả lời.  

Anh ta đang ở cảnh giới Cự Hải, người biến dị tứ cấp, thực lực của Mạc Phàm trên anh ta rất nhiều, nhưng vẫn có chút khác biệt với Phượng Hoàng, hẳn là đang ở trong cấp này.  

- Vậy ba người cộng lại có thực lực gì?  

Mạc Phàm lắc ly rượu nói.  

- Ba chúng tôi sao, vẫn cách Mạc tiên sinh một chút.  

Paul do dự nói.  

Tuy anh ta không muốn thừa nhận, nhưng thực lực của Mạc Phàm trên bọn họ.  

- A, các người đã biết thực lực của mình, cũng biết thực lực của tôi, các người chỉ có cấp bậc này thì có tư cách gì bàn chuyện hợp tác với tôi, anh nói chuyện như vậy cũng rất nguy hiểm đó.  

Mạc Phàm nói, trả lại những lời Paul vừa nói với Trần Huyền Phong cho Paul.  

Đám Paul nhíu mày, sắc mặt khó coi.
Bình Luận (0)
Comment