Thần Y Trọng Sinh

Chương 1281

Những lời này vừa vang lên, mấy người ở trong doanh trại đều sửng sốt, thịt cừu và rượu tới bên miệng đều dừng lại.  

Rất lâu sau mấy người kia mới lấy lại tinh thần, trên mặt đều tràn đầy vẻ khó mà tin được.  

Theo bọn họ biết, nhiệm vụ tuyên bố trên Huyết Bảng còn chưa tới ngàn triệu, bỗng nhiên bây giờ xuất hiện nhiệm vụ vạn triệu.  

- Chuyện này đáng sợ rồi.  

Phải biết rằng vạn triệu không phải là số tiền nhỏ, một số quốc gia cộng lại cũng không có nhiều tiền như vậy.  

- Cố chủ là ai, ra tay cũng quá hào phóng rồi?  

- Đừng kích động, để tôi bổ sung thêm cho, vạn triệu này là vạn triệu Euro.  

Người đàn ông độc nhãn kia cười nói.  

- Cái gì, Euro?  

Đám người này mới lấy lại tinh thần, lại sửng sốt.  

- Vạn triệu Euro, sao có chuyện này được?  

Tên mập kia nuốt nước bọt, khó có thể tin nói.  

Nhiệm vụ bọn họ chấp hành bình thường đều trả bằng đô la, nhưng bàn giá dựa theo tiền nước làm nhiệm vụ.  

Ví dụ như vạn triệu Ai Cập, tương đương với hơn 8000 tỷ Hoa Hạ, nhiều tiền như vậy đã đủ khủ ng bố rồi.  

Ai biết tiền thưởng nhiệm vụ lần này lại là đồng Euro, cao gấp mười lần so với bọn họ đoán.  

Người đàn ông độc nhãn nhìn biểu cảm của mấy người tương tự với lúc anh ta nhận nhiệm vụ, khóe miệng hơi nhếch lên, cười tham lam.  

- Chuyện này là thật, phải xem chúng ta có lấy được hay không.  

Nếu có thể khiến người ta ra giá vạn triệu, còn hấp dẫn lính đánh thuê và sát thủ đứng đầu như vậy, chắc chắn không phải người bình thường, vạn triệu này cũng không dễ lấy như vậy.  

- Nhiều tiền như vậy, cho dù Mạc tiên sinh Hoa Hạ tới đây cũng sẽ bị giữ lại.  

Tên mập hơi kích động nói.  

Vạn triệu Euro, liều mạng một phen sau này anh ta không phải làm ăn dùng đao li3m máu nữa, còn có tiền mặc anh ta tiêu xài mấy đời không hết.  

- Không sai, cho dù Mạc tiên sinh tới đây, cũng phải để cậu ta nếm thử sự lợi hại của Huyết Nhận chúng ta, ít nhất trăm triệu kia cũng nằm trong tay chúng ta.  

Một người khác hưng phấn nói.  

Nơi này tụ tập rất nhiều cao thủ, Huyết Thiên Sứ, Độc Long, Mộng Yểm, Tàn Huyết và lính đánh thuê nổi tiếng đều ở đây, Huyết Nhận bọn họ chưa chắc đã g iết chết lấy được vạn triệu.  

- Lão đại, lần này không chỉ một cố chủ ra tay đúng không?  

Bên cạnh tên mập kia, một người đàn ông tóc dài dáng vẻ lưu manh hỏi.  

Một thế lực chắc chắn sẽ không ra nhiều tiền để đối phó người khác như vậy.  

Nhiều lính đánh thuê có mặt như vậy, tạo ra chiến tranh cũng đủ, càng không nói giết một người.  

- Thông tin về cố chủ thì bí mật, dựa theo tin tức cố chủ cung cấp, người kia sẽ tới nhanh thôi, người này đang vội tới đây, đều đi chuẩn bị một phen đi.  

Người đàn ông độc nhãn ra lệnh.  

Một đám người mới ra khỏi doanh trại, không biết người nào kêu lên.  

- Đến rồi!  

Trên bầu trời vì chạng vạng mà đầy ráng đỏ, bỗng nhiên có âm thanh nổ tung như máy bay ném bom vang lên, từ trên bầu trời đằng xa tới.  

Hai bờ sông Nile vốn đang náo nhiệt, trong chớp mắt bùng nổ.  

Phi cơ trực thăng vũ trang ở trong không trung vung đuôi, tự động vây thành hình quạt, bay về phía bóng người kia, vệ tinh trên phi cơ trực thăng nhanh chóng tập trung về phía nổ đùng đùng.  

Mọi người trên đất vốn sửng sốt, ngay sau đó được thay bằng hưng phấn.  

Rõ ràng nhìn thấy một bóng người, nhưng giống như nhìn thấy một núi vàng.  

Không ít người vội vàng cầm vũ khí, có một số người thì nhanh chóng chui vào trong xe tăng, hỏa tiễn và vũ khí quy mô lớn, tất cả vũ khí đều đợi bóng dáng tiến vào tầm bắn.  

Trên bầu trời Mạc Phàm nhìn lướt qua hơn mười phi cơ trực thăng võ trang chắn trước mặt hắn, khẽ cau mày.  

Gần đây hắn không rời khỏi Hoa Hạ, cho nên không cảm nhận được quá mạnh.  

Hắn không ngờ còn nhiều người to gan lớn mật như vậy, hắn mới rời khỏi Hoa Hạ không lâu, thì gặp phải một đám người muốn chết chạy tới.  

Trên đường đi hắn gặp không biết bao nhiêu rồi.  

Nếu không vì những ruồi bọ này, hắn đã sớm tới Ai Cập rồi.  

Chỉ là hắn không ngờ nơi này còn tụ tập nhiều hơn.  

- Cút cho tôi!  

Hắn khẽ quát một câu, kình phong cuồng liệt ngưng tụ thành sóng biển cao mấy chục mét đánh về phía những phi cơ trực thăng võ trang kia.  

Giẫm chết ruồi bọ hắn đều không nhăn mày một cái, nhưng hắn không có hứng thú giẫm một đám ruồi bọ, hiện giờ hắn chỉ muốn đến Vô Tận Thâm Uyên.  

Sóng gió đến trước hơn mười phi cơ trực thăng võ trang, thổi bay hơn mười chiếc phi cơ đó.  

Ý niệm của hắn vừa động, Hồng Liên chém xuyên qua những phi cơ trực thăng kia.  

“Bùm bùm bùm…” Vài tiếng, từng đạo hỏa quang bay từ phía dưới phi cơ trực thăng võ trang ra, hỏa tiễn, đạn xe tăng cũng bay về phía Mạc Phàm.  

Mạc Phàm nhíu mày, dừng Hồng Liên không nhúc nhích.  

“Bùm” một tiếng thật lớn, bầu trời chấn động, ánh lửa nở rộ trong không trung.  

Ánh lửa tản đi, quần áo Mạc Phàm bay phấp phới, cầm kiếm đứng trong không trung, trong đôi mắt hắn lóe lên ánh sáng lạnh, không chịu chút thương tổn nào.  

Người điều khiển trong máy bay trực thăng và trên mặt đất cầm ống nhòm, sắc mặt đều thay đổi.  

Vũ khí trên phi cơ trực thăng võ trang có phá hủy một chiếc xe tăng hạng nặng, mười mấy hỏa tiễn và đạn xe tăng bắn lên người Mạc Phàm, vậy mà không có chút tác dụng.  

- Người này là ai thế?  

- Cậu ta còn là người không?  

- Còn không, nếu không còn thì đến lượt tôi rồi?  

Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng ánh sáng lạnh, hỏi.  

Trái lại hắnkhinh thường giẫm chết đám ruồi bọ, nhưng hắn rất ghét đám ruồi bọ tới gây chuyện với hắn, vậy chỉ có thể chết.  

Không đợi người trong phi cơ trực thăng võ trang trả lời, bóng dáng hắn nhoáng lên một cái liền đến bên một chiếc phi cơ trực thăng.  

Hắn nắm lấy đuôi phi cơ trực thăng đó, đơn giản giống như nắm một cây gậy gỗ, phi cơ trực thăng võ trang khổng lồ không có đường sống phản kháng.  

- Kim hóa!  

Ý niệm của hắn vừa động, một vùng kim quang sáng lên trên tay hắn nắm phi cơ trực thăng võ trang.  

Thân thể hắn lại nhoáng lên một cái, chỉ trong chớp mắt đã tới bên cạnh một phi cơ trực thăng khác.  

- Đi xuống cho tôi.  

Hắn nắm phi cơ trực thăng ném mạnh xuống dưới.  

“Rầm!” một tiếng thật mạnh, phi cơ trực thăng võ trang rơi xuống mặt đất dưới chân hắn.  

“Bùm!” một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, phi cơ trực thăng võ trang kia nổ tung trên đất.  

Thân thể hắn lắc lư mấy cái, phi cơ trực thăng võ trang không bị ném xuống đất, thì như hổ lốn trong tay hắn, rơi xuống ở chân trời phía xa.  

Chỉ trong thời gian chưa kịp hút xong điếu thuốc, hơn mười phi cơ trực thăng võ trang trên bầu trời bị hủy sạch.  

Mạc Phàm ném phi cơ trực thăng võ trang đã biến dạng nghiêm trọng trong tay đi, muốn rời đi.  

“Pằng!” một tiếng cắt qua bầu trời, một viên đạn to bằng ngón cái dài hơn một ngón tay lóe sáng kim quang bay về phía không trung.  

Viên đạn này vừa tới giữa không trung thì đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã tới sau gáy Mạc Phàm.  

Lúc viên đạn sắp bắn trúng gáy Mạc Phàm, thì viên đạn đột nhiên dừng lại như bị giam giữa không trung.  

Đôi mắt rét lạnh của Mạc Phàm hơi nheo lại, nhìn một hàng dài lính đánh thuê ở trên đất, sắc bén lóe ra.  

- Thương Đấu Thuật sao?  

Trong mắt hắn chớp lóe kim quang, viên đạn kia giống như màn hình tua ngược, trả về chỗ cũ, cuối cùng quay về trong súng của một tên bắn tỉa, thông qua súng tiến vào trong mắt tên súng bắn tỉa kia.  

“Pằng” một tiếng, đầu tên súng bắn tỉa kia nổ tung như dưa hấu.  

Mạc Phàm đứng giữa không trung chậm rãi hạ xuống đất, đôi mắt lạnh lùng nhìn lính đánh thuê ở đây, hơi lạnh tỏa ra.
Bình Luận (0)
Comment