Thần Y Trọng Sinh

Chương 1342

Đám Mạc Phàm biến mất vào trong Phong Ma Cốc, rất lâu sau đám Phượng Cửu mới thở phào nhẹ nhõm, từng đôi mắt đều nhìn bên trong Phong Ma Cốc với vẻ e sợ.  

- Đại nhân, chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao, Ngao Thiên có chỗ dựa là Mạc gia, cứ tiếp tục như thế, không lâu sau cả Hải Ngoại Hải sẽ thành của Ngao Thiên mất.  

Đoàn Lãng không cam lòng nói.  

Anh ta đường đường là một Yêu Vương, chỉ nói mấy câu đã bị phế tu vi, nếu anh ta cam tâm, vậy anh ta không phải là Yêu Vương rồi.  

Hiện giờ anh ta còn duy trì được hình người, một lát nữa không có đan dược, sẽ biến thành yêu lang linh trí và tu vi về không.  

Phượng Cửu nhíu mày, anh ta im lặng một lát.  

- Cậu còn muốn thế nào nữa, muốn tôi giống như cậu à?  

- Chuyện này?  

Sắc mặt Đoàn Lãng khó coi, không nói gì nữa.  

- Nhưng chuyện này sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, anh ăn thứ này trước, duy trì hình người.  

Phượng Cửu lấy một bình ngọc ra, đưa cho Đoàn Lãng.  

Anh ta đường đường là Yêu Hoàng, bất luận là lúc nào đều làm nhân loại e sợ, vậy mà một nhân loại khiến anh ta thấp kém như vậy, từ tận đáy lòng anh ta đều là từ chối.  

Chuyện này sẽ không kết thúc như vậy.  

Đoàn Lãng nhướn mày, nhận lấy bình ngọc, anh ta vội vàng nuốt đan dược xuống.  

Một lát sau, không chỉ vết thương chỗ ngực anh ta nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, sắc mặt cũng khá hơn nhiều.  

- Đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ?  

Đoàn Lãng duy trì nhân thân, cười âm hiểm hỏi.  

- Chúng ta đừng sốt ruột, sẽ có người đối phó Mạc Phàm.  

Phượng Cửu nheo mắt lại, trong mắt lộ ra sắc lạnh, nói.  

- Anh muốn nói tới Hải Thần Cung ở Nga quốc, Hải Vương vẫn luôn ngủ say thức tỉnh sao?  

Đoàn Lãng nhướn mày hỏi.  

Sở dĩ Nga quốc phát triển trở thành đại quốc đương thời, là vì sau lưng có Hải Thần.  

Ngoại trừ các thế hệ Hải Thần ra, phía sau Hải Thần còn có Hải Vương càng cường đại hơn.  

Nghe nói Hải Vương là biển sâu rộng lớn duy nhất rơi xuống Địa Cầu, không giống Hải Thần chỉ có một phần huyết mạch biển sâu rộng lớn, ông ta là biển sâu rộng lớn chân chính, người sáng tạo ra đại hải trong truyền thuyết.  

Số lần ông ta thức tỉnh không nhiều, một lần là Napoleon sắp công chiếm Nga quốc, giáng xuống băng tuyết, lần thứ hai là đại chiến thế giới, hai lần đều khiến Nga quốc chiến thắng một cách kỳ tích.  

Ở mặt ngoài chỉ là khiến Nga quốc rét lạnh, nhưng chỉ những cao thủ ngoại quốc bị Hải Vương tiêu diệt mới biết, còn đáng sợ hơn rét lạnh.  

- Hải Vương đã tỉnh, nhưng không chỉ có Hải Vương, những người ở Châu Âu cũng tỉnh lại theo, trải qua thời gian tu dưỡng lâu như vậy, thực lực hẳn là khôi phục tới đỉnh phong.  

Phượng Cửu lạnh lùng nói.  

Thân là Yêu Hoàng, anh ta có được năng lực khống chế lục hải vạn triệu động vật sinh linh.  

Từ ngày anh ta hàng lâm Hải Ngoại Hải Địa Cầu, đã thông qua năng lực này bố trí mạng lưới thông tin ở khắp nơi trên Địa Cầu.  

Một khi những cao thủ ngủ say này tỉnh lại, anh ta sẽ biết được tin.  

Trước đó không lâu, anh ta đã nhận được tin những người này đã tỉnh lại.  

Nhưng sau khi những người này tỉnh lại lại có một khoảng thời gian suy yếu, ví dụ như Dracula thủy tổ của Vampire, ông ta cần lượng lớn máu xử nữ để khôi phục thực lực và tổ chức lại trí nhớ của ông ta.  

Tuy những người khác khác với Dracula, nhưng cũng cần trải qua nghi thức tương tự.  

Tính toán thời gian, đám Dracula cũng thức tỉnh hoàn toàn rồi.  

Một khi bọn họ khôi phục hoàn toàn, chắc chắn mục tiêu là Mạc Phàm người phá vỡ cân bằng.  

Có những người này tới đây, bọn họ hoàn toàn có thể ngồi yên xem hổ đấu.  

- Những người đó đã tỉnh lại, Mạc Phàm cũng kiêu ngạo không được mấy ngày đâu, quả thật chúng ta không cần ra tay.  

Vẻ mặt Đoàn Lãng sửng sốt, trên mặt lập tức xuất hiện tươi cười đắc ý.  

Những người này tồn tại, người nào cũng là thần thoại, thực lực vô cùng lợi hại.  

Hải Vương đã đủ khiến Mạc Phàm no nước, nếu cộng thêm mấy người khác nữa, Mạc Phàm sẽ đến ngày tận thế.  

- Không phải chúng ta không ra tay, còn phải ra tay một phen.  

Trong mắt Phượng Cửu hiện lên hung ác nham hiểm, lạnh lùng nói.  

Đám Hải Vương báo cừu của đám Hải Vương, bọn họ cũng có cừu của bọn họ phải báo.  

Vừa rồi Mạc Phàm khiến anh ta ăn nói khép nép như vậy, tất nhiên anh ta không thể ngồi nhìn Mạc Phàm chết đơn giản như vậy.  

- Vậy chúng ta làm gì bây giờ?  

Đoàn Lãng và mấy Yêu Vương khác nhíu mày, trên mặt lộ vẻ vui mừng.  

Thực lực của bọn họ không bằng Mạc Phàm, nhưng tư thái của Mạc Phàm khiến bọn họ nén giận đã lâu.  

Nếu có cơ hội báo thù, vẫn nên báo thù cho mình thì hơn.  

Chuyện này như xem phim hành động tình yêu và tự vác súng ra trận, cảm giác sảng khoái hoàn toàn là không cùng một cấp bậc.  

- Ném thứ này vào trong Phong Ma Cốc đi.  

Phượng Cửu lấy một tảng đá màu đen ra, nói.  

- Thiên Ma Thạch?  

Trước mắt những người khác sáng lên, nói.  

Thiên Ma Thạch là kết tinh năng lượng của thiên ma, trên người thiên ma bình thường không có thứ này, chỉ giết thiên ma cấp cao mới có khả năng đạt được Thiên Ma Thạch.  

Nếu ném thứ này vào trong Phong Ma Cốc, sẽ lập tức hấp dẫn thiên ma trong trăm mét quanh đây, do đó dẫn phát ra ma triều.  

Bởi vì cho dù là thiên ma cấp cao, cũng không có sức chống cự với thứ này, hiệu quả còn hơn Dẫn Ma Hương nhiều.  

Đương nhiên trình độ trân quý tới mức Dẫn Ma Hương cũng không thể so được, trên người anh ta chỉ có một viên này.  

Mạc Phàm dẫn theo nhiều người vào Phong Ma Cốc như vậy, tuy không mặc hắc giáp, nhưng phần lớn là có chỗ dựa.  

Nhưng nếu dẫn phát ra đại quy mô ma triều ở trong Phong Ma Cốc, xem Mạc Phàm có thể khống chế được cục diện hay không.  

Ma triều bùng nổ, phàm là ma triều xảy ra, tu sĩ đi vào cho dù mặc hắc giáp cũng không thể sống sót.  

- Không sai.  

Phượng Cửu cười âm hiểm gật đầu.  

Một khi Thiên Ma Thạch bị thiên ma nuốt vào, cho dù Mạc Phàm cảm nhận được không đúng, cũng không tra được tới chỗ bọn họ.  

- Đại nhân cao minh, tôi lập tức đi bắt mấy thiên ma tới.Đại hán uy vũ kia cười, muốn vào trong Phong Ma Cốc.  

- Không cần phải phiền phức như vậy.  

Phượng Cửu cười lạnh lùng, ngăn cản.  

Người của bọn họ tiến vào Phong Ma Cốc trái lại sẽ khiến người ta hoài nghi, một khi bị Mạc Phàm phát hiện, vậy thì không dễ làm rồi.  

Có khả năng đám Hải Vương còn chưa đối phó Mạc Phàm, bọn họ đã bị Mạc Phàm giết trước rồi.  

- Vậy làm sao bây giờ?  

Đoàn Lãng hỏi.  

Nếu đặt Thiên Ma Thạch ở vùng đất bên cạnh, quy mô ma triều sẽ nhỏ hơn nhiều, ném vào sâu trong Phong Ma Cốc thì khác.  

- Mấy cậu quên tôi là ai sao, đi ra cho tôi.  

Phượng Cửu hơi nhếch miệng, chà chân.  

Trên mặt đất, một đám chuột to như con thỏ chui từ trong hầm ngầm ra, trên người bọn chúng đầy vảy.  

Những con chuột này vừa xuất hiện liền cúi đầu với Phượng Cửu, phủ phục ở trên đất, dáng vẻ vô cùng cung kính.  

- Địa Ma Thử? Có con này mang Thiên Ma Thạch vào Phong Ma Cốc thay, sẽ bớt việc đi nhiều.  

Trước mắt những người khác sáng lên, hiểu ra nói.  

Đây là ma thú rất bình thường ở trong Phong Ma Cốc, có định lực miễn dịch nhất định với thiên ma.  

Tuy là ma thú, coi như là Yêu Tộc, nhưng những Yêu Vương bọn họ có lực uy hiếp trời sinh với mấy con này.  

Phượng Cửu chấn nát Thiên Ma Thạch thành khối nhỏ, mỗi một mảnh đều dùng kình khí bao phủ, để mấy Địa Ma Thử kia nuốt xuống.  

- Đi đi!  

Anh ta khẽ quát một tiếng, mấy Địa Ma Thử kia chui xuống nền đất, đào vào trong Phong Ma Cốc.  

Đám Phượng Cửu cười đắc ý, xoay người rời đi.
Bình Luận (0)
Comment