Thần Y Trọng Sinh

Chương 1361

- Hửm?  

Đám Merlin nhíu mày, lúc này dời mắt nhìn về phía Mạc Phàm.  

- Hải Vương, tiểu tử này là tiểu tử Mạc Phàm Hoa Hạ sao?  

Meire lạnh lùng nói.  

- Không sai, là người tuyên bố muốn diệt chúng ta.  

Hải Vương cười mỉa, nói với vẻ khinh thường.  

Từ đầu tới cuối Mạc Phàm đều biểu hiện vô cùng lạnh nhạt, nhưng chuyện này có tác dụng gì?  

Ở ấ ốỞ dưới tay chín người bọn họ, Mạc Phàm không có bất luận khả năng sống sót nào.  

Còn ngũ lão và Tần Vô Nhai, tuy thực lực đã tới cảnh giới tương đồng với bọn họ, nhưng cũng chỉ mới tiến vào cảnh giới này.  

Nếu bên phía Mạc Phàm có chín người có lẽ còn chống cự được một lát, nhưng bọn họ chỉ có 7 người.  

- Tiểu tử, khẩu khí của cậu lớn thật, cậu cảm thấy 9 chúng tôi còn chưa đủ sao?  

Merlin hừ lạnh một tiếng, hỏi.  

Mạc Phàm chậm rãi đứng dậy, khẽ nhếch miệng nói.  

- Xem ra chỉ có chín người.  

Theo hắn đứng dậy, lương đình biến thành một sân cổ rộng lớn.  

Đám Hải Vương nhíu mày, chỉ hừ lạnh một tiếng liền khôi phục như thường.  

Mấy trăm năm qua, có không ít hậu bối bất kính, nghi ngờ, khiêu chiến với quyền uy của bọn họ.  

Nhưng cuối cùng còn sống là đám bọn họ, đại quốc đương thời cũng chỉ là mấy quốc gia bọn họ, chưa từng thay đổi.  

Những người bị bọn họ giết, bao gồm Đại Ma Vương Đức quốc từng thống trị toàn bộ Châu Âu, Chiến Thần dáng người không cao ở Pháp quốc.  

- Đối phó cậu không cần chín người chúng tôi, một người trong chúng tôi đều có thể.  

Hải Vương lạnh lùng nói.  

Ông ta vốn rất muốn nhìn Mạc Phàm bị chín bọn họ cuồng ngược, nhìn xem Mạc Phàm có không ai bì nổi như trong truyền thuyết hay không.  

Hiện giờ chín người cùng ra tay, Mạc Phàm chỉ như con kiến bị bọn họ đập.  

Mạc Phàm cười nhạt một tiếng, làm như không nghe thấy lời Hải Vương nói, đi đến bên cạnh Phương Hạo Thiên.  

- Ám Hắc Nhất Tộc này là kẻ thù của ông sao?  

Hắn vốn báo thù của mình, thuận tiện chấn nhiếp tứ phương, không ngờ ngũ lão và Tần Vô Nhai có thù không đội trời chung với những người này.  

- Đúng vậy.  

Phương Hạo Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lang Vương Charles, gật đầu.  

- Cơ thể của Ám Hắc Nhất Tộc cường hãn một chút, gần như là bất tử, nhưng cũng chỉ gần như bất tử, không phải bất tử thật, đây là thánh khải, thánh kiếm, thánh thuẫn và phương pháp ngưng kết sử dụng, cho dù ông ta chạy tới chân trời góc biển, đuổi theo giết là được, đúng rồi, nhớ lấy trái tim của ông ta, những thứ khác thì cho chó ăn là được.  

Mạc Phàm vỗ lên vai Phương Hạo Thiên.  

Chiến giáp màu vàng bao bọc toàn thân Phương Hạo Thiên, đồng thời chiến thuẫn màu vàng và chiến kiếm cũng màu vàng xuất hiện trong tay ông ta.  

Lực thần thánh nồng đậm khiến sắc mặt Lang Vương Charles và Dracula đều hơi khó coi.  

Bình thường bọn họ không sợ lực thần thánh, nhưng lực thần thánh trên người Phương Hạo Thiên không đơn giản như vậy.  

- Chuyện này?  

Phương Hạo Thiên hơi sửng sốt, mắt đảo liên tục.  

Sở dĩ ông nội của ông ta bị Lang Vương Charles gi ết chết, là vì không có biện pháp đặc biệt nhằm vào Charles, liên tục bị lực lượng tái sinh của Lang Vương hao hết linh khí, cuối cùng chết dưới tay Lang Vương.  

Áo giáp trên người, thánh kiếm và thánh thuẫn trong tay ông ta đều tương tự với lực thần thánh của Thánh Điện, nhưng mạnh hơn một chút, không phải không có khả năng giết được Lang Vương Charles.  

Nhưng dù sao lực thần thánh này không phải lực lượng của Hoa Hạ bọn họ.  

- Mặc kệ là lực lượng của quốc gia nào, chỉ cần giết được kẻ địch là lực lượng mạnh, đi đi, chỉ cần tôi còn sống, lực thần thánh trên người ông sẽ không bị đứt đoạn, cứ việc đi giết ông ta.  

Mạc Phàm đoán được băn khoăn của Phương Hạo Thiên, lạnh nhạt nói.  

- Dạ, Mạc tiên sinh.  

Trong mắt Phương Hạo Thiên tràn đầy cảm kích, khi nhìn về phía Charles, ánh mắt ông ta trở nên lạnh lùng, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, thánh kiếm trong tay lập tức chém về phía Lang Vương Charles.  

Cùng là trang bị thần thánh, cũng xuất hiện trên người Cô Kình Thương.  

Bình thường Cô Kình Thương không nói nhiều lắm, Mạc Phàm cũng không nhiều lời, chỉ nói:  

- Con dơi kia giao cho ông, nhớ lấy Nguyền Rủa Chi Huyết trên người ông ta, nếu không lấy được cũng không sao, giết ông ta quan trọng hơn.  

Cô Kình Thương không băn khoăn như Phương Hạo Thiên, bước chân của ông ta trầm ổn như núi, lập tức đi về phía Dracula.  

Chỉ trong phút chốc Phương Hạo Thiên và Cô Kình Thương đã đứng gần Charles và Dracula.  

Thực lực của Lang Vương Charles và Dracula trên Phương Hạo Thiên và Cô Kình Thương một chút, nhưng hai người bị thánh kiếm làm bị thương sẽ không thể khép lại, bọn họ đụng tới thánh thuẫn và thánh khải, trên người cũng bị hủy một vùng lớn, căn bản không thể xuống tay.  

Trái lại Phương Hạo Thiên và Cô Kình Thương càng ngày càng nắm rõ phương pháp sử dụng thánh quang, càng đánh càng mạnh, đè ép Lang Vương Charles và Dracula liên tục.  

Lúc này Mạc Phàm dời mắt nhìn Merlin.  

- Ma Pháp Sư sao, vậy thì khá đơn giản, ông dùng binh khí do sát y kết thành, chỉ cần thương tổn được ông ta một chút, lực tinh thần của ông ta sẽ giảm đi không ít, nếu ông ta dùng cấm chú, thì dùng sát khí diện tích rộng vây quanh ông ta, nếu để ông ta phóng ra cấm chú, Thánh Môn có pháp thuật tên là Hạo Khí Phá Thiên Kiếm, phá cấm chú không thành vấn đề, đây là công pháp và tâm đắc của Hạo Khí Phá Thiên Kiếm, làm dựa theo tâm đắc là được.  

Ngón trỏ Mạc Phàm khẽ búng, một quang điểm bay về phía đám Tần Vô Nhai.  

Sát y là do thiên ma và ma sát khí ngưng tụ ra, có thể phòng ngự công kích bằng thần thức, tấn công thần hồn của đối phương, cũng là lực tinh thần như Ma Pháp Sư phương Tây hay nói.  

Binh khí do sát y ngưng tụ ra càng là đồ tốt, đủ để đối phó Ma Pháp Sư phương tây.  

Chỉ cần sát khí nhập thể, giống như hủ cốt độc, ăn mòn lực tinh thần của Ma Pháp Sư.  

Nếu ông ta sử dụng lực tinh thần, tổn thương sẽ càng lớn.  

Ngoại trừ ma pháp, Ma Pháp Sư không chịu nổi một kích.  

Tần Vô Nhai nhíu mày, bạch ngọc cổ kiếm trong tay biến mất, thay vào đó là một thanh trường kiếm màu đen.  

Ông ta không kêu hô, cơ thể nhoáng lên một cái liền đến trước người Merlin, hắc kiếm lập tức đâm về phía Merlin.  

Luyện Kim Thuật Sư Albert ở một bên nhíu mày, ba cái nhẫn trên tay sáng lên, một trận pháp Ma Pháp Trận đặc biệt xuất hiện trong tay ông ta, biến mất vào trong cơ thể một con thú của Hải Vương ở dưới chân ông ta.  

Động vật biển này chậm rãi nổi lên mặt nước, biến thành ba con quái vật nửa người nửa thú, trên người ba con lộ ra khí tức cường đại không kém đám Tần Vô Nhai.  

Bọn họ đều đến xem Mạc Phàm, Mạc Phàm còn chưa ra tay, Charles, Dracula và Merlin đã bị Mạc Phàm chỉ, nhằm vào hoàn toàn.  

Nếu để Mạc Phàm tiếp tục, có khả năng không ổn rồi.  

Chỉ trong phút chốc, ba bóng người này hoàn toàn thành hình.  

- Đi, giết ba bọn họ.  

Albert lạnh lùng nói.  

Có ông ta ở đây, thì không chỉ là một cao thủ ngũ cấp, mà là mười cao thủ ngũ cấp, bởi vì trên tay ông ta có chín khối thánh thạch, có thể thông qua Luyện Kim Thuật luyện ra chín cao thủ ngũ cấp.  

Ba bóng dáng kia nghe thấy vậy, giống như động vật biển cự hình nhấc lên gợn sóng mấy chục mét xông về phía đám Phương Hạo Thiên.  

- Mọi người đừng thất thần nữa, ra tay đi, có vẻ tiểu tử Hoa Hạ này thú vị hơn chúng ta nghĩ nhiều.  

Albert nhắc nhở.  

Đồng thời sáu chiếc nhẫn khác trên tay ông ta cũng sáng lên theo.
Bình Luận (0)
Comment