Thần Y Trọng Sinh

Chương 772

Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.  

La Thành này đúng là già mồm át lẽ phải, tự mình giết người La gia làm tế tự, vậy mà tính nợ trên đầu hắn.  

Hắn không để ý đến La Thành, trường kiếm khí 10 trượng lại xuất hiện, gió mạnh cũng chém về phía tường thành.  

Kiếm khí dậy sóng vừa định trảm lên tường thành, quang bích xuất hiện.  

“Bùm!” Tiếng vạn tấn thuốc nổ nổ mạnh vang lên, kình phong như bão tới cuồn cuộn nổi lên.  

Kiếm khí chém vào trong quang bích, quang bích lắc lư dữ dội, bạch quang tỏa ra, vậy mà kiếm khí có thể chém nát Thi Ma không tạo ra chuyện gì.  

Cùng lúc đó, ở nơi cách thành cổ không xa, một đạo khe rãnh sâu không thấy đáy, dài gần trăm mét xuất hiện, giống như bị một kiếm khuynh thiên chém ra.  

Mạc Phàm nhíu mày, lập tức thoải mái hơn.  

Không thể không nói tổ tiên của La gia rất lợi hại, Vu Thần Giáo truyền thừa mấy ngàn năm, trận pháp ở trước mặt hắn như đậu hủ, bị hắn mở ra dễ dàng, Hộ Thành Đại Trận của La gia lại có thể ngăn được một kiếm toàn lực của hắn.  

- Mạc Phàm, Hộ Thành Đại Trận của La gia chúng tôi thế nào, không khiến cậu thất vọng chứ?  

La Thành vừa nắm chặt pháp ấn vừa nói.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười như không cười.  

Trận pháp của La gia không huyền diệu hơn Hộ Sơn Đại Trận của Vu Thần Giáo, chỉ là La gia lấy địa mạch chi lực của Mạc Bắc kiến tạo.  

Một kiếm của hắn chém lên thành cổ, thực ra là chém xuống địa mạch Mạc Bắc.  

Tương đương với nói thành cổ của La gia dùng địa mạch Mạc Bắc tạo ra Hộ Thành Đại Trận.  

Trừ phi hắn chém nát địa mạch Mạc Bắc, nếu không không thể phá được Hộ Thành Đại Trận.  

Trận pháp này không huyền diệu hơn Hộ Sơn Đại Trận của Vu Thần Giáo, chỉ là Đấu Chuyển Tinh Di Trận cường hóa, nhưng La gia càng tàn nhẫn hơn Vu Thần Giáo.  

La gia dùng địa mạch làm Hộ Thành Đại Trận, địa mạch khô kiệt một chút, đó là vùng tử địa không có một ngọn cỏ.  

Đương nhiên Vu Thần Giáo cũng không tốt hơn La gia chỗ nào.  

Dù sao La gia có được cả vùng Mạc Bắc, Vu Thần Giáo chỉ có vài ngọn núi, điểm này Vu Thần Giáo không thể so được.  

Nhưng nếu La Thành nhìn thấy động thiên của Mạc gia ở Giang Nam, chắc chắn sẽ không nói như thế.  

- Có thể thành lập trận pháp như thế, quả thật La gia các ông có quyền tự hào.  

Mạc Phàm cười nhạt nói.  

Tuy Hộ Thành Đại Trận của La gia không thể so được với Hộ Sơn Đại Trận của hắn, nhưng La gia truyền thừa ngắn như thế đã tính là không tệ rồi.  

Dù sao hắn là y tiên bất tử, La gia chỉ là một gia tộc bình thường trên Địa Cầu, vốn dĩ không thể so sánh.  

La Thành nhíu mày, tức đến mức hai mắt tràn đầy lửa giận.  

Mạc Phàm khen ông ta một câu, lại cho ông ta hai tát.  

- Mạc Phàm, hôm nay tôi sẽ khiến cậu chết bên ngoài trận pháp.  

Ông ta không để ý đến Mạc Phàm, có địa mạch chống đỡ, dù sao Mạc Phàm không phá được Hộ Thành Đại Trận, đợi ông ta hoàn thành nghi thức, Mạc Phàm sẽ chết.  

Thi Ma không giết được Mạc Phàm, vậy dùng cả Mạc Bắc gi ết chết Mạc Phàm.  

Tay ông ta nhanh chóng vũ động, một đám pháp ấn bay ra.  

Những pháp ấn này chớp lóe trong không trung, liền biến mất vào trong Sơn Hà Ấn trên bầu trời, pháp ấn tương ứng trên Sơn Hà Ấn sáng lên.  

Mạc Phàm không sốt ruột, hai mắt chớp lóe lam quang, nhìn về phía Sơn Hà Ấn kia.  

Chỉ qua vài phút, toàn bộ pháp ấn trên Sơn Hà Ấn sáng lên.  

- Khai!  

La Thành quát to một tiếng, Sơn Hà Ấn sáng lên.  

Một đạo quang mang màu vàng bắn nhanh mà ra, trên thông thiên, dưới tiếp đất.  

Hai vòng xoáy to xuất hiện trên bầu trời và khắp mặt đất.  

Theo Sơn Hà Ấn sáng lên, máu của những đệ tử La gia ở trên đất, trên cơ thể bọn họ chảy ra, bay về phía Sơn Hà Ấn.  

Đồng thời có tiếng như tảng đá ma xát truyền từ sông bảo vệ thành ra, con sông vốn trong suốt lập tức biến thành màu đỏ, mùi máu tươi nồng đậm xông vào mũi, không ít người vội vàng bịt mũi.  

Nước màu đỏ ngưng tụ thành từng cột máu, bay về phía Sơn Hà Ấn trên bầu trời.  

Ngoại trừ máu loãng ra, thây khô cũng chui từ trong sông ra.  

Những thây khô này đều có đủ nam nữ già trẻ, còn mặc trang phục có dấu hiệu La gia, nhưng trên người không có một chút huyết sắc.  

Những thây khô này giống như chịu lực lượng nào đó thu hút, lập tức đi đến vòng xoáy dưới đất.  

Thây khô đi đến vòng xoáy tựa như rơi vào trong hắc động, trong chớp mắt biến mất không thấy, một đạo hư ảnh hình người bay từ trong ra, biến mất vào trong lốc xoáy trên bầu trời.  

Trên thành cổ, nhìn thấy những thây khô này, một đám đệ tử La gia vốn bất mãn với hành động vừa rồi của La Thành, hiện giờ càng bất hỉ phản nộ.  

- La Thành, những thây khô này dùng để làm gì?  

Một trưởng lão khác nổi giận đùng đùng hỏi.  

La gia bọn họ có một thói quen, phàm là người La gia chết đi, đều giải phóng máu trong cơ thể chế thành thây khô tương tự xác ướp, máu để vào trong huyết trì, thây khô để vào trong mộ cổ.  

Đáp á mà gia chủ nhất mạch La gia cho bọn họ là, như vậy có thể khiến người La gia chết đi trọng sinh.  

ế ế ổ ế ế Ấ ắAi biết La gia mục đích La gia chế tổ tiên bọn họ thành thây khô, thực ra là hiến tế Sơn Hà Ấn và thiên địa Mạc Bắc.  

Những thây khô này là thi thể và huyết dịch của cha mẹ, tổ tông bọn họ, vậy mà để La Thành dùng làm việc này.  

Tuy người La gia bọn họ quá ngang ngược, nhưng có không ít người con hiếu thảo, tất nhiên không thể để La Thành làm vậy.  

- Nếu cậu bất mãn, vậy cậu chết theo bọn họ đi.  

La Thành lạnh lùng nói.  

Kim thương lại động, không để trưởng lão này phản ứng kịp, kim thương đã đâm thủng trưởng lão đó.  

“Bùm!” Kim thương chấn động, trưởng lão La gia này nổ tung, máu tươi còn chưa chảy xuống, đã tụ tập thành từng sợi huyết tuyến bay về phía Sơn Hà Ấn.  

Theo huyết dịch nhập vào Sơn Hà Ấn, xung quanh Sơn Hà Ấn, từng phiến sơn xuyên địa lý xuất hiện.  

Tựa như hình chiếu, chiếu chọn Mạc Bắc.  

Rõ ràng chỉ là một tỉ ấn, nhưng lại có từng dòng trầm trọng chi ý phả vào mặt.  

Không chỉ có vậy, khi khối thây khô biến mất vào trong vòng xoáy, vòng xoáy kia cũng nhanh chóng biến thành thứ như hai cối xay.  

Hai cối xay chậm rãi chuyển động, làm cho người ta cảm thấy vô cùng tang thương, trầm trọng, mênh mông, cảm giác rất thần bí.  

Không lâu sau, máu loãng và thây khô bị hiến tế không còn.  

Cả Mạc Bắc hiện rõ quanh Sơn Hà Ấn, hai cái cối xay cũng ngưng thực như tảng đá mài thành, khí tức quỷ dị cũng đến cực hạn.  

Xung quanh yên tĩnh dọa người, cho dù rơi một cây châm cũng có thể nghe rõ, bao gồm Mạc Phàm trong đó, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía bầu trời.  

La Thành hơi híp mắt, trên mặt đều là thận trọng.  

Thắng thua, đều dựa vào hành động này.  

- Sơn Hà!  

Lạc ấn chỗ mi tâm ông ta sáng lên, Sơn Hà Ấn lập tức bay về phía đỉnh đầu Mạc Phàm.  

- Trấn Áp!  

Hai chữ này vang lên, một đạo hào quang màu vàng hai thước vuông bay từ trên Sơn Hà Ấn ra, bao phủ Mạc Phàm.  

Trọng lực cường đại, gần như hình thành thực chất, cùng với đạo thác nước chảy về phía Mạc Phàm.  

- Thiên Địa!  

Hai tay La Thành duỗi về phía cái cối xay, trong lòng bàn tay có hai ấn ký một đen một trắng lóe lên.  

Cối xay chịu ấn ký khống chế, bay về phía hai bên Mạc Phàm.  

- Ma Diệt!  

Cối xay lập tức chuyển động, vừa chuyển động, không khí xung quanh Mạc Phàm cũng vặn vẹo theo, giống như bánh quai chèo.  

Hoàn thành những chuyện này xong, lúc này La Thành mới nhếch miệng, lộ ra tươi cười đắc ý.  

- Mạc Phàm, cậu giết Hạn Bạt của La gia tôi, chém Thi Ma của La gia, nhưng cậu có thể phá thứ này sao?
Bình Luận (0)
Comment