Thần Y Trọng Sinh

Chương 966

Theo tiếng quát nhẹ này, bầu trời lập tức bị một vùng mây đen bao trùm.  

Ngay sau đó, một tay của cự nhân xé rách vùng mây đen xuất hiện trên đỉnh đầu Ngao Thiên, lập tức chộp lấy ông ta.  

- Muốn chết!  

Ngao Thiên tức giận nói.  

Ông ta đường đường là Long Vương Long Tộc, lại bị một đám tiểu quỷ coi thành nghiệt súc?  

Ông ta không thèm nhìn độc thủ trên đỉnh đầu, dưới chân vừa động, phía sau lập tức để lại một chuỗi hư ảnh, trực tiếp đến trước người Ishii Koro.  

Năm ngón tay nắm chặt, quả đấm như sao băng đánh về phía Ishii Koro.  

Ishii Koro hơi nhếch miệng, cười khinh thường, bàn tay còn lại vươn ra.  

- Thiết!  

Tấm chắn màu đen lập tức để ngang trước người ông ta.  

Phía sau ông ta, những người khác cũng có động tác tương tự, cùng một câu nói.  

- Thiết thiết…  

Động tác tay và câu nói giống hệt, trước người bọn họ không có tấm chắn màu đen, chỉ có một cái trước người Ishii Koro.  

Tấm chắn vừa thành.  

“Keng!” Âm thanh như tiếng gõ chuông vang lên, ở giữa Ngao Thiên và Ishii Koro trực tiếp vỡ ra.  

Ngao Thiên lùi về sau hai bước, Ishii Koro thì đứng bất động như núi.  

Chỉ có quyền ấn sâu ba ngón tay trên tấm chắn màu đen, không hơn.  

Một quyền kết thúc, đám An Hiểu Hiên sửng sốt.  

Phải biết rằng Ngao Thiên không chỉ là Yêu Tộc, còn là cao thủ Thần Cảnh, một quyền phẫn nộ của Ngao Thiên, cho dù là một du thuyền cũng sẽ bị Ngao Thiên đánh nát.  

Ishii Koro chỉ là tu sĩ cấp Trúc Cơ, ngay cả Tiên Thiên Tông Sư cũng không phải, vậy mà có thể đỡ được một cách dễ dàng.  

- Đây là uy lực của 730 binh sĩ sao?  

An Hiểu Hiên nhìn hơn ngàn người này, ngơ ngẩn nói.  

Nghe nói 730 binh sĩ dựa vào phương pháp thông thường đối phó tu sĩ, chẳng lẽ là sự thật.  

Đám Tiểu Vũ cũng trợn mắt há miệng, trong mắt đều là khó mà tin được.  

Ngao Thiên hoàn toàn sửng sốt, ông ta sống ngàn năm, cho đến bây giờ chưa từng thấy chuyện như vậy.  

Ông ta thân là Thần Cảnh Long Tộc, lại bị một nhân loại Trúc Cơ ngăn cản.  

- Nghiệt súc, ngoan ngoãn chịu bị bắt đi.  

Ishii Koro nhếch miệng, cười đắc ý nói.  

Tay phải ông ta ấn xuống phía dưới một cái, độc thủ to lớn trên bầu trời hạ mạnh xuống, trong chớp mắt đã đến đỉnh đầu Ngao Thiên.  

Dưới đại thủ này, sắc mặt Ngao Thiên thay đổi.  

Thực lực Thần Cảnh của ông ta và lực lượng cường đại của Yêu Tộc, ở dưới độc thủ kỳ lạ này, vậy mà không thể sử dụng được một chút, giống như độc dược Phế Long Tán chuyên đối phó Long Tộc.  

Thấy độc thủ kia sắp bắt được Ngao Thiên, Mạc Phàm nheo mắt lại, sắc bén nở rộ.  

- Quay về.  

Một tay hắn vươn ra, hơi kéo về phía sau.  

Không đợi đại thủ hạ xuống, Ngao Thiên được kéo về bên cạnh hắn.Lực lượng kỳ lạ kia biến mất, lúc này sắc mặt Ngao Thiên mới khôi phục được một chút, nhưng trong mắt nhìn đại thủ màu đen tràn ngập địch ý và e sợ.  

Một đại thủ như vậy, ngay cả ông ta cũng không có năng lực chống cự dưới nó, chẳng phải chỉ cần Long Tộc bọn họ vừa xuất hiện, sẽ bị 730 binh sĩ này bắt đi sao.  

- Mạc tiên sinh, đây là?  

Ngao Thiên hỏi.  

- Tương tự với một loại bí thuật tên là Phược Linh Câu Yêu, chuyên dùng để đối phó Yêu Tộc các ông.  

Mạc Phàm nhìn lướt qua đại thủ kia, nói.  

Quả thật Long Tộc rất cường đại, nhưng không phải không có nhược điểm, dù sao cũng là Yêu Tộc.  

Chỉ cần nắm được nhược điểm của bọn họ, bắt rồng không khác gì bắt những Yêu Tộc khác.  

Phược Linh Câu Yêu là loại bí kỹ này, một khi dùng phần lớn Yêu Tộc sẽ không thể phản kháng.  

- Cho dù là Phược Linh Câu Yêu cũng không thể có cấp bậc quá lớn như vậy được.  

An Hiểu Hiên cảm thấy khó hiểu nói.  

Quả thật bí thuật có thể phát huy ra uy lực vượt xa người thường, nhưng nếu chỉ dựa vào bí thuật có thể lấy thực lực Trúc Cơ đánh bại yêu thú Thần Cảnh, vậy cũng quá nghịch thiên rồi.  

- Chỉ dựa vào bí thuật thì không đủ, nhưng nếu là lực lượng của hơn 1000 người hợp lại thì thế nào?  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Nếu chỉ là một mình Ishii Koro sử dụng Phược Linh Câu Yêu, còn lâu mới đủ để trấn trụ Ngao Thiên, cái tấm chắn kia cũng không thể đỡ nổi Ngao Thiên.  

Nhưng ở đây còn có thực lực của hơn một ngàn người, cùng một bước đi, cùng một loại pháp thuật, nhưng hợp lại thì uy lực không gì sánh nổi.  

- Hơn 1000 người hợp lại, sao có thể có chuyện này được?  

An Hiểu Hiên nhíu mày nói.  

Hợp trận pháp cũng không hiếm thấy, Hoa Hạ có rất nhiều.  

Nhưng vài người muốn hiểu ngầm không vài năm thậm chí vài chục năm phối hợp, gần như là không thể, nhân số càng nhiều thì cần thời gian càng lâu.  

Dù sao con người không phải dây chuyền sản xuất cộng thêm người máy xử lý, mỗi một người đều khác biệt, cho dù là anh em song sinh cũng ít khi tâm linh tương thông.  

Hơn một ngàn người hợp lực, trừ phi những người này đều là người máy, nếu không tuyệt đối không có khả năng.  

Ishii Koro nghe đám Mạc Phàm nói, cũng không có ý lập tức bắt Ngao Thiên, chỉ cười lạnh lùng.  

- Mạc tiên sinh không hổ là Mạc tiên sinh, thứ gì đến chỗ Mạc tiên sinh, liếc mắt một cái đã bị Mạc tiên sinh nhìn thấu, Mạc tiên sinh muốn thử hay không, vì ngăn cản hay bắt Mạc tiên sinh, chúng tôi cũng đã chuẩn bị rất nhiều rồi đó.  

Ishii Koro mỉm cười nói.  

- Thử hay không thử khác gì nhau?  

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.  

- Mạc tiên sinh thử mà nói, thua sẽ bị chúng tôi bắt, thắng có thể đi gặp Abe đại nhân, nhưng nếu không thử, mong Mạc tiên sinh để lại Long Vương cho chúng tôi nghiên cứu, cậu có thể mang những người khác rời đi, đơn giản thế thôi.  

Ishii Koro giải thích.  

Đám Ngao Thiên nhíu mày nhìn về phía Mạc Phàm, trong mắt đều là lo lắng.  

Vậy mà 730 binh sĩ hợp lực được hơn 1000 người, không thể khinh thường những người này được.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, chậm rãi đi về phía Ishii Koro.  

- Các người cho rằng nắm giữ những thứ này, thì có thể ngăn cản tôi sao?  

Mạc Phàm vừa đi vừa hỏi.  

- Không thử thì sao biết được?  

Ishii Koro cười khinh thường nói.  

Nếu không có Mạc Phàm, Ngao Thiên đã bị bọn họ bắt, Mạc Phàm lợi hại hơn Ngao Thiên một chút, thì năng lực mạnh cỡ nào?  

- Nhỡ đâu Mạc tiên sinh không mạnh như trong truyền thuyết, chúng tôi bắt được một vị Thần Cảnh làm thí nghiệm, hấp dẫn như vậy đúng là khiến chúng tôi không có biện pháp nhường đường, hay là Mạc tiên sinh thành toàn cho chúng tôi, thành vật thí nghiệm của chúng tôi, nói không chừng có cơ hội nhìn thấy đại tiểu thư Bạch gia, cô ta cũng là một trong những đối tượng chúng tôi muốn nghiên cứu, chỉ cần chúng tôi ngăn cản Mạc tiên sinh, Miyamoto đại nhân sẽ không từ chối đâu.  

Ishii Koro nói tiếp.  

Mạc Phàm hơi híp mắt lại, sắc bén lóe lên.  

- Muốn chết à.  

Thân thể Mạc Phàm nhoáng lên một cái, liền đến trước người Ishii Koro, một chưởng không do dự đánh lên tấm chắn trước người ông ta.  

Ishii Koro cười khẽ, vẫn không có chút hoang mang, hai ngón tay dựng thẳng trước người.  

Hơn một ngàn chữ “Cấm” truyền từ miệng đám Ishii Koro ra, trận pháp to lớn trên bầu trời lập tức xuất hiện, giọng nói của Ishii Koro cũng vang lên.  

- Mạc tiên sinh, chúng tôi biết thần thức của cậu rất mạnh, Cấm Thần Thuật này có thể lọt vào pháp nhãn của cậu hay không?  

Dựa theo điều tra của bọn họ về Mạc Phàm, Mạc Phàm còn chưa tới Thần Cảnh, nhưng thần thức đã tới Thần Cảnh.  

Che thần thức của Mạc Phàm lại, Mạc Phàm chỉ là tiểu tử cảnh giới Tiên Thiên mà thôi.  

Trận pháp to lớn vừa xuất hiện trên bầu trời, sắc mặt đám Ngao Thiên thay đổi.  

Bọn họ cảm thấy thần thức như bị trói buộc lại, hoàn toàn không thể ngoại phóng, như trở thành người bình thường.  

Mạc Phàm lạnh lùng nói, một chưởng vẫn đánh về phía tấm chắn màu đen như trước.  

- Lọt vào pháp nhãn của tôi hay không, ông mở to mắt mà nhìn xem.
Bình Luận (0)
Comment