Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1037



Yết hầu Cửu hoàng thúc chuyển động lên xuống, hơi thở nặng nề, hạ thân nóng rực đè lên bộ phận mềm mại nào đó của Phượng Khương Trần, cách một lớp quần áo không ngừng run lên, cấp bách muốn xuyên qua chướng ngại quần áo, muốn được nhiều hơn nữa…
Cửu hoàng thúc rút tay ra khỏi nửa người trên Phượng Khương Trần, luồn vào phía dưới định xé bỏ chiếc váy của nàng, nhưng chiếc váy này còn khó giải quyết đai lưng rất nhiều, Cửu hoàng thúc tìm tòi một lúc lâu vẫn không thể cởi được, cảm thấy vừa bực bội vừa sốt ruột, thứ đồ dưới hạ thân càng lúc càng không nghe lời, càng lúc càng lớn…
Nếu con đường này đã bị chặn vậy thì hắn sẽ đổi sang con đường khác, không cởi được váy Phượng Khương Trần, Cửu hoàng thúc lập tức cởi bỏ chính mình, hoặc có thể nói hắn không thể chờ được nữa.

Cửu hoàng thúc nắm tay Phượng Khương Trần, dụ dỗ hai tay nàng nắm lấy bộ phận nóng rực của hắn, cho dù cách một lớp quần nhưng vẫn có thể nhìn ra được kích thước của bộ phận đó không hề nhỏ, Phượng Khương Trần hoàn toàn không chú ý đến hành động của mình mà nắm chặt nó ở trong lòng bàn tay, thậm chí cách một lớp quần cũng không thể cảm nhận được thứ kia nóng bỏng đến nhường nào, cho đến khi nó chuyện động một cái, nàng mới phản ứng lại… “A…’’ Phượng Khương Trần sợ hãi kêu lên một tiếng, dùng sức nắm chặt.


“Ưm…’’ Cửu hoàng thúc kìm nén rên rỉ một tiếng, tựa như vừa kích thích vừa đau đớn.

Phượng Khương Trần hQuáng hốt, vội vàng buông thứ trong tay ra, đôi mắt mờ mịt đã trở lại trong suốt, nàng cúi đầu nhìn bộ dáng lúc này của mình và Cửu hoàng thúc, khuôn mặt vốn đã đỏ ửng lại càng thêm nóng bỏng.

“Lưu mạnh.

’’ Sau khi phản ứng lại, Phượng Khương Trần dùng sức đẩy Cửu hoàng thúc ra, Cửu hoàng thúc đang đắm chìm trong dục vọng căn bản không hề có sự chuẩn bị, bị nàng đẩy một cái, lập tức va vào thành xe phía sau, mạnh đến mức sau gáy nổi lên một cục u, nhìn chằm chằm Phượng Khương Trần với vẻ mặt khó hiểu, như thể vẫn còn chưa hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Phượng Khương Trần luống cuống sửa sang lại quần áo của mình, hung ác trừng mắt lườm Cửu hoàng thúc một cái, hoàn toàn quên mất nam nhân bị nàng mắng là lưu manh lúc nãy cũng vừa mới khiến nàng làm chuyện gì đó… “Vương gia?’’ Người đánh xe lập tức ghìm dây cương, chiếc xe ngựa dừng lại, thị vệ lập tức xông lên.

Không cần nhìn cũng biết chắc chắn có một đám người đang bao vây xung quanh xe ngựa.


Phượng Khương Trần giật mình nhảy dựng lên, nghĩ đến chuyện mình và Cửu hoàng thúc đang cùng ở trong xe ngựa, nàng chỉ muốn đập vào đầu tường.

Cũng vì câu hỏi này của người đánh xe, Cửu hoàng thúc mới khôi phục lại sự bình tĩnh, khuôn mặt anh tuấn đỏ bừng, hắn khẽ ho nhẹ một tiếng, sau khi xác định giọng nói của mình không có vấn đề gì, hắn mới mở miệng: “Không sao đâu, tiếp tục đi.

’’ “Vâng.

’’ Người đánh xe không nói một lời, tiếp tục lái xe ngựa đi về phía trước, nhưng hai người đang ngồi trong xe lại vì câu hỏi vừa nãy của hắn mà rơi vào trạng thái cực kỳ mất tự nhiên, Phượng Khương Trần xấu hổ cúi đầu.

A a a, nàng thực sự không muốn sống nữa, nàng không còn mặt mũi để gặp người khác nữa rồi, đây là xe ngựa, là xe ngựa đấy, bên ngoài còn có nhiều người như thế mà nàng lại bị Cửu hoàng thúc dụ dỗ, thiếu chút nữa làm đang chuyện không nên làm ở trên xe ngựa rồi.

Hu hu hu… Đây không phải là chuyện mà một nữ nhi trong sạch sẽ làm.


Cửu hoàng thúc biết rõ Phượng Khương Trần đang nghĩ gì, thực ra hắn cũng rất xấu hổ, hắn không ngờ chỉ một nụ hôn an ủi nhẹ nhàng cuối cùng lại biến thành như thế, nhưng hắn không hối hận, điều duy nhất hắn hối hận chính là địa điểm và thời cơ không thích hợp.

Lần sau, lần sau nhất định sẽ được, lần sau hắn chắc chắn phải làm xong, dục vọng kìm nén không thể giải toả, vật dưới thân hắn đã kháng nghị rồi.

Nên nhớ hắn không còn trẻ nữa, theo lý mà nói trong phòng hắn sớm đã có người chuyên để hắn giải quyết vấn đề dục vọng, nhưng hắn ghét nữ nhân, ghét mùi son phấn nồng nặc trên người bọn họ, cực kỳ không thích cách tiếp cận của đám người đó, cho nên vẫn luôn tự giải quyết, chưa từng phát tiết trên người nữ nhân bao giờ.




Bình Luận (0)
Comment