Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1682

Chương 1682

“Dạ gia kinh doanh ở Dạ thành đã lâu, nhân khẩu lại ít ỏi. Đến đời Dạ Diệp có mỗi Dạ Diệp là người thừa kế, người của chúng ta không cài vào được, tạm thời chưa có tin tức hữu dụng.” Đồng Giác và Đồng Dao cúi thấp đầu, bây giờ giải thích thế như thế nào cũng dư thừa.

Đương nhiên Phượng Khương Trần hiểu, thế lực danh tiếng như Dạ thành sẽ không dễ dàng lay động, nàng chỉ ôm suy nghĩ nghĩ muốn thử một chút, không có hiệu quả thì thôi, từ từ tìm hiểu.

“Lư gia Sơn Đông thì sao? Thân là gia tộc mạnh nhất Sơn Đông, nhân khẩu đông, phải tìm ra điểm đột phá mới đúng.” Phượng Khương Trần tin tưởng, thành lũy có vững vàng như thế nào đi nữa cũng không tránh nổi phá hoại từ nội bộ bên trong. Đối phó với Dạ thành và Lư gia Sơn Đông, Cửu hoàng thúc có thủ đoạn của Cửu hoàng thúc, nàng có cách của nàng.

“Cái này thật sự bị người đoán đúng rồi, chúng ta tìm được một người có thể hợp tác. Lư gia Sơn Đông nhìn dòng chính rất chặt, không cho phép bọn họ nạp thiếp hay làm xằng bậy, nhưng càng xem chặt càng dễ loạn. Thủ lĩnh băng cướp lớn nhất Sơn Đông lại là con trai riêng của Lư gia Sơn Đông, hắn vẫn luôn đối chọi với Lư gia Sơn Đông.” Đồng Giác cong cong lông mày, mắt híp lại thành một đường chỉ.

Nàng thật không ngờ, tùy tiện tra bọn họ thật sự có thể tìm được một người có thể dùng.

“Con riêng? Hào môn đại gia tộc nhiều nhất chính là sản phẩm này, trước tiên đừng kinh động đến hắn, chúng ta quan sát hắn trước.” Phượng Khương Trần đột nhiên phát hiện kiếp trước nàng cũng xem như là con gái riêng nhỉ, chỉ là nàng lựa chọn từ bỏ người nhà và gia tộc, chứ không phải là đối địch với họ.

“Rõ, ta sẽ bảo những người kia cẩn thận, không để lộ thân phận.” Đồng Giác muốn đi điều tra tin tức Lư gia Sơn Đông đương nhiên không để bồi dưỡng người ở đó, mà để thuộc hạ cải trang thành thương nhân đến Sơn Đông làm ăn, lấy thân phận thương nhân càng dễ giao lưu với các phú hộ bản địa hơn.

Chủ tớ ba ngươi đang định thương lượng làm thế nào để mở miệng Dạ gia thì nghe thấy tiếng gõ cửa: “Cô nương.”

Ngoài cửa là giọng của Xuân Hội.

“Vào đi.”

Trên tay Xuân Hội cầm một tấm thiệp mạ vàng, mềm mại thướt tha đi vào: “Cô nương, Cẩm Hằng hoàng tử Nam Lăng phái người gửi thiệp mời đến, nói buổi chiều ngày mai đến thăm hỏi người.”

Xuân Hội vẻ mặt sùng bái,cung kính đưa thiếp mời đến trước mặt Phượng Khương Trần, có thể khiến hoàng tử của một đất nước đến thăm hỏi ngay khi đến Hoàng thành, đó là đãi ngộ mà người bình thường không có được.

“Nam Lăng Cẩm Hằng? Hắn không phải ngày mai mới đến sao?” Phượng Khương Trần nhận lấy thiệp mời, mở ra…

Nét chữ rồng bay phượng múa, ngòi bút nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sắc sảo, thông qua chữ Phượng Khương Trần tựa hồ có thể nhìn thấy hoàng tử một nước-Chu Hằng.

Chữ rất đẹp, nội dung cũng rất trang trọng, có chút giống hai nước bang giao, Phượng Khương Trần xem qua một lượt thì không nhìn nhiều nữa.

“Đúng vậy, quan tiên phong đó nói, Cẩm Hằng hoàng tử vừa đến Đông Lăng sẽ đến thăm hỏi cô nương trước, nếu có chỗ mạo phạm, mong cô nương lượng thứ.” Cũng chính là nói, Nam Lăng Cẩm Hằng đến Hoàng thành đến hoàng thượng cũng chưa gặp đã gặp Phượng Khương Trần trước, có thể thấy…

Trong lòng Nam Lăng Cẩm Hằng, địa vị Phượng Khương Trần không phải cao bình thường.

Quả nhiên, đây chính là điểm thông minh của Nam Lăng Cẩm Hằng, hắn được Cửu hoàng thúc đưa lên vị trí cao, nếu hắn bắt buộc phải trợ giúp ở Đông Lăng thì cũng nên là Cửu hoàng thúc.

Nhưng lần này, hắn nhận lời mời của hoàng thượng Đông Lăng đến hoàng thành, nếu hắn cái gì cũng là hoàng thượng Đông Lăng Tử trước thì đồng nghĩa với đối địch với Cửu hoàng thúc, rõ ràng Nam Lăng Cẩm Hằng không có ý nghĩ này, nên…

Bình Luận (0)
Comment