Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1102

Chương 1102

Rõ ràng ý của Chiêu Vũ Đế là muốn nhanh chóng tổ chức hôn sự.

Nhưng tính ra thì mọi chuyện thật sự rất gấp gáp.

Chiêu Vũ Đế thở dài: “Trẫm biết, nếu hôn sự của con chuẩn bị vội vàng, khó tránh khỏi sẽ không chu đáo và gấp gáp. Nhưng tình hình của hoàng tổ mẫu con là như vậy, trẫm thấy chỉ có nhanh chóng tổ chức hôn sự thì mới khiến thái hậu khỏe lên được. Bên phía La phủ con không cần cần lo lắng, cha của La Kiều Oanh mất sớm, trong nhà huynh trưởng như cha, trẫm sẽ đích thân viết thư cho La Tước, nói cho hắn biết chuyện này. Bên phía của La phu nhân, mẫu phi của con sẽ đích thân tới nói chuyện. Hai đứa con đã có hôn ước từ trước, cũng không xem là thất lễ.

Thấy Mộ Dung Bắc Tô chưa quyết định chắc chắn, Chiêu Vũ Đế lại nói: “Còn về việc chuẩn bị trước khi hai con thành thân, mặc dù không thể đầy đủ như lúc bình thường nhưng trẫm nhất định sẽ cho người chuẩn bị đến mức tốt nhất, để bù đắp cho con và La Kiều Oanh. Tất cả đều phải lấy thái hậu làm trọng, từ trước đến giờ đứa cháu mà thái hậu thích nhất cũng là con. Con cũng nên biểu thị một chút tâm ý của mình chứ?”

Mộ Dung Bắc Tô chắp tay: “Bệnh tình của hoàng tổ mẫu nguy cấp, nếu Thái bốc lệnh đại nhân đã nói làm như vậy có thể sẽ có hiệu quả thì nhi thần đồng ý thử. Nhưng quyết định lần này quá vội vàng, con vẫn chưa kịp bàn bạc với La Kiều Oanh.”

“Hầy, hôn nhân đại sự đã có phụ mẫu và mai mối, bây giờ trẫm sẽ viết chỉ, ít ngày nữa tới nhà họ La tuyên đọc. La Kiều Oanh cũng là đứa bé hiểu chuyện, nó sẽ không giận dỗi với con đâu”

Mọi chuyện cứ như vậy là quyết định xong.

Từ Tê Ngô điện đi ra, Mộ Dung Bắc Tô vội vàng tới điện của Sơ phi để nhờ Sơ phi mau chóng tới nhà họ La cầu hôn.

Còn ba người Mộ Dung Bắc Uyên, Mộ Dung Bắc Hải và Triệu Khương Lan lại đi dạo trong cung.

Nghĩ đến chuyện không vui trước đây trong vương phủ, Mộ Dung Bắc Uyên áy náy nói với Triệu Khương Lan.

“Nhã Lan, hôm nay tâm trạng của Vương phi không được tốt lắm, chắc là tự nhiên muốn hiểu nhầm ý của muội. Nàng ấy khóc lóc vật vã như vậy, ta thật sự cũng không thể trách cứ được nhiều. Lúc đầu ta còn định bảo nàng ấy sẽ xin lỗi muội nhưng e rằng chuyện này không tiện ra.

Nên ta đành thay cô ấy nói xin lỗi muội, thật lòng xin lỗi muội”

Triệu Khương Lan suy nghĩ rồi vẫn lắc đầu: “Thôi bỏ đi, ta cũng có chỗ sai, không so đo nữa”

Mộ Dung Bắc Hải hơi nhíu mày: “Bắc Uyên, không phải tam ca huynh không muốn phu thê hai người đệ hòa thuận, ân ái. Nhưng nếu đệ muối coi đối phương là người bạn đồng hành của mình suốt cuộc đời thì đệ nên lựa chọn cho kỹ. Dù sao đệ cũng mất đi một phần ký ức và hiểu biết của mình về nàng ta, nếu đệ tùy tiện tin tưởng đối phương nói không chừng sẽ khiến đệ tự chịu tổn thương”

Ánh mắt Mộ Dung Bắc Uyên nhìn Mộ Dung Bắc Hải trở nên hơi phức tạp: “Tam ca, đệ có chuyện này muốn hỏi. Đây không phải là lần đầu tiên huynh nhắc nhở đệ, trước đây đệ và vương phi chưa chắc đã thân mật đến mức như vậy. Vậy huynh có từng nhìn thấy một người phụ nữ khác bên cạnh đệ tên là Khương Lan không?”

Mặc dù đang nhìn Mộ Dung Bắc Hải nhưng khóe mắt của Mộ Dung Bắc Uyên lại không tự chủ nhìn sang người công chúa Nhã Lan.

Triệu Khương Lan nắm lấy ống tay áo, cố gắng khắc chế cảm xúc của mình.

Thái độ của Mộ Dung Bắc Hải hơi thay đổi: “Sao đột nhiên đệ lại hỏi như vậy? Nữ nhân đó là từ đâu t “Hạ nhân trong phủ của đệ đã từng nói cho đệ biết về sự tồn tại của người kia nhưng chỉ có điều sau khi rời khỏi vương phủ, cô nương đó bặt vô âm tín. Vậy nên đệ không biết nên bắt đầu tìm nàng ấy từ đâu”

Triệu Khương Lan ngáp một cái: “Buồn ngủ quá, có lẽ là muội mệt quá, muội muốn hồi cung nghỉ ngơi một chút”

Mộ Dung Bắc Hải gật đầu: “Ta cũng mệt rồi, cùng đi về thôi. Ta chưa từng nghe nói tới cái tên mà đệ nói.”

Nhìn bóng lưng của hai người bọn họ một lúc, hình như Mộ Dung Bắc Uyên suy nghĩ gì đó rồi mới quay người rời đi.

Về đến vương phủ, Nhật Nhi cùng Sương Nhi đang hào hứng quấn lấy Tiên nữ. Con hồ ly béo mập đang vắt chân, ngồi tựa vào chiếc giường bên cạnh lò sưởi để sưởi ấm, không hề có cảm giác sợ lạnh như những con tuyết hồ khác.

Bình Luận (0)
Comment