Mấy phút sau, Viên Thiển dụi thuốc lá, vậy thì mượn dao giết người, thừa nước đục thả câu, thay mận đổi đào, lên hết cả thảy.
Viên Thiển gọi điện cho Amanda, lạnh giọng hỏi: “Amanda, tôi có thể tin cô không?”
“Tất nhiên, sếp Viên, sao thế ạ?”
“Lần này, nếu như chúng ta thành công, thì sẽ dẹp được cho công ty con sâu làm rầu nồi canh. Nếu mà thất bại, cô có thể phản ánh với hội đồng quản trị, đây là hành động cá nhân của tôi”
Viên Thiển cảm thấy chờ tới lúc mình quyết định làm điều đó, tất cả sự hoang mang đều biến mất, đầu óc cực kỳ tỉnh táo.
“Sếp Viên, tôi tin ngài”. Amanda đáp.
Viên Thiển nói toàn bộ kế hoạch của mình cho Amanda.
“Thời gian cấp bách, cô tới được kịp không?”
“Được ạ”
“Sai một bước là sai hết”
“Ngài yên tâm, khả năng chấp hành của tôi tuyệt đối đứng đầu ngành”. Amanda trả lời.
Viên Thiển thở ra một hơi, anh nhanh chóng đi tắm rửa, sửa soạn lại bản thân, thay một chiếc áo phông cổ rộng.
Hôm nay, Viên Thiển anh thật sự sẽ debut.
Kẻ này kẻ kia đều diễn được, tôi mà không thể hiện, mấy người còn tưởng tôi ăn chay chắc?
Viên Thiển gọi điện cho Mộ Dung Tiêu.
“Alo, thầy Mộ Dung hả, tối nay cùng ăn một bữa nhé?”
“Sao, tôi thả anh một con đường sống rồi, anh lại đưa tới cửa à?” Mộ Dung Tiêu không nhanh không chậm mở miệng.
“Đúng rồi, tôi đưa tới cửa đó. Anh ở Đế Thần chắc cũng chẳng vui vẻ gì. Chúng ta cùng nhau giải quyết những chuyện không vui nhé?” Viên Thiển cười nói.
“Sếp Viên biết chơi ghê”. Cái giọng điệu này của Mộ Dung Tiêu, rõ ràng cảm thấy rất hứng thú!
Viên Thiển lái xe tới bãi đỗ xe của khách sạn K, trong cốp sau của anh còn có nguyên một chai rượu vang, với tửu lượng của anh, chai này là đủ.
Mộ Dung Tiêu khoanh tay, chậc một tiếng.
“Làm sao? Tửu lượng của anh chắc cũng tạm được chứ?” Viên Thiển nghĩ bụng, chẳng lẽ Mộ Dung Tiêu muốn đổi ý?
“Nếu con anh mà biết anh đang làm cái gì, cậu ta sẽ tháo cái bộ xương già anh”
Ý của Mộ Dung Tiêu là, anh đừng trách tôi không nhắc nhở anh đấy.
Viên Thiển thở dài: “Cậu ấy không phải con tôi thật mà…”
“Được rồi”. Mộ Dung Tiêu rất lịch sự xách giúp Viên Thiển chai rượu vang kia.
“Chờ chút… Sao tôi cứ cảm thấy, anh rất hiểu kiểu hành vi của Lâm Thâm nhỉ?”
“Ha ha”
Tối hôm đó, một tin tức động trời nổ bùng tất cả các tạp chí lớn, nhảy dù lên trang nhất!
Không phải “hot search”, mà là “bùng nổ tìm kiếm” luôn!
Một user ẩn danh của trang web nào đó đã đăng một video, trong một căn phòng cao cấp của khách sạn K, Cố Manh và ekip quay phim của cô đang chuẩn bị quay. Stylist đi tới cạnh giường, đang muốn lay tỉnh Lâm Thâm nằm ở trên.
“Có chuyện gì thế? Lâm Thâm đâu!”
Nằm ở trên giường, say đến bất tỉnh nhân sự cũng không phải Lâm Thâm, mà là giám đốc điều hành cấp cao đang tạm thời bị cách chức của Khôi Khoát Entertainment, Viên Thiển!
Chỉ thấy Viên Thiển say đến bất tỉnh nhân sự, trên mặt ửng đỏ, cổ áo thun lệch sang một bên, thấp thoáng có thể thấy xương quai xanh…
Người đại diện của Cố Manh tức khắc khó chịu gọi một cuộc điện thoại cho Hoàng Thế Hoành nói: “Hoàng Thế Hoành! Có chuyện gì với ông thế hả? Không phải đã bảo là sắp xếp Lâm Thâm tới quay quảng cáo ư? Người trong phòng là ai! Ông nói rõ cho tôi!”
“Cái gì? Không phải Lâm Thâm? Sao có thể? Tôi khẳng định Tony đã đưa Lâm Thâm vào rồi mà! Nãy tôi còn gọi điện thoại xác nhận! Hôm nay tôi còn rót cho cậu ta ba chai, cậu ta căn bản không nhúc nhích nổi!”
“Ông xác định chuốc say cậu ta chứ? Cũng có thể cậu ta giả say!” Cố Manh cướp di động, trách mắng chất vấn giống như bà hoàng.
“Cô chờ một chút, tôi lập tức…”
“Hoàng Thế Hoành ông mau đóng gói Lâm Thâm tới cho bọn tôi! Không thì phun năm triệu đã nhận ra!”
Người đại diện của Cố Manh tức giận quăng di động đi, nhưng nhìn Viên Thiển say bất tỉnh nhân sự, sờ cằm mỉm cười.
“Chậc chậc chậc… Dù không biết là ai, nhưng trông có vị trưởng thành hơn Lâm Thâm nhỉ? Không có Lâm Thâm, dùng tạm anh ta cũng được này!”
Cố Manh kiêu căng nói: “Em muốn Lâm Thâm! Em chỉ cần Lâm Thâm thôi! Những người khác lại chả hot! Ai thèm nằm cùng một chỗ quay quảng cáo với lão già!”
“Nếu không phải cái tên Lâm Thâm phách lối quá, chúng ta đã chẳng cần phải lén lút như vầy”
“Không phải Hoàng Thế Hoành đồng ý chuốc say Lâm Thâm đưa tới sao! Đáng nhẽ là đang quay cảnh say rượu rồi đấy! Cậu ta say là được! Vậy mà cũng làm không xong!”
Lúc này trên mặt Cố Manh hoàn toàn không có dáng vẻ ngọt ngào.
“Nếu không phải trên đường bị quẹt xe làm mất thời gian, chúng ta đã tới từ lâu rồi, làm sao có thể vác nhầm người!”
Vào đúng lúc này, cửa bất thình lình mở ra, tiếng rống lạnh buốt của đàn ông truyền tới: “Cố Manh! Cô dám phản bội tôi! Nằm trên giường là thằng nào!”
Ngay sau đó vệ sĩ sau lưng gã xộc vào, ekip quay phim đều sợ ngây người, hoảng sợ lúng túng trốn sang một bên.
“Anh đừng hiểu lầm mà! Bọn em ở đây để quay quảng cáo rượu vang! Kia là một nghệ sĩ nam!” Cố Manh bị dọa trốn ra sau lưng người đại diện.
Gã đàn ông nhấc Viên Thiển bất tỉnh nhân sự trên giường lên, chất vấn Cố Manh: “Đây là ai? Sao tôi không biết đây là nghệ sĩ nam?”
Cố Manh ngẩn người, “Đúng rồi… Đây là ai…”
“Hình như là giám đốc điều hành Viên Thiển của Khôi Khoát Entertainment thì phải”
Một nhân viên nhỏ giọng nói ra, mà điện thoại di động của cậu ta vẫn luôn mở, yên lặng ghi lại tất cả.
“Cô và Viên Thiển nằm ở trên giường quay quảng cáo? Cô có tôi nâng đỡ còn chưa đủ hả?” Gã đàn ông lạnh giọng hỏi lại, Cố Manh giải thích không rõ, trực tiếp bật khóc.
Rất nhanh các chú cảnh sát đã tới, điều đình mọi cách, trò hề này mới chấm dứt.
Video bị kiểm duyệt rất nhanh, nhưng đã sớm được phát tán, không ngăn nổi.
Hot blogger bà tám có tiếng trong giới ngày ngày thấy, đăng một trang “truyện ngắn ly kỳ khúc chiết”, người sáng suốt nhìn cái là biết nói về tiền căn hậu quả của cái video kia.
Sao nam trẻ nhiều fan khuôn mặt xuất chúng nào đó bị ca sĩ thần tượng hiện tại của công ty thu âm X tia trúng, một khóc hai nháo ba thắt cổ nhất định phải xào CP với sao nam kia.
Nhưng mà sao nam kia chướng mắt cách lăng xê này, từ chối bằng lời lẽ gay gắt.
Đúng lúc người lãnh đạo trực tiếp của sao nam ông Hoàng đã muốn dạy dỗ nghệ sĩ không nghe lời này từ lâu, thế là liền sắp đặt một bữa tiệc, chuốc say hắn, đưa vào phòng khách sạn, đồng thời báo cho ca sĩ thần tượng dẫn theo ekip quay phim, cưỡng ép sao nam say đến bất tỉnh nhân sự quay quảng cáo.
Cùng lúc, ông Hoàng đã sớm mua chuộc một nhân viên trong ekip, dự định quay lại tình cảnh lúc ấy, muốn làm trò dùng sắc tống tiền.
Mặt khác, ông Hoàng lén lút báo cho bạn trai kim chủ của sao nữ, tung tin đồn sao nữ và sao nam kia có tư tình, muốn lợi dụng bạn trai của sao nữ đánh sao nam không nghe lời kia.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, hai đồng đội của sao nam không biết âm mưu của ông Hoàng, khiêng hắn ra khỏi khách sạn, còn đưa hắn về nhà. Càng không khéo là, ngay ngày hôm ấy vừa vặn có một vị quản lý cùng cấp với ông Hoàng, anh Viên cũng uống rượu say.
Anh Viên quen biết với sao nam kia, sao nam được đưa về nhà, căn phòng kia để lại cho anh Viên ngủ.
Đáng thương anh Viên, suýt nữa bị bạn trai của sao nữ đánh tơi bời…
Chuyện này ầm ĩ xôn xao, không chỉ ca sĩ thần tượng đang nổi Cố Manh của Đế Thần Records mà còn có người đại diện cũng dính líu trong đó. Ngay cả quản lý cấp cao Hoàng Thế Hoành chuốc say Lâm Thâm hôm đấy cũng tạm thời bị cách chức điều tra.
Hoàng Thế Hoành bị cảnh sát mang đi trong vô số tiếng cửa chớp của phóng viên hóng hớt.
Trước khi đi, gã vẫn cứ lải nhả lải nhải: “Sao lại thế này… Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì… Sắp qua màn rồi, nháy cái đã bị trừ hơn một nghìn điểm…”
Đám dân mạng phẫn nộ lên án, chỉ trích Cố Manh quá trớn, vì sự nổi tiếng mà không từ thủ đoạn, không hề có hạn cuối!
Nguyền rủa Hoàng Thế Hoành nát XX, chết không có chỗ chôn, đủ các thể loại khó nghe, chỉ có cái không nghĩ tới, không có thứ họ mắng không ra, chủng loại đa dạng, đầy sức sáng tạo và cực kỳ hả giận.
Mà Viên Thiển xem như người vô tội bị hại, lần này lên trang nhất vậy mà không có người mắng anh “chó Viên”.
Tuy vẫn có một số người nói Viên Thiển trước kia nhân phẩm ra sao, lần này phải bị đánh tơi bời mới coi như nhân quả báo ứng, nhưng ít kịch liệt hơn trước.
Các phóng viên không phỏng vấn được Viên Thiển trốn trong biệt thự không ra, bèn trọng điểm vây công ngày Viên Thiển ăn cơm chung với Mộ Dung Tiêu. Micro này nọ cũng sắp chọc vào miệng Mộ Dung Tiêu.
Cuối cùng, Mộ Dung Tiêu không thể không bảo người đại diện của mình đăng một đoạn video lên mạng, để giải thích tất cả những gì anh ta biết.
“Xế chiều hôm đó, tôi và anh Viên Thiển cùng ăn tối ở khách sạn K. Tuy giữa chúng tôi đã từng có hiểu lầm, nhưng bây giờ đã tiêu tan hiềm khích trước đó, trò chuyện vui vẻ. Anh Viên Thiển ba ly là gục, lúc đầu tôi muốn đưa anh ấy về nhà, nhưng đúng lúc có việc. Tôi gặp Trương Tử Thiên trong khách sạn, cậu ấy nói với tôi Lâm Thâm uống say, muốn đưa Lâm Thâm về nhà. Phòng của Lâm Thâm có thể nhường cho Viên Thiển nghỉ ngơi. Tôi liền đưa Viên Thiển lên. Tuyệt đối không ngờ, tôi đề phòng không đủ, suýt nữa hại Viên Thiển”
Mộ Dung Tiêu là người đứng đắn hiếm thấy trong showbiz, vẫn luôn giữ mình trong sạch. Anh ta nói thế, mọi người lại càng đồng cảm với Viên Thiển hơn.
Các netizen bắt đầu thảo luận, trí tưởng tượng càng lúc càng phong phú.
@ không sao đoán nổi: Mấy người nói xem, Viên Thiển có thể làm bạn với Mộ Dung Tiêu, có phải là hối cải làm người mới rồi không?
@ thế giới lớn vầy chưa từng muốn đi nhìn: Đúng vậy á, lúc trước hắn còn post vid xin lỗi cơ mà! Bởi vì cái vid đó mà bị cách chức! Nếu không phải thật lòng ăn năn thì đâu cần phải thế!
@ 8871772: Gần đây đúng là không nghe thấy Viên Thiển ra tay với sao nam sao nữ trẻ nào ha?
@ anh Lâm Thâm bánh bao hấp: Vậy nên, tình yêu đích thực của hắn thật sự là Mộ Dung Tiêu?
Bên dưới tỉnh lược mấy nghìn comments thảo luận về Viên Thiển và Mộ Dung Tiêu.
Sau đó, hướng thảo luận tiếp tục lệch đi.
@ một nghèo hai trắng ba có phúc: Hầy, mấy người nhìn trong cái vid đi, Viên Thiển uống say nằm đó, ngoan ngoãn y như bé thỏ trắng vậy!
@ soái ca máy xúc: Tui đang định nói, Viên Thiển trông được phết, hồi còn trẻ sao không debut nhỉ!
@ nhị mao 552: Debut rồi sao? Rồi anh ta sẽ bị người ta quy tắc ngầm, nhìn cái dáng vẻ da trắng thân mềm dễ đẩy ngã này đi!
Lại không biết xảy ra chuyện gì, một đoạn quay ngắn của kỳ cuối ‘Kỷ sáng thế’ lại được dân mạng edit, nội dung bên trong đúng là cảnh hậu trường.
Viên Thiển vặn chai nước cho Lâm Thâm, lau cằm cho hắn, còn có Lâm Thâm kéo thẻ công tác của Viên Thiển.
Rất là ngắn, chỉ mấy giây mà thôi, trước đó lúc phát sóng “Kỷ sáng thế’ căn bản chả có ai chú ý tới đoạn này, bởi vì nó chỉ là bối cảnh.
Nhưng bây giờ lại bị đào ra, lượt view khiến người ta tặc lưỡi.
Đám netizen cũng đang thảo luận, trợ lý trong video rốt cuộc có phải Viên Thiển không.
Mờ quá, độ phân giải không đủ, thấy không rõ lắm, thế là có rất nhiều người tới hỏi dưới blog chính thức của Dark Fringe, hỏi dưới Weibo của Lâm Thâm.
Tất cả mọi người bảo phương thức ở chung của Lâm Thâm và trợ lý này ngọt quá.
Viên Thiển ở trong nhà lướt Ipad hoàn toàn không get được ý của đám netizen, ngọt chỗ nào?
Bọn họ không nhìn ra Lâm Thâm kéo thẻ công tác suýt nữa siết chết anh hả?
Moe cái gì mà moe?
Thần kinh, không có năng lực lý giải…
Ngay lúc vô số dân mạng suy đoán trợ lý mờ nhạt kia có phải Viên Thiển không, Lâm Thâm vậy mà lại đăng một cái Weibo, chỉ có một chữ: Phải.
Các netizen lại xôn xao lần nữa.
@ đoàn tụ sum vầy: Anh hai ơi! Anh hai à! Anh nói “Phải” là có ý gì?
@ 7784251: Trợ lý trong kỳ cuối của Kỷ sáng thế là Viên Thiển sao?
@ hoa trong mộng mộng trên biển: Anh và Viên Thiển là quan hệ như nào thế?
Thế là chữ “Phải” kia của Lâm Thâm cũng lên trang nhất.
Viên Thiển hoàn toàn không hiểu chiều hướng và sở thích của công chúng, cảm giác đời người thật mờ mịt.
Anh cũng hiểu Lâm Thâm mà biết vụ trong khách sạn, chắc chắn sẽ xông tới khởi binh hỏi tội. Nhưng mà mấy ngày nay biệt thự của anh đều bị các phóng viên vây kín, Lâm Thâm có muốn tới, cũng sẽ trở thành miếng thịt bị ruồi nhặng nhìn chằm chằm, căn bản không thể xông tới cửa chính nhà anh.
Điện thoại của anh đã tắt máy rất nhiều ngày, chỉ có Amanda gửi tin nhắn cho anh.
Chỉ thấy một thông báo tin nhắn, Viên Thiển mở ra xem: Sếp Viên, chủ tịch muốn gặp ngài.
Đầu ngón tay Viên Thiển dừng lại, reply một câu: Ngay cả cửa tôi cũng không ra được.
Amanda reply: Họp trực tuyến, tám giờ tối nay. Sếp Viên, đừng căng thẳng, ngài không làm sai gì cả.
Viên Thiển nhìn đồng hồ, đã bảy rưỡi tối rồi!
Anh lấy tốc độ nhanh nhất, cạo râu ria để hai tuần của mình, mặc vest, thắt cà vạt, mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng, bấy giờ anh mới mở họp trực tuyến ra.
Lúc đầu anh tưởng sẽ thấy bóng lưng Tần Phóng đứng trước cửa sổ như mọi khi, nhưng mà lần này, là Tần Phóng thật.
Không còn là bóng lưng, mà là hình ảnh sống động!
Nhân vật truyền kỳ này cứ thế mỉm cười ngồi ngay ngắn ở trước mặt Viên Thiển. Ông nhìn hơn sáu mươi tuổi, lúc cười nếp nhăn đều lộ ra sự cơ trí sâu lắng.
“Nghỉ phép vui không Viên Thiển?”
“Tạm…tạm được ạ”
“Vậy chúng ta vào thẳng chủ đề, mặc dù người bên ngoài đều nói là Hoàng Thế Hoành muốn tính kế Lâm Thâm, tiện thể đả kích một trụ cột của công ty giải trí khác, mới vạch ra tất cả kế hoạch. Là vậy sao?”
“Đúng vậy, nhưng mà bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau”
Viên Thiển chơi game này lâu như vậy, đã biết quy tắc cơ bản nhất, đó chính là không được nói dối trước mặt Tần Phóng.
Tần Phóng cười khẽ một tiếng, ông đã gặp quá nhiều sóng to gió lớn, trò vặt vãnh này ông không để vào mắt!
“Bạn trai Cố Manh tới khách sạn, là cậu thông báo, hay là Hoàng Thế Hoành sắp xếp?”
“Là Hoàng Thế Hoành, mục đích của gã là muốn lợi dụng bạn trai Cố Manh dạy cho Lâm Thâm một bài học, sau đó gã lại ra mặt hòa giải, để về sau Lâm Thâm ngoan ngoãn nghe lời”
“Nhân viên quay phim dùng điện thoại ghi lại cảnh lúc ấy, là cậu sắp đặt hay là Hoàng Thế Hoành?”
“Hẳn là Hoàng Thế Hoành, tôi nghĩ bước này dùng để sau này uy hiếp Cố Manh. Như thế cho dù Lâm Thâm lên thời sự, Hoàng Thế Hoành cũng có thể xáo xào cậu ấy thành người bị hại. Đổ tội cho Cố Manh và bạn trai cô ta”
Tần Lão Tà cười khẽ một tiếng, “Vậy tất cả những kế hoạch cậu vừa nói ——cái nào là cậu làm?”
“Là tôi gọi điện báo cho Trương Tử Thiên, bảo cậu ta nhất định phải mang Lâm Thâm đi, đồng thời cho người lôi kéo sự chú ý của ekip quay phim và Cố Manh, để họ vào khách sạn muộn hơn thời gian dự tính. Sau đó tôi nhờ Mộ Dung Tiêu giúp đỡ, đưa tôi vào. Gọi điện báo cảnh sát, là tôi nhờ người tính toán thời gian rồi gọi, cũng không thể để tôi bị bạn trai Cố Manh đánh chết thật được”
“Cậu có thể chỉ bảo Trương Tử Thiên đưa Lâm Thâm ra khỏi khách sạn”
“Trên giường không có ai, điểm bất ngờ ở đâu? Lúc bạn trai Cố Manh đi vào, chẳng phải là sẽ vồ hụt ư? Không làm lớn, Hoàng Thế Hoành sao xuống ngựa được? Gã không xuống ngựa, về sau sẽ còn nhớ thương tính kế Lâm Thâm”
“Thế nhưng, lúc Cố Manh gọi điện chất vấn Hoàng Thế Hoành, tại sao trên giường không phải Lâm Thâm, cậu lại kéo Khôi Khoát Entertainment của chúng ta xuống nước. Điều này sẽ tạo thành tổn thất cực kỳ to lớn cho danh dự của Khôi Khoát Entertainment”
“Chủ tịch Tần, trước mắt Hoàng Thế Hoành chỉ là ‘chưa thỏa mãn’, nếu như cứ để mặc đó, sớm muộn sẽ trở thành ‘sự thật’, đến lúc đấy danh dự của công ty mới thật sự không có cách nào cứu vãn”
“Chúng ta xử lí gã nội bộ, mà không bị cả thế giới chỉ trích”
Viên Thiển cười, cách cấp cao giải quyết sự việc, anh còn không biết sao?
“Không tới bước này, công ty căn bản không nhịn đau cắt ổ bệnh mưng mủ, bất kể Lâm Thâm khiếu nại thế nào, bất kể còn bao nhiêu nghệ sĩ bị đối xử bất công, công ty sẽ chỉ ‘cảnh cáo’, ‘phê bình’ Hoàng Thế Hoành, cho đến khi gã ăn mọt con tàu thủy Khôi Khoát Entertainment này. Gã thì tốt rồi, còn có thể qua Đế Thần Records. Công chúng dễ quên, là xây dựng trên cơ sở không tạo thành tổn thương thực chất. Giống như hiện tại, tương lai của Dark Fringe không thể đong đếm, còn có sự ủng hộ và đồng tình của công chúng, có thể ‘bay ngược chiều gió’. Ảnh hưởng trái chiều Hoàng Thế Hoành mang tới thì nhằm nhò gì”
“Cậu rất thông minh, đoán tôi sẽ không lỗ Hoàng Thế Hoành lại thiệt mất Viên Thiển”
Tâm tư nho nhỏ của anh đã bị Tần Lão Tà nhìn thấu triệt để.
“Chúng ta nhất định phải cắt cái u ác tính Hoàng Thế Hoành này. Nếu bởi vì thế mà làm gì cậu, truyền ra lại là sai lầm của Khôi Khoát Entertainment, đối thủ của chúng ta chắc chắn sẽ nhân cơ hội đả kích công ty trên dư luận. Xử phạt cậu, giám đốc chính trực, vì dân trừ hại, càng khiến công chúng đứng ở phía đối lập chúng ta”
Trên mặt Tần Phóng vẫn là nụ cười nhạt, lần phân tích này, hoàn toàn không phải NPC. Đây rốt cuộc là hình thức suy nghĩ mà máy tính vận toán ra, hay là có người chơi đang sắm vai nhân vật Tần Phóng?
“Đúng vậy, chủ tịch Tần”
“Vả lại rời khỏi Khôi Khoát Entertainment cậu vẫn có thể qua Đế Thần Records. Nghe bảo Mộ Dung Tiêu ở bên kia chạy chọt quan hệ cho cậu, nếu cậu mà bị Khôi Khoát Entertainment đuổi ra khỏi cửa, Đế Thần Records sẽ bắn pháo rước cậu về”
“Thế thì phải cảm ơn anh Mộ Dung rồi”
“Viên Thiển, cậu có thể quay lại, Dark Fringe do cậu toàn quyền phụ trách, để tôi xem cái nhóm này có thể bay lượn tới trình độ nào. Ngoài ra, trọng điểm của cậu là bồi dưỡng người mới. Tôi biết, Dark Fringe thật ra là cậu tuệ nhãn biết anh hào. Chúng tôi cho cậu thời gian một năm, nhất định phải tạo ra thêm ba sao nam, sao nữ trẻ fan hùng hậu. Nếu như cậu không làm được, món nợ cậu tính kế Hoàng Thế Hoành sẽ thanh toán cùng. Không chỉ ở Khôi Khoát Entertainment, cũng sẽ không có bất cứ chỗ nào để cậu tiếp tục đặt chân”
“Vâng thưa chủ tịch”
“Phải rồi, kế hoạch của Hoàng Thế Hoành cậu nói rất chính xác, nhưng có một cái không đúng”. Tần Lão Tà mở miệng nói.
“Cái nào…không đúng ạ?”
“Nhân viên dùng điện thoại quay được tình huống hiện trường, không phải do Hoàng Thế Hoành sắp xếp”
“Sao cơ?” Viên Thiển ngẩn người.
Nhân viên kia là ai sắp xếp? Chỉ là trùng hợp ư?
“Chúc cậu may mắn”
Họp trực tuyến kết thúc, tim Viên Thiển vẫn còn đập bình bịch.
Trời ạ, anh qua cửa rồi?
Anh qua cửa thật rồi?
Quả thật, Hoàng Thế Hoành đã xong đời, nếu như lại đẩy Viên Thiển tới Đế Thần Records, vậy thì đúng là mất cả chì lẫn chài.
Viên Thiển cuối cùng sạc điện thoại, gọi cho Mộ Dung Tiêu.
“Tôi còn tưởng anh chết rồi chứ”. Mộ Dung Tiêu trả lời.
“Đâu có, không phải là tôi còn chưa cảm ơn anh tạo thế cho tôi ở Đế Thần Records ư? Nếu không Khôi Khoát Entertainment cũng sẽ không cảm thấy tôi đầu cơ kiếm lời”. Viên Thiển cười.
Nói thực ra, ở trong hiện thực, trừ Lục Chân, Viên Thiển thật sự không có người bạn nào.
Nhưng mà, Mộ Dung Tiêu khiến anh có một cảm giác có thể làm anh em.
Chỉ là một giây sau, cảm giác anh em đã tan vỡ.
“Truyền thông đều bảo, Khôi Khoát Entertainment dự định bắt anh thi triển mỹ nhân kế, câu tôi về Khôi Khoát Entertainment, anh định bao giờ thì áp dụng đây?” Mộ Dung Tiêu hỏi trong điện thoại.
“Hả? Anh…anh nghiêm túc hả?”
“Tôi đã nói đùa bao giờ chưa?”
“Ờ thì… Tôi…ờm…”
“Nghe được anh rất sợ hãi. Tôi hết sức hưởng thụ. Ngủ ngon”
Mộ Dung Tiêu cúp điện thoại, Viên Thiển lại hoảng sợ đi xung quanh phòng khách.
“Anh ta đùa mình, anh ta nghiêm túc, anh ta đùa mình, anh ta nghiêm túc, anh ta đùa mình, anh ta nghiêm túc…”
Hôm sau, Khôi Khoát Entertainment tổ chức họp báo, bày tỏ đã khai trừ chức vụ giám đốc điều hành của Hoàng Thế Hoành, thể hiện sự tự trách sâu sắc với ảnh hưởng trái chiều gã tạo thành. Ngay lúc đó, khôi phục chức vụ giám đốc của Viên Thiển, đồng thời sự phát triển sau này của nhóm Dark Fringe nổi tiếng do anh chịu trách nhiệm, hy vọng anh có thể bồi dưỡng nhiều người mới hơn cho công ty.
Dưới một loạt câu hỏi điên cuồng của truyền thông, quản lý quan hệ công chúng của Khôi Khoát Entertainment lấy bất biến ứng vạn biến, hắn mạnh bởi hắn mạnh, trăng thanh gió mát lướt núi đồi (1).
Nhờ Khôi Khoát Entertainment hấp dẫn lửa đạn, paparazzi ngồi xổm ngoài cửa nhà Viên Thiển tới mức sắp bị bệnh trĩ vẫn chẳng thấy Viên Thiển đi ra ngoài, đành phải từ bỏ.
Cuối cùng Viên Thiển cũng có thể lái xe của anh, âu phục giày da đi làm.
Khi anh đi vào tòa nhà của Khôi Khoát, từ bảo vệ ở cửa, đến quản lý nhân viên các phòng ban, thấy anh đều gật đầu chào hỏi. Viên Thiển sâu sắc cảm giác địa vị của mình ở Khôi Khoát dường như tăng lên, mặc dù anh vẫn chỉ là một giám đốc điều hành.
Rốt cuộc là tới khi nào mới có thể lừa Tần Lão Tà nói với anh một tiếng “Cảm ơn” đây?
Muốn nhanh nhanh chóng chóng qua màn ghê, game này hại não quá!
Viên Thiển vừa mới đi đến cửa văn phòng, Amanda đã tới bên cạnh anh, nhỏ giọng nói, “Sếp Viên, Lâm Thâm của Dark Fringe đang ở trong văn phòng của ngài. Lúc đầu tôi muốn ngăn cậu ta lại, nhưng mà…”
Viên Thiển hiểu, này là hơn nửa tháng anh không nói một câu với Lâm Thâm, chỉ sợ cái tên này sắp nổ tung rồi.
“Không cần ngăn”
Nên nói cũng phải nói rõ.
Nhưng mà hành vi của Lâm Thâm luôn luôn không thể nắm bắt, vì lý do an toàn, Viên Thiển lại bảo Amanda: “Bất kể thế nào cũng không được cho người khác vào. Và nếu như tôi kêu cứu, cô…”
“Nếu như nghe thấy ngài kêu cứu, tôi nhất định sẽ tới ngay”
“Ừ, cảm ơn”
Viên Thiển đi tới trước văn phòng của mình, hít một hơi thật sâu.
Cái loại cảm giác căng thẳng kia lại tới nữa, còn thấp thỏm hơn cả khi đối mặt với Tần Lão Tà.
Anh thậm chí không biết trong nháy mắt mình đẩy cửa ra, có phải sẽ lại bị Lâm Thâm dọa cho một trận không.
Tác giả: Giản Hàn: Ba ba Viên, mang con một mình vất vả quá nhỉ.Viên Thiển: Tôi không có con.Giản Hàn: Đừng ngại mà, tôi có thể mang giúp anh.Viên Thiển: Anh lấy đi, tôi không cần!Giản Hàn: Tốt quá, vậy thì tôi lấy đây, hấp hay là kho tàu nhỉ?Viên Thiển: …Giản Hàn: Tôi muốn giết nó từ lâu rồi.Viên Thiển: Thôi anh trả lại cho tôi đi.Giản Hàn: Chẳng phải anh bảo đây không phải con anh ư?Viên Thiển: Con chó con mèo nuôi lâu cũng có tình cảm mà, huống chi là con…Chú thích:
(1) Nguyên văn Tha cường do tha cường,thanh phong minh nguyệt phất sơn cương “他强由他强, 清风明月拂山岗”: khẩu quyết của Cửu Dương Chân Kinh trong “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” của Kim Dung.