Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Chương 49

Sương mù dày đặc trong ánh sáng hải đăng dần dần tiêu tán, tiếng ca trên mặt biển còn đang từ xa đến gần lan lại đây, bên tai Quản Lăng truyền đến tiếng hít thở rất nhỏ, mang theo tanh mặn và ươn ướt đến từ nước biển.

Cả con thuyền đột nhiên im lặng làm cho người ta có chút hít thở không thông, rõ ràng cảm nhận được trên mép thuyền bên người có cái gì đang nhìn chăm chú mình, mặt cứng ngắc vô cùng, Quản Lăng nhấp nhấp môi, nghiêng mắt nhìn lại phía mép thuyền.

Không biết là ai phát ra một tiếng hút khí rất nhỏ, ngay sau đó thanh âm lái chính có chút khàn khàn hàm chứa một tia hưng phấn cố nén vang bên người Quản Lăng.

“Thượng Đế ơi, cậu quả nhiên rất được sinh vật xinh đẹp này yêu thích, chúng nó nhìn một cái, đều nhìn cậu không chuyển mắt đấy!”

Không biết vì cái gì đối với cái câu như là khích lệ này trong lòng tui tuyệt không vui sướng…

Đối với chuyện mình bị một con cả coi trọng thật cảm thấy một cỗ cảm giác thật sâu không rõ, Quản Lăng ngay cả tâm tư liếc mắt nhìn một con người cá đều không có, mặt than liền muốn thối lui về phía đuôi thuyền.

“Đi, trấn an nó lại, chúng ta cần càng nhiều người cá!” Thân mình vừa động đã bị người một phen ngăn lại, sau lưng chợt bị mái chèo đánh một chút, lái chính nhỏ giọng ở bên tai Quản Lăng phân phó nói.

Phắc phắc phắc phắc phắc!!!

Yên lặng ực một tiếng, Quản Lăng cùng những người khác trên thuyền liếc nhìn nhau một cái, rõ ràng thấy được trong mắt mọi người ẩn cũng ẩn không được đồng tình.

Oh shit! Hít sâu một hơi, Quản Lăng cực kì chậm rãi quay đầu, xuyên thấu qua một mảnh ánh nước u ám thâm trầm mơ hồ thấy được một đôi mắt màu xanh thẳm.

Tựa hồ là chú ý tới tầm mắt Quản Lăng, chủ nhân con ngươi kia từng chút từ trong sương mù nhô đầu ra, cánh tay tái nhợt mà lại có lực chậm rãi đáp lên mép thuyền, cực kỳ ôn nhu nhìn chăm chú vào Quản Lăng.

Diện mạo người cá rất là tuấn mỹ, nếu như không phải giờ này khắc này là đang đứng trong biển cả, chỉ sợ không ai sẽ không cho rằng đây là một người đàn ông quý tộc anh tuấn hoàn mỹ, nhưng mà xuyên thấu qua đuôi cá thật dài chớp lên mặt nước có thể nhìn thấy, lại không lúc nào là nhắc nhở Quản Lăng nó khác nhau với con người.

Người cá này tựa hồ tuổi cũng không phải quá lớn, hai tròng mắt trong suốt mà lại tò mò, móng tay nhọn nắm chặt bên thuyền, ánh mắt lóe ra nhìn chăm chú vào Quản Lăng.

Tiếng ca không biết khi nào thì dừng lại, trong sương mù mơ hồ có thể thấy gợn sóng cuồn cuộn cùng đuôi cá lộ ra, nhưng mà người cá này giống đang chờ đợi thứ gì đó không chút ý tứ tới gần.

Mặt không chút thay đổi đối diện với người cá, Quản Lăng một chút ý nguyện đáp lời cũng không có.

Có xinh đẹp đi nữa thì cũng chỉ là đực được không, tuy nói ông hiện tại có thể đã không thẳng như vậy, nhưng còn không biến thái đến muốn đi làm nhân thú luyến.

Tuy rằng ông hình như cũng làm qua thú cái gì đó…

Thấy Quản Lăng chậm chạp không có hành động, lái chính cảnh cáo gõ cậu một chút, hạ giọng nói: “Nhanh lên! Nếu không tao để cho mày đi xuống cùng mấy thứ này làm bạn!”

Lái chính này quả thực là NPC có thái độ ác nhất mà cậu từ khi vào game tới nay gặp phải qua, cẩn thận ông ra ngoài khiếu nại mày! Cho mày cũng trở nên trắng nõn nà!!!

Quyết tâm cho lái chính này một cái soa bình, cho rằng mình lúc này không nên dây dưa với cùng một NPC không biết, Quản Lăng nhấp nhấp môi, có chút chần chờ nhìn người cá đang tiến hành quan sát cậu toàn phương vị.

Nói cậu phải làm sao mà đi trấn an một người cá, nó lại không có lông dài, chẳng lẽ muốn đi vuốt ve vảy cá sao?

Tầm mắt dừng ở đuôi cá người cá giấu trong nước biển, Quản Lăng run rẩy vươn tay đi, sau đó dưới ánh mắt người cá dừng ở đỉnh đầu nó.

Mịa nó thật sự không dám sờ đuôi a, lỡ như đó là cấm khu cái gì, chọc giận nó cho mình một ngụm thì làm sao bây giờ!

Càng nghĩ vẫn là cảm thấy đỉnh đầu an toàn một ít, Quản Lăng run run sờ sờ sợi tóc trơn trợt của người cá, hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.

Gian nan toét toét khóe môi, cố gắng làm cho mình lộ ra biểu tình hữu hảo, Quản Lăng cứng ngắc nói: “Cậu, cậu có thể nghe hiểu tôi nói gì không?”

Híp híp mắt, người cá chợt từ trong nước lộ ra nửa người, móng vây cá tái nhợt thong thả xoa hai gò má Quản Lăng, ôn nhu dùng chóp mũi cọ cọ cậu.

Ngực tinh tráng của người cá đầy đủ hiện ra trước mặt Quản Lăng, giọt nước rãi trên thân hình hoàn mỹ hiện ra một loại mỹ cảm thần bí.

Cứ cảm thấy bộ dạng con cá này nhìn thật quen mắt a…

Quản Lăng có chút ngớ ra chống lại hai tròng mắt nửa chợp mắt của người cá, không chịu khống chế mà muốn tiến lên hôn hôn đôi môi đầy đặn kia.

“Này, nhóc, đừng bị thứ kia dụ hoặc!”

Bên tai vang lên một tiếng hét lớn, Quản Lăng trong đầu “Ong” vang lên, phản xạ có điều kiện đẩy mạnh người cá trước mặt vào trong nước.

“Đồ khốn, mày làm cái gì! Sẽ dọa đến chúng nó!!!”

Bọt nước dần dần nổi lên thanh âm bạn lái chính rống giận vang lên, tiếng ca dừng lại lại lần nữa vang lên, càng thêm dụ hoặc hơn trước.

Người cá bị Quản Lăng đẩy ra kia chợt từ trên mặt biển nhảy ra, ánh mắt hưng phấn nhìn thẳng Quản Lăng, há mồm kêu lên.

Ngay sau đó, quanh thuyền gỗ dâng lên vô số cành hoa, vốn người cá còn cách thân thuyền một khoảng cách nhất định lại chợt xuất hiện trong vòng ánh sáng, như một đám cá mập bị mùi máu tươi hấp dẫn, tầng tầng lớp lớp vây quanh chỗ con thuyền Quản Lăng.

Tiếng ca khàn kích thích đầu óc, cướp biển chung quanh bị tiếng ca kia ảnh hưởng đều nhịn không được mà dừng động tác, nhưng mà chính là trong nháy mắt chần chờ kia, liền có người nhanh chóng bị người cá kéo vào trong nước, mà người bị tha xuống biển kia rõ ràng không phù hợp khẩu vị người cá, trong lúc nhất thời tiếng kêu thảm thiết từ mặt biển bình tĩnh đột nhiên vang lên!

“Đốt thùng lửa, đuổi bọn chúng lên bờ, trên bờ bày lưới!!!”

Tiếng hô của lái chính ẩn ẩn vang lên, thùng dầu trên thuyền bị đốt ném vào trong biển, thân tàu nổ tung đồng thời Quản Lăng ầm rơi vào trong nước, luống cuống tay chân muốn từ sóng biển bơi lên bờ.

“Đinh, người chơi tôn kính, xin hỏi ngài…”

Tiếng máy móc trong đầu bị tiếng nổ chung quanh che dấu, Quản Lăng nhếch môi, rơi lệ đầy mặt hoa tay, ngay cả hệ thống nêu lên cũng bất chấp nghe.

Mịa nó phía sau đi theo một đám người cá như lang như hổ muốn phân chia mày thì không nhanh chóng chạy thì còn có thể như thế nào!

Rất được người cá hoan nghênh một khắc Quản Lăng rơi xuống nước bắt đầu cũng đã bị vô số người cá theo dõi, vốn Quản Lăng còn có chút may mắn nghĩ người cá bị uy hiếp mạng hẳn là sẽ không chú ý tới cậu, nhưng mà sự thật chứng minh, cậu xem nhẹ tình yêu sâu lắng của người cá đối với đàn ông mới mẻ.

Thật là dùng sinh mệnh để đoạt đàn ông a! Nửa người dưới của chúng bây đến tột cùng là có bao nhiêu gấp gáp a!

Đổi lại trước kia, Quản Lăng không hề nghĩ qua là sẽ có một ngày mình bị cá đuổi theo, nhưng mà game nói cho cậu, tất cả đều có khả năng.

Chỗ eo bụng bỗng nhiên như là bị thứ trơn trợt gì đó bò lên, Quản Lăng giãy dụa vung tay, chạm đến một mảnh cát mỏng trơn nhẵn nị như vây cá.

Đầu ngẩn ra, Quản Lăng sợ tới mức đưa tay tách bên hông, nhưng còn không chờ cậu chạm đến đến đuôi cá bên hông, cánh tay liền lại bị móng vảy cá lạnh như băng dắt lại, ngay sau đó một trận trơn trợt lạnh như băng dọc theo làn da cậu chậm rãi vòng quanh về phía trước.

Quản Lăng một cử động nhỏ cũng không dám nổi trong nước, cả người cứng ngắc giơ cánh tay, run lập cập híp mắt nhìn lại bên người.

Hai ba người cá gắt gao kiềm chế thân thể Quản Lăng, đuôi cá hưng phấn loạng choạng trong nước biển, trong lúc đó vội vàng quấn quanh hai chân Quản Lăng.

Giữa cổ lại lần nữa truyền đến cảm giác liêm liếm trơn trợt, sắc mặt Quản Lăng quả thực khó coi đến cực điểm.

Đờ mờ bọn cướp biển quả nhiên nói không sai, đám người cá thật là rất thích chia xẻ a khốn khiếp QAQ!

Thời gian nín thở dần dần đến điểm tới hạn, Quản Lăng nhịn không được mà giãy dụa, muốn vung ra đuôi cá quấn quanh bên hông mình.

Một người cá trong đó hình như là phát hiện Quản Lăng hơi thở không đủ, phe phẩy đuôi tiến lên đây muốn hôn Quản Lăng để giúp cậu thở, nhưng không đợi nó để sát vào, một trận tiếng nổ mạnh từ đỉnh đầu Quản Lăng ầm vang lên, thùng dầu thiêu đốt từ trong nước lan ra, đám người cá bị sóng nước buộc lan tới đột nhiên đánh ra, đều vọt tới bên bờ.

Thùng gỗ kia đánh thẳng tới Quản Lăng, Quản Lăng tránh cũng không thể tránh mà vượt mức bơi đi, lại trong nháy mắt sắp bị thùng gỗ đánh trúng bị sóng nước vượt mức đẩy, không chịu khống chế từ nước biển di động về phía trước.

Đầu bị sóng nước đánh đến biến thành vô cùng mê man, Quản Lăng chóng mặt cúi đầu, một khắc cuối cùng mất đi ý thức, thoáng nhìn thấy một màu xanh thẳm trong nước biển.

Lúc Quản Lăng tỉnh lại sắc trời đã hơi hơi sáng lên, cảm giác đau nhức từ đầu đến chân làm cậu khó chịu vô cùng, Quản Lăng run rẩy bò thân lên, thất tha thất thểu nhìn về phía trước.

Trước bờ cát sớm là một mảnh bừa bãi, vô số thùng gỗ đốt cháy cùng với sinh vật nước bị nổ lên bờ lộn xộng rải trên bờ cát, bị bọn cướp biển dùng côn gỗ một đám quét qua.

Ngốc lăng lăng nhìn trong chốc lát, Quản Lăng quan sát vị trí phiến đá ngầm này của mình một chút, vô cùng nghi hoặc.

Nói cậu là như thế nào lên bờ? Trước khi cậu bất tỉnh hẳn là còn ngốc trong biển đi, chẳng lẽ thân thể cậu tự mang công năng lên bờ khi bất tỉnh?

Ngẫm lại cũng hiểu được mình mở não động có chút lớn, Quản Lăng lén lút trốn mặt sau đá ngầm nhìn bọn cướo biển còn ở trên bờ cát tìm người cá, ngạc nhiên phát hiện hiện tại không có ai chú ý tới cậu mất tích.

Đờ mờ lúc này không chạy càng chờ đến khi nào, trời ban cơ hội là đây a!

Vui sướng bước hai chân, Quản Lăng con thắt lưng nhanh chóng vòng qua đá ngầm, thật cẩn thận di chuyển đến nơi bãi xa.

Nơi này ông không bao giờ muốn đến nữa, cưới biển người cá cái gì đều đi shit đi, ông muốn đi tìm nhiệm vụ thuộc về mình!

Cước bộ nhẹ nhàng rất nhanh vòng qua một mảnh đá ngầm, Quản Lăng nhấc chân từ trên một khối đá nhỏ hạ xuống, lung la lung lay dừng ở trong nước.

Nhìn về phía sau, đánh giá mình chạy có thể đủ xa, Quản Lăng ánh mắt sáng lên nhìn về phía trước, sau đó thoáng nhìn một cái đuôi cá to lớn.

Quản Lăng: ==

Tầm mắt thong thả dời về trước, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nhìn người cá hơn phân nửa thân mình đều tẩm trong nước biển trước mắt mình, tự hỏi trong chốc lát rồi lặng lẽ chuẩn bị rời đi…

“Đinh, người chơi tôn kính, chúc mừng ngài tiến vào cốt truyện đầu mối chính của thế giới 《 Cướp biển nam Caribbean 》, bối cảnh thế giới đã được ghi lại ở sổ tay công lược, còn xin người chơi chú ý kiểm tra và nhận.”

“Đinh, nhiệm vũ đầu mối chính của game đã tuyên bố, vì để người chơi thể nghiệm thật tốt lạc thú của game, hệ thống game đã thăng cấp toàn diện, rút gọn nhiệm vụ game, ngoại trừ nhiệm vụ nhánh chờ không cần thiết, cũng đổi phần thưởng game phát xuống thành điểm số cho người chơi, giúp người chơi game vui vẻ bình thường!”

“Đinh, cảnh cáo, giá trị sinh mệnh của NPC quan trọng vòng này quá thấp, còn xin người chơi đúng lúc hành động, tránh cho lại tiến vào cơ chế trừng phạt!”

Quản Lăng: “…”

Máy móc tính đi về phía trước, Quản Lăng đưa tay đẩy ra gỗ vụn chung quanh đuôi cá kia, mặt không chút thay đổi mò nửa người trên của người cá từ trong nước ra.

Sau đó, trong nháy mắt thấy rõ gương mặt người cá kia, Quản Lăng hai chân mềm nhũn, trợn mắt há hốc mồm quỳ vào trong nước biển.

Tác giả có chuyện muốn nói: vì thế đây là đệ nhất càng, thứ hai lớn hơn nữa khái là ở nửa đêm, tác giả tra tra tay tốc, các ngươi biết
Bình Luận (0)
Comment