Thanh Âm Của Em

Chương 35



Sáng hôm nay 520, Kha Âm chưa tỉnh đã bị điện thoại của Bối Nguyệt Lượng oanh tạc.

Thời điểm cô nghe máy thì bên máy Dạ Dung Lâm cũng thông báo đối phương đang có cuộc gọi khác, xin chờ trong giây lát.

Thế là anh cũng tỉnh hẳn.
Để điện thoại trước mặt, anh lên mạng xem trang weibo của mình.

Từ tối hôm qua đến sáng nay số lượng bình luận cũng như chia sẻ tăng chóng mặt.

Dạ Dung Lâm thầm nghĩ, đúng là toàn cú đêm.
Bối Nguyệt Lượng gọi cho Kha Âm cũng là vì chuyện này.

Từ lúc nghe máy đến giờ, toàn là Bối Nguyệt Lượng thao thao nói: "Nam thần đăng bài hát! Rõ ràng là hát cho cậu nghe! Tớ ghét cậu quá mà!"
Kha Âm cảm thấy mình chưa tỉnh ngủ, mơ màng hỏi: "Đăng cái gì? " Tối qua trước khi đi ngủ cô còn lên lướt weibo một lần mà, có thấy anh đăng gì đâu.
Bối Nguyệt Lượng cũng không dừng lại:"Bài hát tỏ tình nha, tớ nghe nói bài này được thu âm lâu rồi, nhưng anh ấy vẫn chẳng có ý định đăng lên.

Lúc trước fans có dò hỏi, lời bài hát ngọt ngào như vậy tại sao anh không hát, thì anh ấy trả lời chưa tìm được cảm giác.

Mà lần này, lại cố ý chọn ngày tình nhâm đăng lên, thử hỏi là còn vì ai? Chắc chắn là muốn tạo bất ngờ lớn cho cậu rồi.

"

Nghe vậy Kha Âm bò dậy rồi mở ngay laptop, vào weibo, quả nhiên nhìn thấy bài đăng từ rạng sáng của anh.
Caption cũng không lằng nhằng gì, chỉ viết: 520 vui vẻ.
Kha Âm dùng chuột click vào bài hát, đoạn nhạc dạo rất yên bình, nghe thấy được phần chân tình trong đó.
Bối Nguyệt Lượng còn phổ cập cho cô: “Mấy năm gần đây, nam thần mở phòng làm việc, chuyển từ thu âm sang bồi dưỡng người mới, cho nên trừ phi là tác phẩm rất khó cần kỹ thuật cao mời anh ý mới đến lồng tiếng.

Rất nhiều fans mong muốn anh ý hát cover, nhưng không thể ngờ là hôm nay 520 lại có bạo kích.

Từ khi nam thần nói muốn theo đuổi bạn gái, trên mạng rất nhiều người đoán bạn gái anh ý là người như nào.

Kết quả nữ chính vẫn chưa thấy đâu.

Như nào, hiện tại muốn công khai không?”
Phần nhạc dạo đã qua, Kha Âm nghe thấy Dạ Dung Lâm hát, âm thanh nhẹ nhàng, ấm áp rất cảm động.

Cô lấy lại tinh thần hỏi Bối Nguyệt Lượng: “Cậu cảm thấy tình cảm từ bình thường đến yêu sâu đậm, thì đến bao lâu mới được gọi là sâu đậm?”
Bối Nguyệt Lượng không biết vì sao Kha Âm lại hỏi như vậy, đúng là làm khó cô mà.

“Con người chưa yêu đương bao giờ, không dám phát biểu.


Kha Âm còn đang nghe Dạ Dung Lâm hát, Bối Nguyệt Lượng lại nói tiếp: "Nếu đúng người thì một giây thôi là nhớ nhau cả đời."
"Ừm" Kha Âm cười ngọt ngào.

Ngày lêz tình nhân này cũng mang cho cô nhiều niềm vui bất ngờ.
Bối Nguyệt Lượng rối rít hỏi tâm trạng của Kha Âm.

Kha Âm đi đến bên cửa sổ, vén rèm cửa nhìn ánh nắng bên ngoài, từ góc này có thể nhìn thấy biệt thự của Dạ Dung Lâm.

Cô nhẹ nhàng đáp lại:"Cảm thấy thời tiết hôm nay thật tốt.

"
"Có mỗi vậy." Bối Nguyệt Lượng cực kì thất vọng, ghe vào giường nói" Còn đang chờ mong cậu nhảy nhót hoan hô.

"
Từ khi nghe trên mặt Kha Âm đều là ý cười chỉ có điều cô bạn thân không ở đây nên sẽ không biết."Tớ thực sự rất vui."
Cúp máy, Kha Âm đi rửa mặt, ai ngờ điện thoại thông báo tin nhắn Dạ Dung Lâm chuyển khoản.

Nhìn số tiền mà Kha Âm còn phải đếm đi đếm lại mấy lần.

Trừng lớn mắt, hít hà một hơn.

Hơn 500 vạn, sao anh lại có nhiều tiền như vậy?

Dạ Dung Lâm gọi điện cho Kha Âm: "Âm Âm bảo bối, em vừa nói chuyện cùng ai vậy?"
Kha Âm ngơ ngác đáp:"Nguyệt Lượng...!Không nói đến cái này, sao anh lại chuyển tiền cho em?"
Dạ Dung Lâm không trực tiếp trả lời mà chỉ nói: "Chờ anh, anh đến gặp em."
Trong chốc lát Kha Âm đang mặc áo ngỉ hoạt hình không nghĩ được gì.

Số tiền Dạ Dung Lâm chuyển quá lớn, cô không dám nhận....!
Dạ Dung Lâm lái xe đến gặp Kha Âm vì muốn gặp cô nhanh hơn.

Anh đến nhấn chuông cửa, Kha Âm liền ra mở cửa.

Thời điểm nhìn thấy Dạ Dung Lâm, Kha Âm mới ý thức được mình còn chưa thay đồ.

Cô xấu hổ nói: "Em vừa mới dậy nên quên chưa thay quần áo."
Dạ Dung Lâm khụ một tiếng, mắt còn nhìn trộm Kha Âm, nhìn cô dễ thương như nữ sinh Nhật Bản trong truyện tranh vậy.

Dạ Dung Lâm nói:"Nếu không thì em mau đi thay quần áo trước đi, anh chờ em ở phòng khách."
Kha Âm gật đầu rồi chạy đi, tầm 10 phút sau, cô ra phòng khách với bộ quần áo chỉnh tề.

Ngồi bên cạnh anh, Kha Âm nghiêm túc hỏi: "Sao anh lại chuyển cho em nhiều tiền như vậy?"
Dạ Dung Lâm cũng nghiêm chỉnh đáp lại: "Anh nhớ rõ, mỗi năm ngày này bạn bè anh đều đăng khoảnh khắc trong vòng bạn bè không phải đều là con số này sao?"
Kha Âm bất đắc dĩ gãi đầu nói: "Sao có thể, thường họ chuyển 520, hoặc 5200 chứ ai như anh một lần chuyển khoản nhiều như vậy!" Lẽ nào cô lại có một anh bạn trai nhiều tiền như vậy.
Quan trọng là Dạ Dung Lâm còn cười như là câu vừa xong của Kha Âm là khen mình vậy.

Dạ Dung Lâm không cho là đúng:"Con số này rất đẹp, 5201314 anh yêu em trọn đời trọn kiếp."
Kha Âm không thuyết phục anh, cúi đầu thở dài: " Dù sao em cũng không nhận."
"À" Dạ Dung Lâm nói sang chuyện khác, "Em có gì tặng anh không?"
Nhìn việc anh làm như vậy, Kha Âm cũng không muốn đưa quà của mình ra.

Nhưng cô vẫn đi vào phòng, lấy một chiếc hộp ra.

Chiếc hộp này là hộp đựng đồng hồ, cô dành cả một tháng lương của mình để mua nó.
Khi mới quen biết, Kha Âm luôn sợ Dạ Dung Lâm bị gánh nặng tài chính, cô sợ mình thiếu anh, mà mỗi lần Dạ Dung Lâm đều nghiêm túc đến chết.

Nên cô mua đồng hồ tặng anh coi như lời cảm ơn trong thời gian qua đã chiếu cố mình.
Khi cô vào phòng, Dạ Dung Lâm trộm mở khóa điện thọai của Kha Âm nhấn chấp nhận số tiền của anh chuyển khoản.

Làm xong anh lại để điện thoại ở chỗ cũ.
Kha Âm quay lại đưa đồ cho anh, tuy không phải hàng cực phẩm nhưng vì là bạn gái đưa nên còn trên cả cực phẩm nhất.
Kha Âm nhìn thấy biểu tình vui vẻ của anh bèn hỏi: "Anh thích sao?"
"Ừm, cực kì thích!" Hai mắt Dạ Dung Lâm sáng bừng, “Âm Âm đưa anh đồng hồ, có phải là muốn anh mỗi giây, mỗi phút đều nhớ đến em? Món quà này thật quá ý nghĩa.”
Kha Âm trả lời khô khan: “Không, em không nghĩ nhiều như vậy….”
Dạ Dung Lâm tắt ngóm nụ cười, Âm Âm dù có không nghĩ tới thì em cũng đừng nói thẳng như vậy chứ.

Kha Âm còn giải thích: “Muốn mua giày cho anh nhưng lại không biết anh đi size gì, thắt lưng thì cũng không biết số đo vòng hai, quần áo thì sợ không vừa vặn…”
Dạ Dung Lâm hiểu rõ, cho nên nhìn đi nhìn lại thì Kha Âm chọn đồng hồ tương đối an toàn? anh nghiêm mặt, tuyệt đối không thừa nhận: “Dù sao em đưa anh đồng hồ chính là muốn anh nhớ em, nhìn thấy đồ như nhìn thấy người.”
Cứ nghĩ Kha Âm sẽ phản bác lại hai câu, không nghĩ tới cô cúi đầu ừm một tiếng.

Dạ Dung Lâm còn cho rằng bản thân mình nghe nhầm, kinh ngạc hỏi lại: “Em vừa mới nói gì?”
Kha Âm tránh ánh mắt anh, nghĩ một lát, rồi nhìn anh nói: “Hy vọng anh nhớ đến em.”
Dạ Dung Lâm cười rộ lên, duỗi tay ôm lấy Kha Âm: “Đây là món quà tốt nhất anh được nhận.” Không phải là đồ vật kia, mà là câu trả lời của cô.
“Nhưng còn số tiền kia em không thể nhận….” Vừa nói chuyện vừa mở điện thoại, từ khi nào lại nhận chọn nhận tiền rồi?
“Anh nhấn chọn?” Kha Âm nhớ rõ rành là mình không cho nhấn chọn mà.
Dạ Dung Lâm bắt đầu giả ngu, bộ dáng đặc biệt vô tội: “Không có, anh không động đến di dộng của em.”
“Dạ Dung Lâm!” Kha Âm khăng khăng muốn trả tiền lại cho anh, mà anh căn bản lại không cần.

Kha Âm hỏi anh vì sao lại cố chấp như vậy?
Dạ Dung Lâm còn khó hiểu: “Anh cảm thấy người cố chấp là em ý.

Lễ tình nhân chuyển khoản cho bạn gái 520 hay 5200 muốn chuyển là chuyển.

Không có tiền thì có thể nói câu anh yêu em.

Anh đây vì sao không thể chuyển khoản 5201314? Anh đưa em, cũng như là họ đưa cho bạn gái họ, em như nào lại không muốn thu nhận.”
Nghe lời anh nói, Kha Âm cũng không biết phản bác như nào: “Vậy em nhận 5200, còn phần dư còn lại chuyển trả anh”.
Anh lắc đầu: “Như này đi, em gửi lì xì lại cho anh 1314520.”
Kha Âm nghĩ thầm, đâu có giống nhau, gấp nhau mấy lần cơ mà, cô còn chưa kịp làm nũng thì Dạ Dung Lâm đã ôm cô không buông tay: “Xin em đấy, bảo bối.”
Mình note một chút, trong wechat có chức năng gửi lì xì, nếu mình không nhấn nhận lì xì thì đối phương sẽ không bị trừ tiền nên ở đây Dạ Dung Lâm mới trộm dùng điện thoại của Kha Âm để nhấn nhận lì xì.
Kha Âm nghĩ: Thôi, coi như tiền này cô dùng để mua đồ cho Dạ Dung Lâm.

Cô nàng gửi lại cho Dạ Dung Lâm một bao lì xì 1314520, ý nghĩa tương tự em yêu anh, làm Dạ Dung Lâm vui sướng không thôi.
Hắc hắc, bảo bối của mình lần đầu nói em yêu anh.

Anh hân hoan chụp ảnh màn hình lại, sau đó đăng lên vòng bạn bè, cực kỳ đắc ý: “Bạn gái mình phát lì xì nha.”
Kha Âm nhìn thấy, rất muốn bổ sung thêm câu.

Tuy là dùng tiền của chính mình =))
Ảnh vừa đăng lên liền hót hòn họt, một đám người binh luận bên dưới “666666” (Nghĩa là trâu bò)..


Bình Luận (0)
Comment