Editor: Jen191202
Đóng cửa phòng lại, Lý Thanh Dật đem nàng bế lên ném nhẹ ở trên giường.
"Không... Không... Ngươi bình tĩnh một chút, nghe ta nói" Nàng bắt đầu luống cuống, có lẽ vừa rồi lời nói của mình quá mức kịch liệt, kích thích hắn, đang định mở miệng trấn an, liền bị hắn từ chối.
"Ta không nghĩ muốn nghe nàng nói tiếp" Lý Thanh Dật hướng nàng tới gần, trong mắt mang theo ý chiếm hữu mãnh liệt, cùng bộ dáng ôn hoà lúc nãy hoàn toàn khác nhau.
Thanh Đàm lùi vào sát góc giường, lại bị hắn bắt lấy mắt cá chân kéo ra.
"Xin ngươi không cần như vậy, ngươi vừa mới còn nói sẽ không đối xử tệ với ta" Hô hấp nàng trở nên dồn dập, không dám tưởng tượng kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, liền không ngừng lắc đầu cầu xin.
Lý Thanh Dật đem đôi tay nàng cố định lên đỉnh đầu, không màng nàng cầu xin, kéo xuống dây buộc màn giường đem hai tay nàng trói chặt.
"Ta thật sự rất thích nàng Thanh Đàm" Thân thể hắn áp xuống, đôi môi ấm áp dừng ở trên trán nàng, đôi mắt, gương mặt, cuối cùng là môi nàng.
"Không!" Thanh Đàm lắc đầu giãy giụa.
Hắn nhắm mắt cường ngạnh hôn lên môi nàng, động tác thô lỗ làm người khác không cách nào phản kháng, nàng gắt gao đóng chặt đôi môi, không cho nam nhân thâm nhập vào.
"Ngoan, mau há miệng" Lý Thanh Dật đem môi chuyển qua bên tai nàng ôn nhu khuyên bảo, ánh mắt nhìn nàng tựa như miếng mồi ngon.
Thanh Đàm chỉ cảm thấy tinh thần hắn thất thường, thái độ thay đổi thật như hai người khác nhau, nam nhân đè ở trên người nàng thật nặng, làm hô hấp nàng trở nên khó khăn, nhưng như cũ vẫn đóng chặt đôi môi.
"Không chịu sao?" Thấy nàng chống cự, Lý Thanh Dật lại cúi đầu hôn lên cổ nàng, hút mạnh.
"Cũng không sao, dù sao nàng cũng chạy không thoát" Hắn nói xong, từ ống tay áo móc ra một cái bình nhỏ, đổ ra một viên thuốc đẩy vào trong miệng nàng.
Thanh Đàm nuốt xuống, lúc sau chỉ cảm thấy trên người toàn thân nhũn ra, không còn sức lực, cánh tay cũng không nhấc lên nổi, chỉ có thể tùy ý nam nhân cởi quần áo của mình.