Thanh Gươm Hổ Phách

Chương 186

Lời nói của chàng trai quanh quẩn rất lâu.

Mỗi cá nhân đều yên lặng. Lời hắn nói đâm vào chỗ mềm yếu nhất của mỗi người, làm cho họ phải cúi đầu suy nghĩ: Phải chăng hành vi của mình thật sự đường đường chính chính như mình vẫn nói. Cho dù hạng người có tâm chí kiên định như Liquz, Makarow cũng dao động trong chớp mắt — đúng vậy, thời đại quang vinh kia chẳng phải chính là gốc rễ lập quốc của Erewhon sao? Nhưng bọn họ lập tức củng cố lòng tin của mình, tỉnh táo lại.

"Tuy rằng lý tưởng tiên vương cao thượng, nhưng thời cuộc ngày nay đã khác."

Ông lão học giả khẽ thở dài.

"Nói đến cùng, chúng ta vẫn không thể vì một khả năng mà từ bỏ hành động —"

"Lý tưởng không thể thay đổi hiện thực." Makarow lạnh lùng đáp.

"Cho nên các ngươi dùng chính sự lạnh lùng đó để đối phó với một lũ quý tộc lạnh lùng, ngạo mạn giống như vậy. Nhưng thực ra, các ngươi cũng chẳng có gì khác."

Burlando cũng lạnh lùng đáp trả.

"Như vậy các ngươi, dù là hoàng gia cũng được, quý tộc cũng thế, đều không thể chân chính mang tới thay đổi cho Erewhon, bởi vậy thất bại của các ngươi đã xác định."

"Các ngươi chiến thắng đối thủ, các ngươi có thể chiến thắng Madala sao?"

"Bớt sàm ngôn đi!"

Makarow nghiến răng nói:

"Một đất nước chia năm xẻ bảy sao có thể chống đỡ kẻ thù bên ngoài. Việc này lại chẳng liên quan gì tới ngươi. Hiện tại mời ngươi thực hiện lời hứa hẹn, giao quả táo vàng cho chúng ta."

Burlando cười lạnh, nhấc lên quả táo vàng.

"Đây là quả táo yêu tinh, truyền thuyết nói rằng nói là trái cây quý giá nhất trên Cây hoàng kim, có thể thay đổi vận mệnh một người. Đáng tiếc…"

Burlando ưu thương nhìn Akane trên mặt đất.

"Nó không thay đổi được vận mệnh một quốc gia. Có lẽ có người có thể thay đổi, nhưng người kia tuyệt đối không là các ngươi. Sự tán thành của các ngươi chỉ có thể trở thành chướng ngại khi nàng bước ra một bước kia —"

"Bởi vậy."

Burlando bỏ quả táo yêu tinh vào ba lô ngay trước mắt mọi người.

"Các ngươi không thể nhận được nó."

"Khốn kiếp!"

Makarow nổi giận gầm lên một tiếng, ngực ứ đầy cơn phẫn nộ bị trêu chọc. Cho dù ông ta đã sớm đoán được kết quả này, nhưng thái độ khinh bỉ của Burlando với đoàn người ông ta đã thực sự đốt lên ngọn lửa giận của ông ta. Vị phụ tá vương đảng được gọi là "Cáo già" này đã mất đi lý trí ngày xưa. Ông ta khôi phục một thân phận khác — đó là đoàn trưởng của đoàn lính đánh thuê Sói Xám trước kia. Một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay ông ta.

"Keng" một tiếng kim loại chấn động Burlando một bước không lùi, sắc mặt không thay đổi, thậm chí ngay cả đôi mắt cũng không chớp nhìn Makarow vung kiếm trước mặt mình. Lưỡi kiếm của "Cáo già" dừng ngay chóp mũi chàng trai. Một tấm khiên ánh sáng dạng lưới, hình lục giác lóe lên xuất hiện. Giữa mạng lưới là tầng tầng chú ngữ thần bí. Phù văn không ngừng thấp thoáng rồi lại biến mất.

Phép thuật Huyền.

Mà còn là loại cổ đại nhất.

Sắc mặt phù thủy cung đình Liquz trở nên cực kém, giống như nhìn thấy quỷ.

"Phép thuật cổ đại!"

Vài từ ngữ gần như bay ra từ cổ họng ông lão này. Sắc mặt ông ta biến đổi nhìn Burlando, nhất thời không biết nói thế là đúng hay không. Bởi vì, trong các chủng tộc hiện hữu trên thế giới này, chỉ có một tộc còn sử dụng loại phép thuật pháp tắc cổ xưa như vậy.

Tộc Rồng.

Burlando thầm cảm ơn Arous, sau đó ung dung thưởng thức sắc mặt trắng nhợt của Makarow.

"Ngươi là... ?" Hầu kết của Cáo già giật giật.

"Ta —"

Burlando đang muốn châm chọc, nhưng hắn bỗng nghe thấy Arous truyền đến tâm linh cảm ứng:

"Tiên sinh Burlando, lời nói của anh vừa rồi giống như đã cộng hưởng với thứ gì đó; lực lượng này, thật quái lạ… Tôi sắp không áp chế được nó…"

"Cái gì, câu nào?" Burlando sửng sốt.

"Chính là lời thề kia… Không được, tôi phải thả kết giới ra…" Arous vội vàng nói.

"Ê, chờ chút!"

Burlando đang chuẩn bị bảo nàng kiên trì thêm một lát, để hắn có chuẩn bị tâm lý. Bỗng hắn cảm thấy từ sâu trong tâm khảm có một chấn động rất nhỏ xuất hiện. Đây không phải trò đùa dai của thiếu nữ tộc Rồng Arous, cũng không phải sự cộng hưởng từ pháp sư lữ hành và thẻ bài; nó giống như cảm giác được tán thành, một tâm linh khoan dung tiến vào tư tưởng của hắn. Giây lát đó, giống như có một vầng sáng ngời ngời xuất hiện trong bóng đêm, một cánh cửa mở ra từ trong ánh sáng đó — hắn như xuyên qua cánh cửa này, nhìn thấy Kỵ sĩ Trắng Eberdon và Kỵ sĩ Đại địa Kyrande đứng lặng lẽ. Họ dùng hình dáng loài người lúc còn sống gật đầu mỉm cười với hắn, ánh mắt cổ vũ và tán thành.

Nhưng ảo giác này chỉ tồn tại trong chớp mắt liền tiêu tán. Cuối cùng Burlando cũng tỉnh táo lại, tìm được ngọn nguồn chấn động kia. Hắn đè lại phiến đá hiền giả trong túi đồ bên hông của mình theo bản năng, nhưng đã chậm một chút. Hắn cảm thấy thứ này như có được mạng sống, on gong rung động trong tay hắn, sau đó trong chớp mắt — toàn bộ tầng mây phía trên vùng núi Charbury tách ra.

Buổi chiều cùng ngày.

Từ rừng Gió Bắc tới hồ Vanalan, từ lâu đài Lửa Vàng tới Charota, thậm chí tới tận Braggs, mỗi cá nhân trong mỗi khu vực này đều chứng kiến một kỳ tích: Trên bầu trời xanh thẳm, tầng mây trắng trắng vàng vàng lấy một điểm nào đó làm trung tâm — trong nháy mắt, giống như một cục đá ném vào cái ao yên tĩnh — tầng tầng bị đẩy ra, hóa thành những vòng tròn đồng tâm khuếch tán mạnh mẽ khắp bốn phương tám hướng.

Sau khi bầu trời tan hết bóng mây cuối cùng, trên màu trời xanh thẳm giống như ngọc bích thuần khiết xuất hiện sao băng màu tím nhạt, không nhiễm một hạt bụi, kinh động tới cư dân thôn quê, Thần quan lữ hành giữa các thành trấn, nhà mạo hiểm, thậm chí Hội nghị Trăng và Sao của các Chiêm Tinh sư. Các nam phù thủy Buga ở tận biển Tử Vong đã ghi lại dị tượng này — nhóm tăng lữ tại cung điện Sư Tâm dốc toàn bộ lực lượng; người ghi chép của Tháp Đen dại người, đánh rơi trái cầu thủy tinh âu yếm nhất của mình — những người hành hương tại Cánh cửa lôi đình quỳ xuống, kiên tâm, cung kính cầu nguyên với trời xanh.

Mỗi người đều ngẩng đầu, nhìn bầu trời trống không hình tròn ở phương nam, nhưng chỉ có một số ít người mới hiểu được chân chính có chuyện gì đã xảy ra ở đó.

Phản ứng của Thần khí — cột sáng giữa khu rừng giống như sáng bừng lên, che lấp bầu trời. Burgar, Makarow và Liquz không hẹn mà cùng nhìn lên trời. Sau khi mây trời vàng trắng tản đi, phía trên màn trời xanh thẳm chỉ còn lại màu tím đẹp kinh tâm động phách, đó là tầng tầng hoa văn hình dạng bánh răng đồ sộ mà xinh đẹp. Đường kính của mỗi vòng bánh răng đều có gần trăm nghìn cây số — đây là pháp tắc "Tiamat" trong thần thoại, do Martha đánh xuống để ước thúc nguyên tố, thế giới và ma lực, cũng là biên giới của thế giới nguyên tố.

Bất kể người phàm nào, từ bất kỳ góc độ nào, nhìn kết giới sáng thế đầy tinh vi và khổng lồ này đều sẽ cảm thấy sự nhỏ bé đến mức tuyệt vọng từ trong thâm tâm, cùng với một vẻ đẹp tráng lệ khó nói thành lời.

Giữ chặt phiến đá như đang muốn thoát ra, Burlando ngẩng lên nhìn bầu trời.

Biên giới "Tiamat" xinh đẹp đang trùng trùng hoạt động trên bầu trời xanh biếc. Mỗi một vòng tròn xoay chuyển đều đảo qua mấy trăm cây số bầu trời; nhưng thứ đại biểu cho đường cong và đường thẳng của pháp tắc kia đang hợp lại, tầng tầng bánh răng khớp vào nhau, rồi nhắm ngay một khu vực vào trung tâm — cánh rừng tĩnh lặng.

Gió ngừng thổi.

Nếu Burlando phải đối mặt với cảnh tượng quỷ dị như thế trong trò chơi, nhất định tóc gáy hắn sẽ dựng đứng lên. Bởi vì tình cảnh này cực kỳ giống phép thuật quyền hạn cao nhất của lãnh chúa nguyên tố hoặc phù thủy truyền kỳ — là cảnh tượng khi phép thuật mười bốn vòng xuất hiện. Theo ý nghĩa thông thường, những phép thuật này chính là trên cả cấm chú. Chúng đã thoát ly khỏi nhận thức của người thường. Trên thực tế, mỗi phép thuật này đều trực tiếp điều động quy tắc tối cao tiến hành hình thức hủy diệt quét sạch. Nói riêng về lực phá hoại, so với vũ khí hạt nhân ở thế giới trước kia, nó chỉ mạnh hơn chứ không kém.

Thế nhưng giờ khắc này hắn vẫn cảm thấy dựng tóc gáy.

Cảm giác chấn động do cộng hưởng trong lòng hắn giờ khắc này đã đạt tới đỉnh điểm.

Trung tâm lĩnh vực chân không hình tròn trên bầu trời bỗng chấn động. Khi chấn động này khuếch tán ra, một cột sáng màu trắng từ trên trời giáng xuống; một trong mười hai thủ lĩnh phù thủy Buga tại Drola, William Pistre đang cầm bút lông chim phép thuật của mình, ngòi bút đứng lặng rất lâu trên tấm da dê tràn ngập chú văn, thậm chí mực đã tràn ra tấm da dê quý giá, hình thành một điểm đen không lớn không nhỏ trên bề mặt.

Vị trưởng giả này chẳng hề hay biết, nhìn chằm chằm ra bên ngoài cửa sổ viền bạc.

Chính giữa trời biển xanh rì.

Một cột sáng màu trắng lẳng lặng đứng thẳng tắp.

"Đây… Đây là… Sư Tâm kiếm Ecques…"



Một cột sáng chọc lên tận trời. Khi nó xuyên qua biên giới giới hạn nguyên tố liền khúc xạ, sau đó chiếu vuông góc về một phương hướng nào đó tại Erewhon — hai cột sáng hòa lẫn nhau trên bầu trời quang đãng buổi chiều ngày hôm đó.

Giờ khắc này, mỗi cá nhân đều mất đi năng lực nói chuyện.

Trong lòng Burlando lại trào lên cảm giác muốn chết. Hắn chỉ ngẫu nhiên giả vờ trâu bò, nói vài câu chính nghĩa mà thôi, không ngờ ma xui quỷ khiến thế nào lại được "Ecques nhân từ" tán thành. Sớm biết thế, hắn đã chẳng đọc lời thề kỳ lạ kia — hắn đã quên việc nhận nhiệm vụ từ Kỵ sĩ Trắng Eberdon trước kia, nhất thời kích động mở ra gợi ý tiếp theo của nhiệm vụ này.

Đương nhiên, gợi ý nhiệm vụ chẳng có gì lạ, nhưng điều khiến hắn muốn cắm đầu xuống đất là thế mà còn dẫn phát phản ứng Thần khí.

Đợi một chút, đấng Martha ơi! Chẳng phải Sư Tâm kiếm là một vũ khí Ảo Tưởng sao, sao lại dẫn phát phản ứng Thần khí, lúc nào nó đã thành Thần khí rồi? Trên diễn đàn nói rằng thanh vũ khí này chính là vũ khí Ảo Tưởng cấp bậc Hoàng Kim, mà nhìn từ lịch sử cũng có thể xác định tám, chín phần mười. Dù sao một vương quốc như Erewhon không thể nào có được thần khí — suy nghĩ này lóe lên trong đầu Burlando.

Dị tượng trời đất cũng chỉ lóe lên rồi mất. Cột sáng giằng co khoảng ba đến năm giây rồi dần yếu bớt. Phiến đá hiền giả bị Burlando đè chặt dần dừng giãy giụa, cuối cùng hoàn toàn yên tĩnh. Đồng thời, hắn cảm thấy nội tâm mình xuất hiện một dấu hiệu, giống như có thể cảm nhận được một phương hướng từ trong tăm tối. Hắn biết điều này chứng tỏ là giữa hắn và Sư Tâm kiếm đã nảy sinh cảm ứng. Đây là năng lực của một vũ khí cấp Ảo Tưởng.

Đương nhiên, sự liên hệ này có chỗ tốt cũng có chỗ xấu — tốt à, tất nhiên là cách thanh thần kiếm trong truyền thuyết này gần thêm một bước.

Xấu à, Burlando nhìn ánh mắt khó lường của Liquz, Makarow phía đối diện đang nhìn mình…
Bình Luận (0)
Comment