"Tiểu điếm nhà họ Sở của ta sắp khai trương, nếu không, ngươi tới hỗ trợ cho ta, tùy tiện mở một buổi hòa nhạc, được chứ?"
"Không có khả năng!"
"Vậy ta sẽ đi bán nội giáp, hơn nữa vật liệu này coi như không tệ, là lấy Tinh Tằm Ti làm tài liệu làm thành, thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập, vuốt ve nó mềm mại mà thoải mái dễ chịu, thứ này đúng là trân phẩm, chắc chắn có thể bán được giá tốt."
"Ngươi không nên động vào đồ của ta!" Lam Thi suýt nữa thét lên, thấp giọng trách mắng, mặc dù cách một vạn năm ngàn dặm, nhưng cô ta vẫn cảm thấy toàn thân mất tự nhiên, nổi một lớp da gà.
"Người kia dừng bước."
Đúng lúc này, trên đảo Phương Trượng có người mở miệng, bởi vì thuyền lớn đã tới rất gần hòn đảo, đều sắp cập bờ.
Sở Phong đứng dậy, nhìn về phía trước, còn chưa kịp nói gì thì người đối diện đã nhận ra hắn, lập tức lộ ra vẻ giật mình.
"Sao Sở huynh lại tới đây?" Có người chào hỏi, đồng thời có người rời đi, bẩm báo cho người ở trong hòn đảo, chuyện này khiến cho Sở Phong khẽ giật mình, đối phương coi trọng hắn như vậy, giết ra uy danh?
Thế nhưng là, nếu như đoán không sai, trên đảo Phương Trượng, đảo Bồng Lai đều sẽ có lão quái vật, sẽ không sợ một tiến hóa giả Tiêu Dao cấp như hắn, dám can đảm lên đảo tất có nguy hiểm.
"Sở Phong!" Lúc này, trong quang não, Lam Thi còn đang liên hệ với hắn.
"Tới đi, Lam tiên tử, chọn một ngày đẹp trời, chúng ta hoa tiền nguyệt hạ, cầm đuốc soi dạ đàm." Sở Phong thuận miệng ứng phó, sau đó đóng quang não lại, hắn muốn nhìn thử xem có chuyện gì đang xảy ra trên đảo Phương Trượng.
"Lần trước, không phải các ngươi nói, tiểu công chúa của đảo Phương Trượng yêu thích ta sao, chính vì thế mà ta tới." Sở Phong tùy hứng nói.
"Sở huynh nói đùa, tiểu công chúa của chúng ta sắp lập gia đình, cũng không thể nói đùa như vậy được." Người kia nói.
"Ai, thật thương tâm, ta đều chuẩn bị tới đón cưới, kết quả tân lang không phải ta, cái này làm sao ta chịu được." Nói đến đây, hắn lấy ra một tấm lệnh bài, đưa ra cho người trên hòn đảo nhìn, chính là người ở trên đảo Phương Trượng đưa cho hắn, để sau này hắn có thể dùng lệnh bài này lên đảo.
Hành động của hắn lập tức khiến cho người trên hòn đảo như lâm đại địch, rất nghiêm túc, lần lượt có mấy người mở miệng, giải thích cho hắn biết ngọn ngành.
Tình huống như thế nào? Sở Phong nhận ra được, có ẩn tình trong này, sao bọn họ lại để ý như vậy, hắn cũng chỉ là thuận miệng trêu chọc, cũng không thể nào chạy tới cướp cô dâu.
Ngay cả một Nguyên Ma dã tính mười phần, không tỉ mỉ cũng cảm giác được, người trên đảo Phương Trượng thần sắc lấp lóe, rất có vấn đề.
Trong đảo, một người đàn ông trung niên được bẩm báo, lập tức nhíu mày, trong thời kỳ những lão quái vật đó chuyên tâm ẩn cư tu luyện, hắn ta là một trong phó đảo chủ, tên là Lý Khải, phụ trách xử lý sự vụ ngày thường.
Hắn ta rất nghiêm túc nói: "Hắn lại tới tận cửa, Nhưng mà giờ công chúa Thanh Kỳ đã không thể gả cho hắn, vị đại nhân vật trên tinh lộ đó coi trọng Thanh Kỳ, bất kể nói thế nào, con đường này không thể đứt đoạn. Phải biết, đây chính là một vị quý nhân, ngày thường tu hành trên Thiên Thần Tinh, địa vị siêu phàm, người thường đừng nói là tới gần Thiên Thần Tinh, ngay cả đường đi tới đó cũng không biết, đây chính là một trong mười tinh thần xếp hạng đầu!"
"Thế nhưng, kế hoạch ban đầu của chúng ta là gả Thanh Kỳ cho Sở Phong, bây giờ hắn tới cửa, phải đuổi hắn đi như vậy sao? Thật là đáng tiếc, không thể thả đi, bây giờ có tám chín phần nắm chắc trên người hắn có phương pháp hô hấp Đạo Dẫn!" Một bà lão nói ra, gầy trơ cả xương, nhưng là tinh thần quắc thước.
Người đàn ông trung niên Lý Khải nói: "Ừm, đương nhiên không thể bỏ qua, rốt cục hắn cũng đến đảo Phương Trượng, phải nghĩ cách giữ chân hắn lại, hắn vẫn luôn rất cảnh giác, chưa chắc sẽ lên đảo, mà mặc dù ta và ngươi có thể áp chế hắn, nhưng lại không cách nào ra ngoài."
"Nếu không để Thanh Kỳ đi ứng phó, lá mặt lá trái, giả ý nịnh nọt, sau đó lừa gạt hắn vào đảo." Bà lão nói ra.
"Không được, tính cách của Thanh Kỳ không thích hợp, huống hồ loại sự chuyện này lỡ như để cho vị quý nhân trên tinh lộ đó biết, chắc chắn sẽ thấy bất mãn. Thanh Kỳ muốn gả cho hắn ta, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, móc nối được quan hệ với mười vị trí đầu mới là chuyện quan trọng nhất . Còn Sở Phong, chúng ta nghĩ cách khác, đúng rồi, trên hòn đảo còn thiếu nữ đủ tuổi sao, dung mạo nhất định phải xuất chúng, địa vị cũng phải cao."
Bà lão nói: "Địa vị cao, lại vừa độ tuổi cũng không có, mỹ mạo thì có, tỉ như thị nữ bên người Thanh Kỳ, Nhược Lan, rất là thanh xuân tịnh lệ, cũng không hề thấp hơn Thanh Kỳ."
"Ừm, vậy thì nói Nhược Lan là một đứa con gái khác của đảo chủ, nếu như Sở Ma Vương thật sự có ý đó, vậy thì gả Nhược Lan cho hắn." Lý Khải nói ra.
Hắn ta là một trong phó đảo chủ, quyền lực không nhỏ.
"Không sai, ổn định hắn trước đã."
"Đúng, ngàn vạn lần không thể để cho vị quý nhân trên tinh lộ đó bất mãn, việc cấp bách, nhất định phải móc nối được quan hệ với mười vị trí đầu!”
"Sở Phong này cũng không thể bỏ qua, nếu là trên người hắn có phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, như vậy có thể có thể thây đổi hết thảy, là thứ mà chúng ta cần thiết nhất, chắc chắn phải chiếm được vào tay!"
"Không sai được, hai ngày trước Tây Lâm tộc Hoàng Thịnh, Ngụy Lam bại vong, Sở Phong lấy Tiêu Dao chém Quan Tưởng, tuyệt đối là có quan hệ với phương pháp hô hấp này, không phải vậy thì sao hắn có thể mạnh như vậy? Đều sắp sánh vai với truyền nhân của những tộc đàn vô địch rồi!”
Bên ngoài hòn đảo, Sở Phong ngoài ý muốn nhận được tin tức, nói đảo chủ đảo Phương Trượng rất thích hắn, còn có một người con gái, là hòn ngọc quý trên tay, là đứa con mà ông ta yêu quý nhất, cũng đến tuổi gả chồng, muốn gả cho hắn.
Sở Phong vẻ mặt cổ quái, hắn chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, tại sao người của đảo Phương Trượng lại coi là thạt, còn trịnh trọng như vậy? Chuyện lạ thường tất có âm mưu!
Nhưng mà, thời gian mà các phương nhân mã trên hòn đảo nhận được tin tức không giống nhau, phản ứng cũng không giống nhau.
Một người thị nữ cực kỳ xinh đẹp, chậm rãi đi tới, cực kỳ ngạo mạn nói: "Sở Phong đúng không, ta khuyên ngươi nên hết hy vọng đi, sao công chúa Thanh Kỳ có thể coi trọng ngươi được, mau mau rời đi, không được làm ảnh hưởng nhân duyên của người khác!" Cô ta vẻ mặt căm ghét nói.
Vốn là Sở Phong không có ý khác, thế nhưng mà bây giờ bị không tôn trọng như thế, lập tức liếc xéo nói: "Không phải là người của đảo Phương Trượng các ngươi mời ta tới sao, nói công chúa Thanh Kỳ của các ngươi có ý với ta, sao bây giờ lại muốn trở mặt?"
"Ngươi không nên nói lung tung, công chúa Thanh Kỳ nhà ta đã có người trong lòng." Tên thị nữ này trách mắng, nhưng có chút bối rối.
Rất nhanh, lại có mấy người xuất hiện trên hòn đảo, một người thanh niên trong số đó mỉm cười, nói: "Sở Phong đúng không, chủ thượng của ta nhìn trúng công chúa Thanh Kỳ, nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, mau cút đi!"