Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1024 - Chương 1040: Cả Thế Gian Đều Chú Ý (1)

Thánh Khư Chương 1040: Cả thế gian đều chú ý (1)

Nơi này ở gần đảo Phương Trượng, xung quanh xuất hiện rất nhiều người, đa số đều là các lộ Thần Tử, Thánh Nữ, nhận được tin tức thì lập tức đuổi tới, muốn quan sát trận long tranh hổ đấu này.

Ngoài ra, các đại tài phiệt, Nguyên Từ Tiên Quật ở Bắc Cực, Kỳ Lân Sào ở Đại Dã Trạch cũng đều có người trình diện, đều muốn tận mắt chứng kiến trận chiến này.

Mọi người đã sớm dự liệu được, chắc chắn trận chiến này sẽ diễn ra ở trong Đông Hải, thậm chí ngay ở bên cạnh hòn đảo Phương Trượng, trên thực tế quả là thế.

Trương Xuyên bị quăng cho cá mập ăn ở trong vùng biển này, vị quý nhân đến từ Thiên Thần Tinh đó cũng lựa chọn nơi này, muốn tự tay giết chết Sở Phong, tiêu diệt đối thủ dám khiêu khích gã ta ở chỗ này.

Trong biển, Ngư Cửu Biến đứng ở bên trong kim quang, hoành không mà đến, dị thường sáng chói, giống như một tôn Chiến Thần màu vàng, lộ ra khí tức cực kỳ kinh khủng.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Cách còn rất xa, gã ta đã xuất thủ, ném ra ba cây đoản mâu, giống như ba đạo lôi đình, phát ra tiếng nổ, sương trắng sôi trào, không khí nổ lớn!

Gã ta rất cường thế, cách không xuất kích, chỉ hận không thể trực tiếp tiêu diệt Sở Phong từ cự ly xa, hiển lộ uy thế khủng bố.

Quanh thân Sở Phong óng ánh như Thần Kim, tóc đen rối tung, cả người tuấn lãng mà có thần, đứng ở trên biển xanh, hai mắt thâm thúy, hắn lướt ngang qua một bên, tránh thoát đoản mâu.

Đến cấp độ này của hắn, nhất là sau khi học thành Thiên Nhai Chỉ Xích, muốn kích thương hắn từ cự ly xa là chuyện không thể nào.

Âm bạo đáng sợ!

Ba cây đoản mâu phá không đi xa, đám người xung quanh vùng hải vực này kinh hãi run rẩy, vội vàng né tránh, sợ gặp phải tai bay vạ gió.

Đoản mâu cường độ quá lớn, cũng không biết phi hành bao nhiêu dặm, đột phá rất nhiều lần vận tốc âm thanh, lúc này mới đụng vào một hòn đảo trên biển, bị cản lại.

Oanh!

Sóng lớn ngập trời!

Một hòn đảo trực tiếp bị ba cây đoản mâu đánh trúng, phát sinh nổ lớn, toàn bộ hòn đảo hóa thành bột mịn, tất cả đều bị hủy diệt, chìm vào đáy biển, sau đó là từng con sóng lớn trắng như tuyết cuộn trào lên tận trời.

Loại cảnh tượng này giống như đang quay phim tận thế, cảnh tượng giống như là tận thế sắp đến.

Một hòn đảo quy mô không nhỏ cứ biến mất như vậy, sóng lớn đập trời!

Các lộ Thần Tử hít một hơi khí lạnh, Ngư Cửu Biến này quả nhiên đáng sợ, gã ta vừa mới xuất ra một kích, cũng có tính hủy diệt quá mạnh, có mấy người dám tranh phong với gã ta? !

Trong biển rộng, sóng cả mênh mang, kịch liệt chập trùng.

Lúc này mới vừa bắt đầu chiến đấu, mới vừa ra tay mà thôi vậy mà mọi người đã nhận ra được, quả nhiên Ngư Cửu Biến đáng sợ vô biên.

Trên mặt biển, Ngư Cửu Biến sừng sững, tắm rửa ánh sáng vàng, toàn thân chói lọi, ngay cả sợi tóc đều giống như đúc bằng vàng ròng, cản người phát ra khí tức khủng bố tuyệt luân.

Lúc này, gã ta không tiếp tục xuất thủ, bởi vì người trên đảo Phương Trượng đang chào hỏi với gã ta.

"Ngư đại ca, ngươi đã đến." Công chúa Thanh Kỳ cười tươi nói, nụ cười có chút ngọt ngào, lúc này cô ta đã lấy mạng che mặt xuống, quả nhiên là dung mạo bất phàm, thanh xuân mà tịnh lệ.

Cô ta mặc một bộ váy vàng, dáng người thon dài, duyên dáng yêu kiều, trong đôi mắt đẹp mang theo nhu tình, đã ra đảo, đi nghênh đón Ngư Cửu Biến.

"Ngư công tử, rốt cuộc ngài đã đến, mau trấn áp tên ác đồ đó đi, ở trước mặt của ngài, hắn cũng dám nói xằng nói bậy mình là thiên tài? Nếu so với mười vị trí đầu thì hắn không là cái gì cả!" Thị nữ Nhược Lan nở nụ cười, dáng vẻ rất vui vẻ, chờ mong Ngư Cửu Biến xuất thủ, sớm giải quyết Sở Phong một chút.

Ngư Cửu Biến khẽ gật đầu với công chúa Thanh Kỳ, cũng lộ ra một chút dáng tươi cười.

Trên đảo Phương Trượng, rất nhiều người trẻ tuổi đều kích động trong lòng, đây chính là quý nhân tới từ Thiên Thần Tinh, một vị kỳ tài ngút trời, sau này bọn họ sẽ móc nối được quan hệ với mười vị trí đầu.

Công chúa Thanh Kỳ dáng tươi cười ngọt ngào, đứng trên mặt biển.

"Các ngươi lui ra phía sau, trở lại ở trên đảo." Ngư Cửu Biến mở miệng, sau đó, gã ta nhanh chóng bức về phía Sở Phong, giữa hai bên cách xa nhau vài dặm, thế nhưng trong mắt cường giả cấp độ như gã ta thì cũng chỉ gần như trong gang tấc.

Gã ta bước ra một bước thì đã đến trên mặt biển bên ngoài sáu dặm, khoảng cách gần nhìn chằm chằm Sở Phong.

Giờ khắc này, cả thế gian đều chú ý!

Thiên tài tới từ mười vị trí đầu, giáng lâm trên Địa Cầu, muốn đánh một trận với Sở Phong!

Trên Nguyên Thú bình đài đã sớm sôi trào, rất nhiều người ánh mắt nóng như lửa, vô cùng chờ mong.

"Đặt cược, đặt cược, đặt cược Sở Phong có thể sáng tạo kỳ tích hay không, chống đỡ công kích sát phạt như mưa to gió lớn của thiên tài tới từ mười vị trí đầu, muốn ra tỉ lệ đặt cược, ai đến đặt cược?"

"Rốt cuộc thì giờ khắc này cũng đến, người của mười vị trí đầu xuất thủ, chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ!"

Bây giờ, vạn chúng chú mục, vô luận là trên Địa Cầu, hay là trong tinh không, cũng không biết có bao nhiêu người chú ý trận chiến này.

Phàm là dính đến mười vị trí đầu cũng không có việc nhỏ, chỉ cần có bọn họ tham dự, chắc chắn phong lôi kích đãng, càn khôn cộng hưởng.

Giờ phút này, tất cả mọi người đang chú ý trận chiến này đều đang ngó chừng Đông Hải, đến tột cùng là một trận đồ sát nghiêng về bên thiên tài tới từ mười vị trí đầu, hay là có kinh đào hải lãng, Sở Phong có thể đối kháng đến cùng với gã ta?

Trong lòng mọi người mà nói, mọi người là hi vọng đây là một trận long tranh hổ đấu, có thể nhìn cho đã ghiền.

Thế nhưng là, từ chiến tích ở quá khứ mà nói, một khi dính đến mười vị trí đầu, nếu như có thiên tài xuất thủ, hầu như đều là nghiêng về một bên đồ sát, rất nhiều năm đều không có ngoại lệ, không người có thể đánh vỡ loại số mệnh này.

Địa Cầu, Đông Hải.

"Gặp ta như gặp Thiên Thần tộc, tới khấu kiến!" Ngư Cửu Biến lạnh nhạt mở miệng, khí phái rất lớn, sợi tóc màu vàng óng phất phới, quanh thân dâng lên thần quang chói mắt.

Ông!

Đáp lại cho gã ta là một cây trường mâu màu đen, ép hư không vặn vẹo, bắn thẳng tới gã ta.

Sở Phong một tay nắm mâu, đây là từ chiến lợi phẩm mà hắn đạt được từ trong tay của người của Tây Lâm tộc, toàn thân đen nhánh, ánh kim loại lạnh lẽo, hắn hung hăng xoay tròn lên, vượt qua tốc độ âm thanh, sử dụng nó như một cây côn lớn, quất tới gương mặt của Ngư Cửu Biến.

Đây là một loại miệt thị, càng là một loại khinh thường, gặp ngươi như gặp Thiên Thần tộc? Trực tiếp quất ngươi!

Coong!

Âm thanh chói tai, công kích khổng lồ, một cây đại kích xuất hiện trong tay của Ngư Cửu Biến, sắc bén vô cùng, sáng như tuyết khiếp người, giống như từ là hàn mang tới từ Địa Ngục, chiếu sáng mặt biển, va chạm với trường mâu Ô Kim trong tay của Sở Phong.

Tiếp theo, bọn họ di động như là điện quang, không ngừng xuất thủ, tiếng kim loại va chạm vang động, còn có phù văn chói mắt không ngừng nở rộ, đây là binh khí đang đối kích kịch liệt, trực tiếp liều mạng tranh đấu.

Bình Luận (0)
Comment