Có người phụ họa, nói: "Thương Minh huynh nói rất đúng, chưa bao giờ thấy kẻ nào lại kiêu ngạo như thế, dám khiêu chiến với tất cả các đại thánh địa, hắn ta bán Thần Tử, Thánh Nữ, thật sự là tự tìm đường chết, chớ thấy hiện hắn được các phương chú mục, thế nhân sợ hãi thán phục, đến lúc đó sẽ ngã vào vực sâu vạn trượng, cuối cùng sẽ là vạn kiếp bất phục."
Sâu trong núi Hoa Sơn có rất nhiều tinh lộ, kết nối với các tinh hệ khác biệt, cuối cùng lại có không ít nơi đã tụ họp chung lại với nhau, xuất hiện trong cùng một mảnh không gian chồng chất này.
Lúc này, chừng mười tên Thần Tử, Thánh Nữ đang tập hợp lại, đàm luận về cục diện trước mắt, không ít người đều lộ ra ý cười, cho rằng ngày tàn của Sở Phong đã đến.
Một vị Thánh Nữ mang theo dáng cười ngọt ngào, nói: "A, Thiếu Thần của tộc Thiên Thần cũng đã tới, ai có thể đối đầu? Sở Phong làm sao có thể sống nổi, trừ phi có kỳ tích, nhưng kỳ tích sẽ không xuất hiện tới tấp như vậy. Huống chi, Tần Lạc Âm của tịnh thổ Đại Mộng cũng sẽ giá lâm, nàng gần như đã là một trong các cao thủ trẻ tuổi đứng hàng top mười trong vũ trụ này!"
Nói đến đây, nàng ta nhìn sang một thiếu nữ dung mạo dị thường mỹ lệ, từ đầu đến cuối đều rất an tĩnh cách đó không xa.
Thiếu nữ kia có làn da trắn nõn và óng ánh giống như là ngà voi, nàng ta không màng đến bất cứ điều gì, có chút xuất trần, thế nhưng khi khẽ cười một tiếng lại mang theo nét yêu diễm, lúc này nàng chỉ nghe bọn họ đàm luận, không phát biểu bất kỳ cái nhìn nào.
Nàng là Hồ Nhược Tiên, là Thiên Nữ của chòm Tiên Nữ, cũng giống như Thánh Nữ Dương San của núi Nhạn Đãng, họ đều có chút quan hệ với Sở Phong.
Chiếc áo cà sa chúng sinh bình đẳng trên thân Sở Phong kia là do Hồ Nhược Tiên đưa cho hắn.
Thậm chí, thân phận thiên tuyển chi tử của Sở Phong đều là do chị ruột của Hồ Nhược Tiên và anh họ của Dương San bố trí.
Mà lúc Sở Phong tiến về mặt trăng để tiếp nhận truyền thừa trận vực, còn từng gặp qua anh họ của Dương San là Dương Tuyên, và chị gái của Hồ Nhược Tiên là Hồ Khuynh Thành, khi đó, vì kích thích bọn họ, Sở Phong còn từng gọi Dương Tuyên là anh vợ, kêu Hồ Khuynh Thành là chị vợ.
"Nhược Tiên, ngươi cảm thấy thế nào, Sở Phong này có phải sẽ chết thảm hay không?" Cô Thánh Nữ kia nhìn về phía Hồ Nhược Tiên đang yên lặng đứng đó, khóe miệng mang theo một tia cười chế nhạo, nàng ta hỏi ra miệng.
"Chuyện tương lai ai nói mà nói trước được, chúng ta yên lặng nhìn là được rồi." Hồ Nhược Tiên đến từ chòm Tiên Nữ mỉm cười nói, quả nhiên lúc cười lên, khí chất thanh lệ xuất trần lập tức trở nên có chút yêu diễm.
"Khỏi phải hoài nghi, cái khác chúng ta đoán không được, nhưng mà, ngày tàn của thổ dân Sở Phong này thì dễ dàng đoán thôi, hắn ta làm sao có thể sống sót!" Thánh Tử Ngô Thương Minh mở miệng lần nữa, gã ta ngồi xếp bằng ở chỗ kia, nhìn về phía Hồ Nhược Tiên, nói: "Hồ tiên tử, ngươi bước vào tinh lộ hơi sớm, nghe nói trước kia ngươi từng gặp qua Sở Phong, ta cảm thấy chuyện này không tốt lắm, sớm phân rõ giới hạn đi, không thì nói không chừng sẽ có đại họa ập đầu đó."
Hồ Nhược Tiên mỉm cười, con ngươi lập lòe, rất động lòng người, nàng nói: "Cho dù thật sự có chút giao tình, cũng không trở thành bị liên luỵ đi, mảnh tinh không này còn không đến mức khủng bố đến người người cảm thấy bất an, bị hạn chế mọi bề."
"À, vậy chúng ta rửa mắt mà đợi, nhìn xem Sở ma đầu bị người chém phăng thủ cấp như thế nào trước." Ngô Thương Minh nhàn nhạt nói ra, dáng vẻ như nhìn xa trông rộng lắm, gã ta nhìn xuống sơn lâm phương xa, nói: "Thiên địa mặc dù rộng rãi, nhưng thế gian này chung quy có các loại tơ hồng không thể vượt qua, một tên thổ dân của nơi đã xuống dốc này muốn lật trời, nhất định sẽ chết rất thảm."
Đúng lúc này, một bóng người đi tới, bước vào mảnh không gian chồng chất này, đi trong rừng tùng đang lượn lờ màn sương trắng nhàn nhạt, hắn đột ngột xuất hiện trước mắt những Thần Tử, Thánh Nữ nọ.
Vèo một tiếng, Ngô Thương Minh trực tiếp vọt lên, thân thể kéo căng, lông tóc dựng đứng!
Hắn thấy được ai? Sở Phong, tên thổ dân vừa rồi bọn họ còn đang bàn tán!
Thế này thật sự là không có cách nào để nói rõ lí lẽ nữa, mới vừa còn cười lạnh sau lưng, tiên đoán Sở Phong sẽ chết thảm, kết quả chính chủ cứ như vậy mà đột ngột xuất hiện ngay trước mắt.
"Thánh Tử Ngô Thương Minh? Ngươi chỉ điểm giang sơn, bễ nghễ thiên hạ, đoán được ta sắp chết thảm, dáng vẻ ngạo nghễ lắm, chỉ là không biết ngươi có thấy được tương lai của mình hay không?"
Sở Phong bình tĩnh nói, hắn đi tới từng bước một, thân thể phát ra bảo huy, cả người dần dần hóa thành một Chiến Thần sáng chói, không còn gì có thể nói, trực tiếp muốn xuất thủ!
"Chư vị, còn chờ cái gì, ra tay đi!" Ngô Thương Minh hét lớn, gã ta chảy ướt đầm mồ hôi lạnh.
Những người khác cũng hãi hùng khiếp vía, bởi vì, lúc trước Sở Phong luôn đi săn Thần Tử, Thánh Nữ ở bên ngoài, hôm nay cư nhiên lại đặt chân vào không gian chồng chất, hắn quá chủ động.
Điều này cũng có nghĩa là, hắn đã vô cùng tự tin, dám giết tiến tận tinh lộ rồi!
Thánh Nữ trước đó chế nhạo Hồ Nhược Tiên lúc này cũng quát: "Chúng ta không có tự chém đạo hạnh, đều đang ở cấp độ Quan Tưởng, liên thủ xuất kích, tại sao phải sợ một thổ dân cảnh giới Tiêu Dao như hắn kia chứ, cùng tiến lên, giết hắn!"
Sau đó, những người này đều ra tay, chúng không tin tà, bọn chúng đều là cường giả trẻ trung đỉnh cao trên tinh cầu của mình, tổng cộng có tám người cùng nhau tiến công, còn e ngại một mình Sở Phong sao?
"Ha ha, ha ha. . ." Sở Phong cất tiếng cười to, toàn bộ mái tóc phát sáng, phất phới bay lên, hắn chủ động xuất kích, ra tay trước một bước.
Oanh!
Giờ phút này, hắn không giữ lại chút nào, Tử Khí Đông Lai Quyền đã sớm bị hắn tìm hiểu ra tầng ý nghĩa sâu xa nhất, hiện tại thi triển ra, quả thực là kinh khủng dọa người.
Đầy trời đều là tử khí, hắn đứng ngay trong không gian chồng chất, theo nắm đấm vung lên của hắn, tinh cầu hiển hiện, hắn giống như một Thần Vương đang thôi động tinh thể Chư Thiên, oanh sát cả đám Thần Tử, Thánh Nữ.
Cảnh tượng này có chút đáng sợ, hoàn toàn là vô địch!
Đối mặt nhiều thiên tài tuổi trẻ cấp độ Quan Tưởng như vậy mà Sở Phong lại dùng tư thái nhìn xuống, căn bản không có chút sợ hãi nào cả, hắn cường thế mà chủ động xuất kích.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong rừng tùng xảy ra vụ nổ lớn, loạn thạch xuyên thủng cả bầu trời, vùng núi này đã bị hủy hết, từng ngọn từng ngọn núi đứng sừng sững như thanh kiếm bị đánh đứt gãy, đổ xuống tan tác.
Nắm đấm của Sở Phong vô cùng cứng rắn, một mình muốn trấn áp tám đại cường giả, phải biết là, đây chính là Thần Tử, Thánh Nữ cấp độ Quan Tưởng, mà tất cả đều là sinh linh cấp thiên tài.
Nếu như là vài ngày trước, có thể hắn sẽ thất bại.
Nhưng bây giờ, lại chính là thời kì hắn bộc phát niềm tự, vô cùng tự mãn, bởi vì hắn vừa ăn Địa Ngục Nghĩ Dịch, lại bôi lên Thiên Hỏa Dịch, cường độ và sức mạnh của nhục thân đã tăng lên trên diện rộng, gần gấp mười lần, hiện tại thực lực của hắn đã tăng trưởng một mảng lớn!