Triệu Ma Vương rất bình tĩnh, nói: "Có mấy lão ma cũng tương đối hài lòng với ngươi, việc này sau này lại bàn đi. Hiện tại có thể thương lượng một chút, chúng ta có thể liên thủ, phục kích Tần Lạc Âm hay không."
Lúc này, Trần lão ma đang hô to: "Tần tiên tử, làm ơn nhất định phải tiêu diệt tiểu tặc Sở Phong!"
Sở Phong cắn răng, hỏi Triệu Ma Vương, nói: "Hiện tại ta đặc biệt muốn biết, cháu của Trần lão ma phải chăng cũng ở trên Địa Cầu? !"
"Cái này sao. . . Hắc!" Triệu Ma Vương nói mật ngữ với hắn.
Trên bình đài Nguyên Thú huyên náo tiếng người, người rộng lượng ủng hộ Tần Lạc Âm thảo phạt Sở Phong.
Sau đó không lâu, Sở Phong cảm nhận được một mặt thiết huyết lãnh khốc của Triệu Ma Vương.
"Lần này, có thể sẽ phát sinh thánh vẫn[1], rất nhiều người phải chết!"
[1] Cái chết của thánh nhân
Sở Phong nhíu mày, hắn dự cảm được, Tần Lạc Âm xuất hành, đi đến Địa Cầu, chưa chắc đơn thuần là vì hắn, có lẽ tịnh thổ Đại Mộng có chút ân oán với một số lão ma, muốn dẫn bọn họ xuất hiện, triển khai tuyệt sát.
Mấy lão ma này đều là hạng người tàn nhẫn, biết bên trong có lẽ có nội tình gì đấy, cũng muốn xuất thủ.
"Nếu như chúng ta đắc thủ ở ngoại vực, liên hợp với chư cường xử lý một vài lão quái vật trên tịnh thổ Đại Mộng, có lẽ sẽ khiến cho Tần Lạc Âm trốn trong chủ không gian Địa Cầu không dám đi ra, đến lúc đó phải nhờ vào ngươi rồi. À, ta cảnh cáo ngươi trước, nếu như đi săn được Tần Lạc Âm trọng thương, không nên động vào nàng, đây là ngừoi đàn bà mà thái tử tộc Thủy Ma đứng trong 'Top mười' coi trọn, phải coi nàng như một món quà lớn mà dâng lên cho hắn!"
Giọng điệu của Triệu Ma Vương hết sức âm u, mang theo mùi máu tươi, lần này có thể sẽ chết rất nhiều người, cũng không phải một cuộc săn bắn đơn giản, dính líu đến rất nhiều phe phái!
Sở Phong kinh hãi, tình huống rất phức tạp, không phải nhìn đơn giản như bề ngoài.
Tộc Thủy Ma, bộ tộc đứng trong mười vị trí đầu của thế giới sao trời, thực lực khủng bố vô biên, phương pháp hô hấp Thủy Ma là một trong các bí phương hô hấp cứu cực mạnh nhất vũ trụ!
"Người nào cũng dựa vào bản lĩnh mà ra tay, dựa vào cái gì mà con mồi ta bắt được phải dâng tặng cho người khác?"
Sau đó, Sở Phong lại chú ý chuyện phát sinh ngay trong tinh không một lần nữa.
Trên bình đài Nguyên Thú, hắn đang bị cả đám người thảo phạt, đủ loại tội trạng đều bị người ta liệt kê ra, hắn được gọi là bọn buôn người tiếng xấu rõ ràng nhất trong lịch sử.
Mà Tần Lạc Âm lại được đám người ủng hộ, số lượng nhiều như núi như biển, có thể nói là mị lực vô địch.
Thần Tử hoặc Thánh Nữ trên một tinh cầu cao đẳng đều sẽ có nhân khí cực cao.
Mà Tần Lạc Âm lại là cao thủ trẻ tuổi đứng hàng mười vị trí đầu trong toàn bộ vũ trụ, địa vị quá cao, lại cộng thêm thân phận tuyệt thế mỹ nhân thứ sáu dưới trời sao càng làm người dán mắt vào, nhân khí thật sự vô địch.
Trong một mảnh tiếng chinh phạt, Sở Phong bắt đầu dùng tài khoản màu vàng, trực tiếp tìm tới nữ thần Tần Lạc Âm trong suy nghĩ của đám người.
Bình đài Nguyên Thú lấy phát sóng trực tiếp làm chủ, có tiếng tăm lừng lẫy trong vũ trụ, năng lực thông tin của nó tự nhiên cũng cực kỳ phát triển, Sở Phong mang theo ý cười mà chào hỏi với truyền nhân của tịnh thổ Đại Mộng.
"Các vị, các vị rốt cuộc đã đến."
Bình đài vốn mang theo tạp âm huyên náo, lập tức rơi vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Một lát sau, bàn tán sôi nổi lại nổi lên!
"Sở ma đầu xuất hiện, mau nhìn hai con mắt khác màu xảo trá của hắn coi, nhìn thế nào cũng không phải thứ tốt lành gì!"
Sở Phong bị câu nói này trọng thương nặng nề, khuôn mặt tuấn lãng và đôi mắt trong suốt như thế, mà lại bị người ta nói xấu hạ thấp như vậy sao? Đương nhiên, hắn luôn luôn tự tin lắm.
Nhưng mà, quần chúng vây xem ngày xưa đúng là tương đối ủng hộ hắn, chờ đợi hắn bán Thần Tử, bán Thánh Nữ, kết quả hôm nay mới vừa lên đến thì gặp phải công kích nhân thân.
"Ê, huynh đệ miệng đầy tia nước bọt bay tứ tung kia, bản nhân ngươi như con gà trống lớn, nói ai thế hả?" Sở Phong trừng gã ta, sau đó lộ ra sắc mặt khác thường, nói: "A, ta nhớ ra rồi, ngươi không phải chính là người lần trước muốn mua La Diệu Hương từ chỗ ta sao? Nói cho ngươi biết, hai giọt Thiên Thần Dịch, hai giọt Địa Ngục dịch, không thể thiếu một giọt nào, không có thì không bán!"
Gã đàn ông trẻ tuổi kia nghe vậy thì lập tức muốn thổ huyết, vội vàng giải thích dưới ánh mắt khinh bỉ của một số người, nghĩa chính ngôn từ, bảo là căn bản không có chuyện này!
Thế nhưng, cả đám người mang theo ánh mắt dị khác, không tin gì cho lắm.
Gã ta cảm thấy oan uổng sắp chết, sau đó, nhìn thấy bạn gái bên người tức giận ra mặt, trực tiếp rời đi, cũng nói cho gã biết về sau đừng lại tìm nàng.
"Sở ma đầu, ta không đội trời chung với ngươi!" Gã đàn ông trẻ tuổi này kêu to, lo lắng mà phẫn uất đuổi theo bạn gái, phải biết là hắn vừa triển khai theo đuổi không được bao lâu.
Sở Phong rất bình tĩnh, không để ý đến gã ta nữa, mà trực tiếp mở miệng nói với Tần Lạc Âm của tịnh thổ Đại Mộng.
"Này, nữ thần, đã lâu không gặp, rất là tưởng niệm."
Sau đó. . . Cả đám người choáng nặng.
Tại sao nghe giống như là người quen đang chào hỏi nhau thế? Rất nhiều người đều hơi choáng váng.
Nhất là câu rất là tưởng niệm kia, lại khiến cho cả đám người cảm thấy, hắn làm thế là đang tìm đường chết, bởi vì mang theo ý trêu đùa.
"Ma đầu ngươi quen biết Tần tiên tử sao, quả thực là tìm đường chết!"
Mọi người tin tưởng, hắn không có khả năng quen biết Tần Lạc Âm, bởi vì, hắn còn chưa từng đi ra Địa Cầu, hành động như thế là đang đùa giỡn.
Trong thoáng chốc, đống nước bọt sắp dìm chết được Sở Phong.
Người của tịnh thổ Đại Mộng rất kinh ngạc, cũng rất tò mò, nhất là mấy sư muội bên cạnh Tần Lạc Âm, không ngờ rằng Sở Phong gan to bằng trời như thế.
Lúc này, trong tinh không, trên cỗ xe kéo xanh biếc lấp lánh kia, Tần Lạc Âm không còn nằm nghiêng như Mỹ Nhân đang ngủ, nàng đã ngồi dậy, một bộ váy dài sắc thái lộng lẫy càng có vẻ siêu nhiên trong cả đám nam nữ áo trắng, được hàng loạt nam nữ không dính khói lửa trần gian phụ trợ, nàng đặc biệt xinh đẹp và linh động.
Mái tóc màu tím xõa tung, nàng đang đeo mặt nạ ngũ sắc, hai mắt mỹ lệ mà chiếu sáng rạng rỡ, giống như có thể thấm nhuần vào lòng người, nhìn về phía Sở Phong.
Sở Phong cảm giác kinh diễm, dù không nhìn thấy diện mạo của nàng, nhưng chỉ nhờ vào đôi con ngươi này cũng sẽ để lại cho người ta ấn tượng khó mà phai mờ được, như là đá quý màu tím, phát ra ánh hào quang đầy linh tính, quả thật là tuyệt mỹ.
Loại phong thái này quả thật là xuất chúng, phong hoa tuyệt đại.
Mái tóc màu tím của Tần Lạc Âm tung bay, đang nhìn chăm chú vào hắn, toàn thân đều đang tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, ánh mắt lập lòe, giống như muốn triệt để nhìn thấu tất cả bí mật trên người Sở Phong.
Sở Phong cũng đang đánh giá đối phương, lộ ra sắc mặt khác thường, hắn cảm giác người con gái này cực kỳ không đơn giản.