Đều là nhân vật cấp Thần Tử, đến từ tinh cầu khác nhau, mọi ngày tất nhiên là tinh thần phấn chấn, tự tin vô cùng, dù là đi vào Địa Cầu, nghe được rất nhiều chuyện liên quan tới Sở Phong, cũng vẫn không sợ cùng không phục.
Cho nên có người chất vấn, quát tháo Sở Phong.
Sở Phong bệ vệ, nhìn hắn một cái, nói: "Đây là vườn sau của nhà ta, ngươi không biết Côn Lôn sơn bị ta cùng một đám huynh đệ chiếm cứ sao? Ta còn muốn hỏi ngươi, không có việc gì thì tìm đến nhà ta làm gì?"
Lúc này, hắn lấy tư thái chủ nhân tự trao cho mình, nhìn về phía người kia, nói: "Ta mới là địa chủ của Côn Lôn sơn."
"Đúng vậy, viên tinh cầu này đều là của chúng ta, các ngươi xông đến nơi này, còn trách chúng ta vô lễ, đây là gia viên của chúng ta." Ở nơi xa, Chu Toàn hô to.
Rất nhiều người ghé mắt nhìn hắn.
Lúc này, nếu như nói ai sợ nhất, vậy dĩ nhiên là người Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, nửa ngày trước, bộ phận nhân mã bọn hắn phái ra bị Sở Phong toàn diệt ở gần Tây Hồ, thiết huyết vô tình, khiến bọn hắn càng thêm lo lắng, nếu thật sự để cho Sở Phong quật khởi, thì bọn họ không có quả ngon để ăn.
Nơi đây, còn có một phần nhỏ người của Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu.
Bọn hắn càng thêm xác định, muốn đầu quân cho vực ngoại, tìm chỗ dựa lớn như Thiên Thần tộc mới tốt.
"Sở Phong, viên tinh cầu này không phải của một mình ngươi, Côn Lôn là tổ của vạn sơn, là gốc rễ của thiên hạ danh sơn, ngươi muốn chiếm làm của riêng, có hỏi qua tiến hóa giả trong thiên hạ sao? Không phải ngươi há miệng nói chuyện thì nơi này liền thuộc về ngươi."
Ngoài ý muốn là trong người khác còn có cố kỵ, có người của Phương Trượng bí cảnh mở miệng, nhằm vào Sở Phong mà nói.
Bởi vì, bọn hắn lúc này đều đứng ở sau lưng Thiếu Thần của Thiên Thần tộc, rất chân chó, không dám ngồi, kính cẩn đứng đó, tỏ vẻ tôn kính.
Hiển nhiên, đây là dự định hoàn toàn đầu quân vào Thiên Thần tộc, từ nhiều ngày trước kia, Thanh Kỳ công chúa của Phương Trượng bí cảnh đã từng muốn cùng hậu đại Ngư Cửu Biến người hầu của Thiên Thần tộc kết làm đạo lữ, hiện tại Thiên Thần tộc chân chính đến đây, bọn hắn tất nhiên là người đầu tiên quỳ rạp xuống đất thần phục.
"Ha ha. . . Ngay cả người bản thổ cũng phản đối ngươi, còn có lời gì có thể nói, viên tinh cầu này không phải do một mình ngươi định đoạt, tất cả nơi này không thuộc về ngươi, nó thuộc về Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu cùng tất cả mọi người."
Nột vị Thần Tử vực ngoại mở miệng, mang theo ý cười, mang theo chế giễu nhìn về phía Sở Phong.
Sở Phong nhàn nhạt nhìn hắn một cái , nói: "Biết bọn hắn là ai không? Là một đám người hầu có tính nô bộc rất nặng, lời bọn hắn nói ngươi cũng coi thành khuôn vàng thước ngọc? Các ngươi có lập trường giống nhau, hay vốn là cùng một loại người? !"
Tất cả mọi người líu lưỡi, tên ma đầu này chính là cái máy bay chiến đấu, hoặc nên nói là ma đầu đấu chiến, tới đây là bắt đầu ngứa tay, nhìn ai không vừa mắt là xuất thủ, vừa mở miệng là không có chút nào kiêng kị.
Vị Thần Tử kia bị tức không nhẹ, gã biết lai lịch của người Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, cẩn thận mà xét, đích thật là một đám hậu đại của chiến bộc Thượng Cổ. Bây giờ, người Bồng Lai, Phương Trượng bí cảnh là người đầu tiên đầu quân cho vực ngoại, cũng đúng là nô tính mười phần, khiến cho người ta xem thường.
"Ngươi quá dã man và vô lý!" Lời nói của Thần Tử kia có chút vô lực.
Nơi này có rất nhiều Thánh Nữ, mỗi một người hoặc là thanh lệ xuất trần, hoặc là xinh đẹp yêu kiều, đều vô cùng mỹ lệ, một vài Thánh Nữ liếc nhìn về phía gã, rõ ràng cảm thấy gã biểu hiện không tốt.
Ngược lại là tên ma đầu Sở Phong này, trong tiềm thức là địch nhân, nhưng khiến các nàng lộ ra sắc mặt khác thường, cảm thấy hắn có thực lực có quyết đoán, là một nhân vật phi phàm.
Người Bồng Lai mở miệng, nói: "Sở Phong, ngươi không nhìn rõ đại thế, vực ngoại có đông đảo Thần Tử, Thánh Nữ giáng lâm, ngươi đang làm châu chấu đá xe, ở đây nói cái gì mà tự tin hay không, kiểu tranh đua miệng lưỡi này, ngươi hôm nay cuối cùng cũng sẽ ngã xuống, máu phải chảy!"
Sở Phong vẫn không có để ý tới, vẫn như vừa rồi, không nhìn tới người Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, hắn nhìn về phía Thiếu Thần của Thiên Thần tộc, trực tiếp muốn hỏi tới hắn ta.
"Loại nô bộc này, ngươi cũng thu?" Lời của hắn tương đương ngắn gọn, nhưng mà lại làm cho người của ba tiên đảo hải ngoại muốn thổ huyết, trong lòng đại hận không thôi.
Sở Phong không nhìn bọn hắn thì cũng thôi đi, mà chỉ đơn giản một câu liền khiến cho địa vị của bọn hắn thành trò cười, trở thành người hầu cấp thấp nhất, loại đánh giá với bọn hắn mà nói là quá ác độc.
Chung quanh, những Thần Tử, Thánh Nữ kia cũng đều lộ ra vẻ khác lạ, ánh mắt lấp lóe, bởi vì đều cảm nhận được lời này của Sở Phong có lực sát thương lớn đến mức nào.
Một lời mà thôi, khiến cho bao công quy hàng của nhân thủ Tam Tiên Đảo hóa thành hư không, đánh giá bọn hắn siêu cấp thấp kém, đến cực hạn.
"Sở Phong!" Tại chỗ, có người Tam Tiên Đảo con mắt muốn phun lửa, hận không thể lập tức liều mạng với Sở Phong.
Nhưng mà, người ba tòa tiên đảo trong chớp mắt đều an tĩnh lại, bởi vì, Thiếu Thần của Thiên Thần tộc rốt cục mở miệng.
"Sở Phong, ta đối với ngươi coi như tương đối thưởng thức, một người có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy không dễ." Thiếu Thần của Thiên Thần tộc toàn thân đều là kim quang, ngồi xếp bằng ở chỗ kia, như là Thái Dương Thần Tử, gương mặt anh tuấn, sợi tóc hoàng kim rối tung dài đến thắt lưng, con mắt sáng ngời có thần, nở rộ kim mang.
Sở Phong vẫn bình tĩnh như cũ, nói: "Có phải không? không dám nhận a, nhìn những người đứng sau ngươi kia, thối không ngửi được."
Người Phương Trượng, Bồng Lai, cả đám đều hận không thể ăn tươi hắn, lúc này bọn hắn đều đang đứng phía sau Thiếu Thần của Thiên Thần tộc, Sở Phong vẫn nhằm vào bọn họ a.
Trong lòng bọn họ đại hận, rất muốn gầm thét, ngươi cùng Thiếu Thần nói chuyện thì cũng thôi đi, vì cái gì luôn luôn nói sang bọn ta?
Lúc này, Thiếu Thần của Thiên Thần tộc nhẹ gật đầu, nói: "Ừm, cũng đúng thế, một đám nô tài không có cốt khí mà thôi, ta đích xác là không để vào mắt. Trước đó nghe nói hậu đại gia nô của Thiên Thần tộc muốn cưới công chúa của bọn hắn, ta đã không thích."
Người của tam đại tiên đảo nghe tới đó, cả đám đều biến sắc, thế mà nghe được loại đánh giá này.
Nhất là người Phương Trượng, Thanh Kỳ công chúa của bộ tộc này lúc trước suýt nữa đã gả cho Ngư Cửu Biến, lúc ấy còn không biết đó chỉ là hậu nhân gia nô của Thiên Thần tộc, còn tưởng là Thiên Thần tộc chân chính, sau đó tâm tình của bọn hân liền phức tạp.
Mà bây giờ bọn hắn lại nghe được lời này, Thiếu Thần Thiên Thần tộc căn bản là chướng mắt bọn hắn, ngay cả hậu nhân của gia nô cùng công chúa của bọn hắn thông hôn, còn cảm thấy chán ghét.
Điều này khiến bọn hắn làm sao chịu nổi?
Sở Phong mở miệng, nói: "Đã như vậy, ta tiêu diệt bọn hắn, ngươi không phản đối đi, có loại người này ở đây, thực sự là làm ô nhiễm không khí."
"Xin cứ tự nhiên." Thiếu Thần Thiên Thần tộc mở miệng.