Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1106 - Chương 1122: Trùng Phùng (2)

Thánh Khư Chương 1122: Trùng phùng (2)

Về phần Tử Loan nhát gan nhất thì thét lên, ném ly rượu đỏ, nhảy đến phía sau đám người, nhanh tróng tránh né.

"Hết thảy đều trấn áp, dám vây quét cùng bắt nạt huynh đệ Sở Phong của ta, hiện tại chúng ta sẽ đi săn các ngươi!" Đại Hắc Ngưu vung tay lên, để cho quân đoàn Bất Tử tiến công.

"Cái gì, Sở Phong là huynh đệ các ngươi, không nên hiểu lầm, người một nhà!" Đại ma nữ Triệu Tình luôn luôn khôn khéo, nghe được lời nói kia, tranh thủ thời gian kêu to.

Nhưng mà, đám người này vừa mới xuất quan, còn đang tràn đầy hưng phấn, căn bản không có để ý tới lời nàng ta nói, cũng không thèm tin.

Ầm ầm!

Trong chốc lát, trên thuyền lớn ngũ sắc tràn đầy bất tử sinh vật, còn có dạng cao thủ ngút trời như Âu Dương Phong cùng Hoàng Ngưu xuất kích, bọn người Nguyên Ma, Triển Hạc nguyền rủa, trong thời gian ngắn đã bị dìm ngập, kết quả là toàn bộ bị bắt sống.

Chỉ có La Diệu Hương không ở nơi này, bởi vì bị Sở Phong nhốt ở trong bình không gian mang đi, giữ lại để cùng Tần Lạc Âm của Đại Mộng tịnh thổ đàm phán.

Không phải Nguyên Ma không đủ mạnh, mà là sa vào trong biển người, Bất Tử quân đoàn lít nha lít nhít, phải biết những sinh vật này năm đó đều là thiên tài của Yêu tộc, không phải vậy thì căn bản vào không được Bất Diệt sơn.

Nhưng biết làm sao được, bọn hắn thí luyện đều thất bại, biến thành người chết sống lại , chờ đợi người hậu thế thành công thí luyện triệu hoán, trở thành một thành viên của binh đoàn.

"Tiến quân, về lục địa!"

"Cái gì, bọn hắn nói thật sự biết Sở Phong huynh đệ, nói hắn đang ở Côn Lôn, cùng cái gì mà Thiếu Thần Thiên Thần tộc đối đầu, sẽ có sinh tử chiến."

"Còn chờ cái gì, đi Côn Lôn!"

Cảnh tượng đơn giản giống như là “phong quyển tàn vân”, mười chiếc thuyền lớn song song mà đi, trùng trùng điệp điệp, đánh tan đám mây đầy trời, vượt qua mà đi, trên đường đi qua các danh sơn, tiến về vùng đất phía tây.

Lúc này, trong dãy núi Côn Lôn.

Bầu không khí mười phần khẩn trương, có thể nói là giương cung bạt kiếm.

"Các ngươi đều lui ra phía sau!" Sở Phong để đám người ở Vương Ốc sơn, Himalaya cùng người ở các bí cảnh, cùng cả bọn Chu Toàn lui ra phía sau, không cần phải để ý đến hắn, chỉ cần một người đứng phía trước, giằng co cùng chúng Thần Tử, Thánh Nữ, thậm chí muốn xông qua rào cản, đi giết Thiếu Thần.

"Sở Phong, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi đầu hàng, vẫn có thể trở thành tùy tùng của ta, cho ngươi một cơ hội cuối cùng này." Thiếu Thần La Ngật mười phần lãnh đạm, bình tĩnh mở miệng.

Lúc này, sắc mặt hắn hờ hững, sợi tóc vàng óng rối tung, khí chất lạnh lẽo, cho người ta cảm giác áp bách, có vẻ hơi kiêu căng cùng cao cao tại thượng.

Loại mời chào này của hắn, tự nhiên là Sở Phong không thèm nhìn tới, tên này thậm chí còn muốn thu hắn làm tôi tớ.

Một vị Thần Tử quát: "Sở Phong, tự mình biết mình, loại tư thái ngông nghênh này của ngươi, sẽ khiến ngươi nhanh tróng bị diệt vong, tự hãm chính mình trong tuyệt địa, lập tức sẽ chết yểu ở nơi đây!"

"Ngươi là ai, tên gọi là gì?"

Vượt quá dự kiến của đám người, Sở Phong phản ứng vô cùng bình thản, cũng không nổi giận, thế mà lại còn hỏi tên Thần Tử kia.

"Đằng Xung!" Người kia lạnh giọng đáp lại.

Sở Phong gật đầu, nói: "Ừm, ta nhớ kỹ ngươi, ngươi là Thần Tử đầu tiên ra mặt, trước mặt mọi người khiêu khích ta, sau này khi bán ngươi, ít hơn bốn mươi tỷ tiền vũ trụ tuyệt đối không bán, ngươi mau gọi cho người trong nhà bỏ ra một khoản đi, nếu thu thập không đủ, bán ngươi không được, ta khẳng định sẽ trực tiếp chém chết, không nuôi người rảnh rỗi."

Đám người: ". . ."

Đằng Xung: "Ta # ¥#@. . ."

Đây là giết gà dọa khỉ sao? Nhưng mà phương pháp kia quá quái dị, khiến cho người ta không biết nên khóc hay cười, nhưng là, cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng khiến cho người ta kính sợ không thôi.

Bởi vì, Sở Phong rất ít khi nói suông, một khi đã nói như vậy, hơn phân nửa sẽ thật sự làm như vậy.

Trong tinh không, ở đạo thống của Đằng Xung, tộc nhân của hắn có chút khẩn trương, vạn nhất bất hạnh bị Sở ma đầu kia làm ra loại chuyện đó, bọn hắn đến cùng sẽ phải giao tiền chuộc?

Đằng Xung cũng có chút kinh hãi, thế nhưng dù cho không phải là đối thủ, cũng không thua trận, rất cường ngạnh, nói: "Thật sự rất buồn cười, ngươi cho rằng mình là thần sao? Dám làm càn như vậy, có Thiếu Thần ở đây, ngươi có thể lật ra sóng gió gì? Chư vị đồng đạo ở đây, cùng nhau tru ma, ngươi có thể chống đỡ? Hiện tại bất quá chỉ là phô trương thanh thế, nói khoác không biết ngượng!"

Sở Phong chế nhạo nói: "Ngươi vỗ mông ngựa của La Ngật rất vang, nhưng chưa nghe nói qua ai ra mặt trước đều sẽ xui xẻo nhất sao? Vì các mối khách cũ, các Thần Tử, Thánh Nữ khác ở đây hôm nay ta quyết định chỉ bán mười tỷ tiền vũ trụ, còn ngươi thì lấy bốn mươi tỷ tiền vũ trụ, thiếu một phân tiền đồng cũng không được!"

Sau đó, hắn liền động, dù là đối mặt với quần hùng, cũng dám vượt lên xuất kích trước.

Theo suy nghĩ của Sở Phong, đây chính là một lần ma luyện sinh tử, hắn sớm muộn cũng sẽ đi ra tinh không, sẽ đối mặt rất nhiều chuyện kinh khủng, hiện tại Thần Tử, Thánh Nữ tuy nhiều, nhưng cũng chỉ là tập huấn cho một loại nguy cơ mà thôi.

Hắn không sợ, ngược lại còn xem loại nguy hiểm này như thí luyện, muốn “Liệt Hỏa Luyện Kim thân”, kiểm nghiệm thành quả mình tiến hóa.

Sở Phong nhảy lên, ra ngoài dự liệu của mọi người, không nghĩ tới hắn lại chủ động như thế, nói bộc phát liền bộc phát.

Sau đó. . . Đằng Xung liền gặp bi kịch!

Bởi vì, hắn đứng ở phía trước nhất, còn những người khác gặp Sở Phong đột ngột xuất thủ, đại đa số đều không kịp phản ứng, bí thuật Thiên Nhai Chỉ Xích, tốc độ thật đáng sợ.

Cơ hồ là trong nháy mắt, Đằng Xung liền gặp Sở Phong ngay trước mắt, sau đó bắn ra ánh sáng năng lượng, trực tiếp va chạm mạnh.

Kết quả không cần suy nghĩ nhiều, Đằng Xung kêu thảm, thân thể kém chút nữa là giải thể, bị Sở Phong chấn cho cả người là vết rách, trực tiếp bị hắn bắt sống, bị nắm trong tay.

"Bốn mươi tỷ tiền vũ trụ!" Sở Phong xông trên bầu trời hô một câu.

Ở vực ngoại, gia tộc của Đằng Xung, mặt của tất cả các nhân vật tiền bối đều lập tức đen lại, trong lòng đau buồn, có vài đầu lĩnh cũng nhịn không được muốn chửi má nó.

"Tiểu nghiệt chướng, ngươi đứng lên ra mặt trước làm gì, cho dù là vì lấy lòng Thiếu Thần, động động miệng là được, vì sao còn muốn đứng ở phía trước!"

"Nghịch tử, ngu xuẩn, ngươi. . . Thật khiến cho Đằng gia mất mặt, người thứ nhất bị bắt!"

Có không ít người Đằng gia chịu đựng không nổi, rất muốn chụp chết Đằng Xung.

Vực ngoại, một mảnh ầm ĩ.

Trên Nguyên Thú bình đài, cũng là tiếng nghị luận liên tiếp.

Lúc này mới bắt đầu, Sở Phong liền cường thế như vậy, ngay trước mặt Thiếu Thần Thiên Thần tộc bắt người, mà lại còn lớn tiếng như thế, bắt chẹt Đằng gia.

Mọi người than thở, tên này không chữa được, trên con đường buôn người càng chạy càng xa!

Côn Lôn, một đám Thần Tử, Thánh Nữ sắc mặt khó coi, Đằng Xung bị bắt, mà còn nhất định sẽ bị bán, khiến cho mặt mũi bọn hắn cũng mất đi ánh sáng.

Bình Luận (0)
Comment